Người Cầm Quyền 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người Cầm Quyền

Tác Giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu 

Người Làm Ebook: Cửu Thiên

Nguồn Ebook: Kiếm Giới

  Chương 851: Giỏi phát hiện nhân tài 

 Nhóm dịch: BachKhiet. 

 Nguồn: Mê truyện. 

 Kiều San San cùng Bạch Vũ Giai đi thăm mình, Hàn Đông đương nhiên vô cùng vui mừng, cười nói: 

 - - Được, vậy đến lúc đó anh sẽ đi đón hai em. 

 Kiều San San nói: 

 - - Không cần, đến lúc đó chúng em tự về nhà là được rồi. 

 Khi cô nói hai chữ về nhà, giọng điệu có chút nặng, trong lòng cũng tràn đầy kích động. 

 Cho dù không thể có danh phận gì với Hàn Đông, nhưng bọn họ bây giờ có được căn nhà thuộc về mình, biệt thự Nam Hồ ở ốc đảo Venice là tổ tình yêu của bọn họ. 

 Hàn Đông trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, nói: 

 - - Vậy được rồi, anh ở nhà chờ hai em. 

 Hắn cũng hiểu rõ tâm tư của Kiểu San San, cũng nói thuận theo tâm tư của nàng. 

 - - Vâng. 

 Kiều San San ngoan ngoãn trả lời, rồi nói tiếp: 

 - - Vậy anh có muốn nói với Vũ Giai vài câu không? 

 Hàn Đông cười, nói: 

 - - Thôi không cần, ở đây còn có rất nhiều người, các em không phải sắp sửa đến sao. 

 - - Vậy được rồi, không quấy rầy anh nữa, hôn một cái. 

 Kiều San San gửi một nụ hôn cho Hàn Đông trong điện thoại, cười khanh khách rồi cúp điện thoại. 

 Trong lòng tràn đầy tình cảm ấm áp, Hàn Đông bên ngoài cũng không biểu hiện gì, vẻ mặt tươi cười đi đến ngồi xuống chỗ giao lưu lúc trước, các đại biểu lúc trước đã tản ra, nay lại quây xung quanh, tiếp tục thảo luận đề tài trước đó. 

 Những đại biểu còn ở lại đây, hoặc là đưa ra một số quan niệm chính quyền thành phố tương đối thú vị với Hàn Đông, hoặc là muốn thông qua cách này để gây sự chú ý của Hàn Đông, tóm lại bất kể là xuất phát từ nguyên nhân nào, bọn họ đều rất nghiêm túc thảo luận với Hàn Đông, cũng có tác dụng không nhỏ đối với Hàn Đông trong việc triển khai công tác thực tế. 

 Bởi vì mọi người thấy Hàn Đông đặc biệt chú ý đến vấn đề nông dân nông thôn nông nghiệp, bởi vậy mọi người đều thảo luận, hiến kế xung quanh vấn đề này. 

 Sau một hồi nói chuyện Hàn Đông đã có được nhiều thu hoạch, thấy thời gian không còn sớm, Hàn Đông liền yêu cầu mọi người về sau có ý tưởng gì tốt, có thể mạnh dạn thử nghiệm trong công tác, đương nhiên cũng có thể trực tiếp phản ánh với hắn. 

 Mọi người vừa nghe liền hiểu được Hàn Đông đã chuẩn bị nghỉ rồi, bèn lần lượt đứng dậy cáo từ. 

 Hàn Đông lần lượt bắt tay từng người bọn họ, đến lân Chủ tịch huyện Liễu Hà - Liễu Giai Tuấn, Hàn Đông vừa bắt tay anh ta, vừa vỗ vai anh ta, nói: 

 - - Chủ tịch huyện Liễu ở cơ sở phải chú ý nhiều hơn đến đời sống người dân, quan tâm nhiều hơn đến lợi ích thiết thực của người dân, làm việc thực vì người dân, chỉ cần anh nắm được điểm này, là có thể mạnh dạn đi làm việc. 

