Người Cầm Quyền 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người Cầm Quyền

Tác Giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu 

Người Làm Ebook: Cửu Thiên

Nguồn Ebook: Kiếm Giới

 Chương 901: Xuất hiện 

 Nhóm dịch: BachKhiet. 

 Nguồn: Mê truyện. 

 - Trung ương đối với việc mở rộng khu vực phía Tây rất là ủng hộ, gần đây nghe nói, Ban Tổ chức Trung ương cũng đang ấp ủ phương án, chuẩn bị tuyển chọn lãnh đạo ở tỉnh phía Đông điều đến tỉnh phía Tây nhậm chức, như vậy thúc đẩy các tỉnh phía Tây từ từ bắt đầu thay đổi quan niệm phát triển. 

 Tạ Hồng Quân chậm rãi nói, cho thấy nhiệt tình và quan tâm đối với chuyện mở rộng khu vực phía Tây. 

 Hàn Đông trong lòng không khỏi có chút quái lạ, Tạ Hồng Quân nói chuyện này với mình, rốt cuộc là có mục đích gì, chẳng lẽ ông ta muốn điều đến các tỉnh phía Tây, theo chức vụ của ông ta hiện tại, nếu thật sự đến khu phía Tây, cũng có thể làm một Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Phó chủ tịch thường trực Tỉnh cũng không phải vấn đề lớn, tự nhiên tốt hơn so với vị trí bây giờ của ông ấy, tương lai trước khi về hưu có lẽ còn có thể chuyển qua Hội đồng nhân dân tỉnh, Mặt trận Tổ quốc làm một chức vị chính, giải quyết đãi ngộ cấp Bộ trưởng. 

 Theo hiểu biết của Hàn Đông, Tạ Hồng Quân tuy nhìn có chút già, trên thực tế tuổi tác hẳn là không đến năm mươi lăm, cho dù như vậy ở tỉnh Giang Việt căn bản không có khả năng tiến thêm bước nữa, nếu đến khu phía Tây, cũng có thể cải thiện một chút tiền đồ phát triển. 

 - Chủ tịch thành phố Tạ đối với công tác mở rộng khu phía Tây vô cùng quan tâm. 

 Hàn Đông mỉm cười, nói. 

 Tạ Hồng Quân thản nhiên cười cười, nói: 

 - Mở rộng khu phía Tây, là quyết sách của Trung ương Đảng, chúng ta quan tâm nhiều một chút cũng là nên làm, lại nói, khu phía Đông của chúng ta sở dĩ phát triển nhanh một chút, cũng là do khu phía Tây đã hi sinh và cống hiến, hiện tại sư chênh lệch giữa hai khu Đông - Tây không ngừng lớn lên, cũng là nên thúc đẩy phát triển khu phía Tây rồi. 

 Hàn Đông đã nhìn ra, Tạ Hồng Quân khẳng định là muốn đến khu phía Tây công tác vài năm, ông ta sở dĩ nói với mình điều này, e là có liên quan đến việc mình đã đến tỉnh Tây Xuyên công tác vài năm, mục đích của ông ta hẳn là tỉnh Tây Xuyên, dù sao thì trong các tỉnh ở phía Tây, vị trí của tỉnh Tây Xuyên tương đối mà nói thì tốt một chút, trọng yếu một chút. 

 Chẳng qua, tuy là hiểu cách nghĩ của Tạ Hồng Quân nhưng Hàn Đông hiện tại cũng không tỏ thái độ gì, Tạ Hồng Quân là cán bộ cấp Phó tỉnh, hơn nữa việc điều động của cấp Phó tỉnh, Hàn Đông không thể nhúng tay vào. Đương nhiên, Hàn Đông cũng biết Tạ Hồng Quân có cách nghĩ này, khẳng định là ông ta cũng có sự nắm chắc nhất định, dù sao thì làm đến vị trí cán bộ cấp Phó tỉnh này, ở Trung ương có chút quan hệ cũng là bình thường, Tạ Hồng Quân làm Chủ tịch thành phố cấp Phó tỉnh, chỉ cần phía trên có người đề bạt, nếu không ai ngăn cản, muốn điều đến khu phía Tây khả năng không nhỏ, còn nếu ông ta đến tỉnh Tây Xuyên, Hàn Đông cũng có thể giúp ông ta và Bí thư Tỉnh ủy Phạm Đồng Huy móc nối quan hệ, nghĩ là Phạm Đồng Huy cũng sẽ đồng ý đấy. 

 Hai người trò chuyện, ngoài mặt cũng khá hài hòa, dù sao hai người không tồn tại xung đột lợi ích, lại đều là cán bộ cấp Thứ trưởng, hiếm khi ở cùng một chỗ, cũng rất vui vẻ. 

 Chín giờ, dưới sự dẫn dắt của Bí thư Tỉnh ủy Tào Hoành Vị, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Giang Việt đi vào hội trường. Lập tức hội trường vang lên tiếng vỗ tay, các Ủy viên thường vụ cũng vỗ tay đáp lại. 

 Tào Hoành Vị ngồi ở vị trí giữa đài chủ tịch, Ủy viên thường vụ khác chia ra hai bên trái, phải. 

 Đại hội do Phó bí thư Tỉnh ủy Ngô Thời Hy chủ trì, nghị trình thứ nhất chính là học tập tinh thần bài phát biểu của Tổng Bí thư Trung ương Long Chính Bang, trước tiên do Ngô Thời Hy đọc văn kiện, sau đó Chủ tịch tỉnh Hà Vĩnh Thành bố trí tỉnh Giang Việt làm thế nào tiến hành theo tinh thần bài phát biểu của Tổng Bí thư, thiết thực thúc đẩy sự phát triển kinh tế xã hội các cấp nông thôn ở tỉnh Giang Việt, phát biểu cuối cùng quan trọng nhất của Tào Hoành Vị đề ra vài yêu cầu, đề nghị các vị đang ngồi ở đây cần coi trọng chuyện này, phải có kế hoạch có tổ chức cụ thể triển khai công tác, đến lúc đó Tỉnh ủy sẽ đối với tình hình tiến hành của các thành phố trong tỉnh tiến hành đốc thúc và kiểm tra. 

 Hàn Đông ngồi ở hàng