 Đây có thể coi như một sự cổ vũ và động viên của Hàn Đông đối với Liễu Giai Tuấn, và trong khi giao lưu với Liễu Giai Tuấn, Hàn Đông cảm nhận được Chủ tịch huyện này rất có tâm, hơn nữa tư duy cũng khá tốt, cán bộ cơ sở như vậy nếu nhiều một chút, thì sự nghiệp chủ nghĩa xã hội của chúng ta chắc chắn sẽ phát triển tốt hơn nữa. 

 Liễu Giai Tuấn kích động đến đỏ cả mặt, nói năng lộn xộn: 

 - - Chủ tịch thành phố Hàn…Cám ơn Chủ tịch thành phố Hàn, tôi nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của anh. 

 - Làm cho tốt nhé. 

 Hàn Đông mỉm cười, nói. 

 Khi Liễu Giai Tuấn rời khỏi, đi đứng còn có chút run run, đó là vì kích động, bởi vì anh ta biết thể hiện của mình hôm nay đã lọt vào mắt Hàn Đông, tiếp theo là lúc dựa vào sự thể hiện của mình. Nếu thể hiện tốt, như vậy tiền đồ của mình sẽ có thay đổi rất lớn. 

 Làm Chủ tịch huyện Liễu Hà, Liễu Giai Tuấn gần một năm nay cảm thấy vô cùng áp lực, nguyên nhân rất đơn giản, từ năm trước sau khi Bí thư Thành ủy thành phố Xương Hóa lùi về tuyến hai, anh ta đã mất đi chỗ dựa lớn nhất ở thành phố Xương Hóa, mà Bí thư Huyện ủy huyện Liễu Hà lại là người của cựu Chủ tịch thành phố, Bí thư Thành ủy hiện nay, trước đây giữa hai người luôn phân cao thấp, nếu Liễu Giai Tuấn không phải có hậu thuẫn, đã không thể làm tiếp được ở huyện Liễu Hà rồi, từ sau khi chỗ dựa của anh ta lùi về, công tác ở huyện Liễu Hà liền rơi vào cảnh khốn khó, rất nhiều ý tưởng tốt căn bản không thể thực hiện, rất nhiều công việc trước đó đã thực hiện được một nửa cũng bị đối phương tìm cớ dừng lại. 

 Liễu Giai Tuấn năm nay mới 29 tuổi, sau khi tốt nghiệp Đại học trở vể thành phố Xương Hóa, đầu tiên làm việc ở Ban Tổ chức cán bộ, sau đó được Bí thư Thành ủy lúc đó tín nhiệm điều về Văn phòng Thành ủy làm Thư ký của Bí thư Thành ủy, mấy năm sau liền được cất nhắc lên cấp Trưởng phòng, vào tháng 8 năm trước mới được điều đến huyện Liễu Hà làm Chủ tịch huyện. Trong thời gian làm Chủ tịch huyện, phần lớn thời gian anh ta đi xuống cơ sở, tìm hiểu tình hình cơ sở, tìm hiểu những gì dân chúng cần, giải quyết vấn đề thực tế, phơi khuôn mặt trắng nõn thành ngăm đen như bây giờ. 

 Có thể nói anh ta vẫn tràn đầy mơ mộng về tiền đồ của mình, thời gian trước bị đối thủ đàn áp khống chế đến mức có chút mất mát, thậm chí muốn vứt bỏ, nhưng bây giờ trong lòng anh ta lại bừng lên ngọn lửa hừng hực, toàn thân tràn đầy ý chí chiến đấu vô tận. 

 Cho dù Hàn Đông cũng không thực chất đồng ý với anh ta chuyện gì, nhưng anh ta tin rằng, đã có ấn tượng ngày hôm nay, nếu mình có thể làm ra một chút động tĩnh, chắc chắn sẽ gây được sự chú ý của Hàn Đông, chỉ cần Hàn Đông có một chút ý tứ, như vậy con đường làm quan của mình sẽ có một ngày tươi sáng. 

 “Nhưng mình trở về phải lên kế hoạch cho tốt, bây giờ Chủ tịch thành phố không thể giúp đỡ thực chất gì cho mình, mình muốn làm chút động tĩnh, phải hoàn toàn dựa vào mình mới được.” Liễu Giai Tuấn trong lòng nghĩ thầm. 

 Vừa đi ra bên ngoài, liền nhìn thấy Thư ký Vương Lập Bình của Hàn Đông mỉm cười đi đến. 

 - - Chào Phó trưởng phòng Vương. 

 Liễu Giai Tuấn biết Vương Lập Bình là Phó trưởng phòng Tổng hợp số 1 Sở Văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố, lại là Thư ký chuyên trách của Hàn Đông, bởi vậy thái độ đối với Vương Lập Bình vô cùng cung kính. 

 Vương Lập Bình gật gật đầu, lấy ra một tấm danh thiếp, bên trên có phương thức liên lạc của anh ta, nói: 

 - - Trong công việc có vấn đề gì cần thiết có thể tìm tôi, Chủ tịch thành phố Hàn rất quan tâm đến các đồng chí ở cơ sở, đặc biệt là các đồng chí có tinh thần làm việc thực. 

 Lúc trước anh ta đứng ở bên cạnh quan sát, cảm thấy Hàn Đông có ấn tượng tốt về Liễu Giai Tuấn, đồng thời Liễu Giai Tuấn là Chủ tịch huyện của một huyện cơ sở, đúng lúc có thể thực hiện một số ý tưởng của Hàn Đông về ương diện nông nghiệp, bởi vậy anh ta bèn đưa danh thiếp cho Liễu Giai Tuấn, còn đến lúc đó Liễu Giai Tuấn dùng như thế nào lại là một chuyện khác. 

 Liễu Giai Tuấn vốn đã hồi phục sắc mặt bình thường rồi, bỗng chốc lại bị kích động đỏ mặt, hai tay nhận danh thiếp của Vương Lập Bình đưa cho, cảm kích nói: 

 - - Cám ơn Phó trưởng phòng Vương, cám ơn… 

 Vương Lập Bình tiễn bước Liễu Giai Tuấn, đi đến trước mặt Hàn Đông, nói: 

 - - Chủ tịch thành phố, vừa rồi tôi đưa danh thiếp cho Liễu Giai Tuấn, bảo anh ta trong công việc có gì cần có thể liên hệ với tôi. 

 Hàn Đông gật gật đầu, nói: 

 - - Chú ý đúng mực. 

 Vương Lập Bình nói: 

 - Tôi sẽ chú ý. 

 Anh ta hiểu được yêu cầu của Hàn Đông đối với nhân viên làm việc bên cạnh hắn rất cao, nếu mình vì công việc, lúc cần thiết giúp Liễu Giai Tuấn một tay thì không có vấn đề gì, nhưng nếu ra tay can thiệp lung tung vào bên dưới, thì tình hình lại khác. 

 - - Mấy ngày nay có sắp xếp gì? 

 Hàn Đông quay đầu lại hỏi, làm Chủ tịch thành phố của một thành phố cấp Phó tỉnh, công việc của mỗi ngày quả thật quá nhiều, bởi vậy Hàn Đông yêu cầu Vương Lập Bình bố trí trước một số công việc quan trọng, thường xuyên nhắc nhở mình, như vậy hắn mới có thể bố trí tốt thời gian của mình. 

 Đương nhiên, Hàn Đông sở dĩ bận rộn như vậy, chủ yếu là nền tảng của Hàn Đông ở thành phố Ninh Hải còn chưa vững chắc, trong tay hắn số người có thể yên tâm dùng không được đầy đủ, cho nên rất nhiều việc hắn phải tự mình làm. 

 Vương Lập Bình tuy rằng nhớ rất rõ sắp xếp hành trình của Hàn Đông, nhưng anh ta vẫn lấy ra quyển sổ tay xem qua một chút rồi nói: 

 - - Bố trí quan trọng gần đây chủ yếu có 3 việc, thứ nhất là ngày 4, ngày 5 tháng sau Hội thảo cung cầu sinh viên tốt nghiệp Đại học kết thúc, anh nói muốn tự mình đi thị sát, thứ 2 là Đại hội kỷ niệm ngày Quốc tế phụ nữ mùng 8/3, anh phải phát biểu, ba là Đại hội cổ động làm trong sạch môi trường thành phố tổ chức vào ngày 9, anh cũng phải tham dự và phát biểu. 

 Hàn Đông ngẫm nghĩ một chút rồi nói: 

 - - Ừ, ngày mai cậu thông báo Trưởng phòng Nhân sự mười giờ đến gặp tôi, Hội thảo cung cầu sinh viên tốt nghiệp Đại học lần này có thể tuyển dụng một số sinh viên ưu tú đi phục vụ, rèn luyện ở cơ sở. 

 Đây là một thói quen của Hàn Đông, nếu thảo luận với ai về vấn đề gì, cố gắng nói ra mục đích chính, như vậy để cho Vương Lập Bình thông báo đối phương, cũng có thể để cho đối phương chuẩn bị đầy đủ, khi thảo luận sẽ càng có hiệu quả. 

 Hàn Đông biết đã có vài tỉnh để cho sinh viên đảm nhiệm chức vụ ở nông thôn, nhưng chỉ là quy mô bé nhỏ, còn chưa hình thành nên quy phạm, mà mình vừa đúng lúc lợi dụng cơ hội này, làm tốt việc này, đến lúc đó kết hợp việc sinh viên đảm nhiệm chức vụ ở nông thôn và tăng cường xây dựng, quản lý đội ngũ cơ sở, sẽ có hiệu quả rất tốt. 

 Trên thực tế, rất nhiều chuyện nếu làm tốt sẽ sinh ra hiệu quả rất tốt, nhưng trong quá trình làm việc thực tế, kế hoạch và sắp xếp luôn xuất hiện sự chênh lệch, bởi vậy hiệu quả cũng rất khó nói. 

 Sáng ngày hôm sau, Trưởng phòng Nhân sự Thi Quốc Lương sau khi nhận được điện thoại của Vương Lập Bình, bèn lập tức đi đến văn phòng của Hàn Đông. Lần trước Lam Nghiệp ở trong cuộc họp đã chuẩn bị ra tay với chức Phó trưởng ban Tổ chức cán bộ, Trưởng phòng Nhân sự là anh ta, kết quả đành bỏ dở nửa chừng, Thi Quốc Lương cũng biết chuyện, vì thế anh ta đã không chút do dự đứng về phía Hàn Đông, cho dù quyền lực của Phó trưởng ban Tổ chức cán bộ, Trưởng phòng Nhân sự của anh ta về mặt nhân sự có hạn, nhưng anh ta tin rằng chỉ cần đợi một thời gian nữa, mình đi theo Hàn Đông chắc chắn sẽ có một ngày đổi đời. 

 - - Chủ tịch thành phố, về việc sinh viên đảm nhận chức vụ ở nông thôn, trước đây đã có nhiều địa phương thực hiện rồi, nhưng tổng thể mà nói hiệu quả còn chưa rõ ràng, nếu muốn phát huy tác dụng thực sự, tôi thấy số lượng người không thể quá ít, ít ra phải một sinh viên ở một thôn, hơn nữa phải bố trí hợp lý con đường thăng tiến cho sinh viên… 

 Nghe ý tưởng của Thi Quốc Lương, Hàn Đông trong lòng rúng động, trong suy nghĩ của hắn, Thi Quốc Lương vẫn luôn khiêm tốn, người không biết còn tưởng rằng anh ta là một nhân viên làm việc bình thường, ai biết đâu anh ta lại có nhiều ý tưởng tốt như vậy, như vậy xem ra chức Phó trưởng ban Tổ chức cán bộ kiêm Trưởng phòng Nhân sự Ủy ban nhân dân thành phố của anh ta là không phí chút nào, nếu cho anh ta quyền lực lớn hơn nữa, nói không chừng sẽ phát huy tác dụng lớn hơn nữa. 

 “Nhân tài không phải không có, mấu chốt là phải đi phát hiện.” Kết hợp với chuyện Chủ tịch huyện Liễu Giai Tuấn ở huyện Liễu Hà, Hàn Đông trong lòng cảm thấy xúc động. 

 - Là một vị lãnh đạo, bản lĩnh khác có thể không quan trọng lắm, nhưng giỏi phát hiện nhân tài, sử dụng nhân tài là không thể thiếu. 

 Chương 852: Kể công 

 Nhóm dịch: BachKhiet. 

 Nguồn: Mê truyện. 

 Bởi vì Hàn Đông cảm thấy hứng thú về Thi Quốc Lương nên nói chuyện thêm với anh ta một chút, bất giác thời gian trôi qua đã hơn nửa tiếng đồng hồ, đồng thời Hàn Đông hiểu sâu hơn về Thi Quốc Lương. Anh ta rất quen thuộc công tác tổ chức cán bộ thành phố Ninh Hải, hơn nữa cũng rất có ý tưởng và trình độ ở phương diện xây dựng tổ chức Đảng. Chỉ có điều anh ta dường như từng đắc tội Lam Nghiệp, vì thế vẫn không có cơ hội thi triển khát vọng của bản thân. Tuy thân là Phó trưởng ban Tổ chức cán bộ, đồng thời cũng là Trưởng phòng Nhân sự Ủy ban nhân dân thành phố, nhưng cơ bản chỉ là đứng ngoài vòng quyền lực, xem náo nhiệt, lại không có cách nào thật sự tham gia vào bàn cờ quyền lực ở thành phố Ninh Hải. 

 “Ban Tổ chức cán bộ là một ban ngành quan trọng, hiện giờ mình gần như chưa có sức ảnh hưởng lên Ban Tổ chức cán bộ, dù cho Phó trưởng ban Thi Quốc Lương không có nhiều quyền lực thực tế, nhưng lại là quân cờ khá tốt. Nhất định phải bảo vệ anh ta thật tốt, thời điểm mấu chốt nói không chừng có thể để anh ta thay thế Chu Trạch Phi.” 

 Trưởng ban Tổ chức cán bộ đương nhiệm Chu Trạch Phi là thuộc hạ trung thành của Bí thư Thành ủy Lam Nghiệp, có tên Trưởng ban này cản trở, cho dù Hàn Đông muốn đề bạt ai đó thì khó khăn cũng khá lớn. Dù sao cho dù việc đề bạt, bổ nhiệm cán bộ phụ trách là ở Hội nghị thường vụ, nhưng theo trình tự thì vẫn phải trải qua cuộc khảo sát, sát hạch của cửa khảo sát Ban Tổ chức cán bộ. Vì vậy nếu Hàn Đông và Lam Nghiệp đấu nhau gay gắt ở một mức độ nhất định, cho dù Hàn Đông chiếm được ưu thế trên Hội nghị thường vụ, nhưng khi Ban Tổ chức cán bộ khảo sát, vẫn có thể kiếm ra đủ loại vấn đề, như vậy có thể dễ dàng ngăn cản Hàn Đông thực hiện ý đồ rồi. 

 Hàn Đông nói chuyện một hồi với Thi Quốc Lương, cảm thấy năng lực cá nhân của anh ta không tệ, chẳng qua thiếu sót cơ hội, lại trời đất đưa đẩy đắc tội Lam Nghiệp, bởi vậy mới long đong, không được làm Trưởng ban Tổ chức cán bộ. Nhưng hiện tại Thi Quốc Lương cũng là cán bộ cấp Giám đốc sở rồi, cấp bậc kinh nghiệp lý lịch đều đầy đủ, nếu cái ghế ở Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy bị trống, vậy anh ta vẫn có một ít cơ hội, đương nhiên việc này cần phải tác động một phen mới được. 

 Trong lòng quyết định về sau phải trọng dụng Thi Quốc Lương, Hàn Đông nói chuyện với anh ta, bèn không giới hạn số lượng tuyển sinh viên đảm nhận chức vụ ở nông thôn. 

 Từ văn phòng của Hàn Đông đi ra, Thi Quốc Lương thở phào một hơi. 

 Tuy bề ngoài anh ta vẫn điềm đạm, chín chắn, bình tĩnh nhưng trong lòng anh ta lúc này lại cuộn sóng mãnh liệt. 

 “Trong vô thức trò chuyện lâu như vậy, xem ra Chủ tịch thành phố Hàn có ý định về Ban Tổ chức cán bộ.” Thi Quốc Lương thầm cân nhắc. “Có điều, Lam Nghiệp sẽ cho phép hắn dễ dàng giành được Ban Tổ chức cán bộ sao? Cho dù Chu Trạch Phi bị thay, nhưng nếu mình muốn làm Trưởng ban Tổ chức cán bộ, không chỉ phải vượt qua cửa Lam Nghiệp, mà còn phải được trên tỉnh thông qua mới được. Mặt khác vị trí Trưởng ban Tổ chức cán bộ của thành phố cấp Phó tỉnh còn phải thông qua cửa của Ban Tổ chức Trung ương nữa, các cửa kiểm soát nặng nề, không dễ dàng gì.” 

 Dựa theo quy định quản lý cán bộ cơ quan thành phố cấp Phó tỉnh, việc bổ nhiệm, bãi nhiệm chức Trưởng ban Tổ chức cán bộ Thành ủy, trước tiên cần phải được Ban Tổ chức Trung ương đồng ý, sau đó Tỉnh ủy mới có thể bổ nhiệm, bãi nhiệm. Nói cách khác nếu Thi Quốc Lương muốn được thay thế Chu Trạch Phi, đầu tiên phải qua cửa Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy Lam Nghiệp, cửa này chắc chắn khó qua. Ngoài ra ở tỉnh Giang Việt nhà họ Hàn không có mấy nhân vật có thực quyền, đến lúc đó trên tỉnh tranh một phen, chỉ sợ bản thân anh ta căn bản không được lọt vào danh sách ứng cử viên cho vị trí Trưởng ban Tổ chức cán bộ Thành ủy thành phố Ninh Hải để báo cáo lên Trung ương, dù cho nhà họ Hàn có bao nhiêu tầm ảnh hưởng ở tầng cao, cũng chỉ có thể ngoài tầm tay với thôi. 

 Tuy nhiên bất kể như thế nào, có thể lọt vào mắt Hàn Đông, điều này cũng là một chuyện tốt. Cho dù tương lai không thể thay thế Chu Trạch Phi, nhưng chỉ cần quan hệ tốt với Hàn Đông, đối với con đường làm quan của anh ta chắc chắn là có lợi mà vô hại. 

 “Ừ, nếu muốn Thi Quốc Lương thay thế Chu Trạch Phi, tuy rằng rất khó khăn đấy, nhưng thao tác tốt thì cũng không phải là không có chút cơ hội nào.” Hàn Đông ngồi trong phòng, âm thầm cân nhắc. 

 Tuy rằng ở tỉnh Giang Việt gia tộc họ Hàn bố trí một, hai nhân vật có thực quyền, nhưng nếu như có thể đạt được sự ủng hộ của các Ủy viên thường vụ có thái độ trung lập ở trên tỉnh, như vậy khi tác động thì sự việc có khả năng lớn. 

 Mà ở trong Ban Tổ chức Trung ương, một trong những người có tài quan trọng của gia tộc họ Hàn thì Triệu Nhạc làm Thứ trưởng Ban Tổ chức Trung ương xếp hạng thứ hai, gần với Thứ trưởng thường trực, lại vừa hay trực tiếp phụ trách công việc khảo sát, sát hạch vị trí Trưởng ban Tổ chức cán bộ các tỉnh. Hơn nữa, dù cho Ủy viên Bộ Chính trị Trung ương, Trưởng ban Tổ chức Trung ương Ngụy Tân Xảo không phải người trong gia tộc họ Hàn, nhưng thế lực ông ta gia nhập có quan hệ tương đối hòa hợp với gia tộc họ Hàn, có tầng quan hệ như vậy, khiến sự việc có thêm mấy phần thành công. 

 “Hơn nữa, chỉ cần ổn thỏa phía Ban Tổ chức Trung ương, như vậy hơi thả ra một chút tin tức, đám người ở tỉnh Giang Việt sẽ phải suy nghĩ kỹ. Dù gì nếu người mà bọn họ báo cáo lên mà Ban Tổ chức Trung ương không thông qua, đấy chẳng phải là nói rõ bọn họ có vấn đề về khảo sát, đề bạt cán bộ sao?” 

 Hàn Đông càng nghĩ càng cảm thấy chỉ cần thời cơ tới rồi, mình tác động tốt một phen, để cho Thi Quốc Lương thay thế Chu Trạch Phi, vấn đề không lớn. 

 “Vấn đề hiện tại là, phải chờ thời cơ.” 

 Vấn đề thời cơ cũng không phải là Hàn Đông có thể tự mình quyết định, hắn chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi. 

 Đương nhiên, trước đó Hàn Đông có thể làm một ít công tác chuẩn bị, ví như là bảo Thi Quốc Lương từng bước lập được một chút thành tích, đến lúc đó cơ hội tới, rồi đề bạt anh ta thì sẽ dễ dàng hơn. 

 Mặc dù Thi Quốc Lương không có thực quyền gì, nhưng bắt tay từ chỗ bé, vẫn có thể làm ra được chút thành tích. 

 Ví dụ việc sinh viên đảm nhận chức vụ ở nông thôn, vốn dĩ thành phố Ninh Hải cũng từng thực hiện qua rồi, năm ngoái đã tuyển vài sinh viên rồi cho đến cơ sở làm. Kết quả lại chẳng quan tâm, cũng không tạo được hiệu quả gì. Việc này mấu chốt ở chỗ Bí thư Thành ủy Lam Nghiệp không có hứng thú, mà Trưởng ban Tổ chức cán bộ Thành ủy Chu Trạch Phi đương nhiên chỉ xoay quanh Lam Nghiệp, cho nên đối với việc này không để tâm đến mấy, về sau khi điều chỉnh phân công của các vị Phó trưởng ban Tổ chức cán bộ Thành ủy, y thậm chí mượn danh nghĩa chuyện này vô cùng quan trọng, đem việc này giao cho Thi Quốc Lương phụ trách. Mà công việc ban đầu Thi Quốc Lương được phân phụ trách, chỉ là một phòng nhỏ có tí thực quyền, thì lại giao cho một vị Phó trưởng ban khác phụ trách thay. 

 Trong lòng Hàn Đông có kế hoạch lớn tổng thể, cho nên đối với việc sinh viên đảm nhận chức vụ ở nông thôn, hắn cũng có ý tưởng tương đối lâu dài, như vậy để cho Thi Quốc Lương làm tốt, tương lai không lo không làm ra thành tích. Đến thời điểm thích hợp tổng kết một chút, tương lai khi mình tác động, sự việc liền dễ dàng hơn nhiều rồi. 

 Vừa mới họp đại hội xong, mấy ngày hôm nay sắp xếp của Hàn Đông tương đối thoải mái. 

 Vừa hay hắn nghiêm túc suy nghĩ một chút về công việc tiếp theo. 

 Tổng thể mà nói, Hàn Đông chuẩn bị nắm bắt mấy công tác quan trọng ở thành phố Ninh Hải. Một là cải cách doanh nghiệp nhà nước, chuyện này Hàn Đông và Ủy viên thường vụ Thành ủy, Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Quý Chính Phong bàn bạc qua, chuẩn bị kết hợp việc này cùng với thêm một bước phát huy tác dụng của tổ chức công đoàn xã hội chủ nghĩa hiện đại, hơn nữa chuyện này đã bắt đầu công việc chuẩn bị kỹ lưỡng. Hai là vấn đề tam nông, việc này không chỉ là công tác trọng điểm ở thành phố Ninh Hải, mà trên cả nước cũng là quan trọng của quan trọng. Suy nghĩ của Hàn Đông là, chuẩn bị bắt tay từ khía cạnh giảm gánh nặng tăng thu nhập. Ba là xây dựng đội ngũ cán bộ, việc này tạm thời chưa có nhiều quyền lực để làm, trừ phi ngày nào đó Hàn Đông lên làm Bí thư Thành ủy thành phố Ninh Hải, như vậy làm sẽ thuận buồm xuôi gió. Nhưng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net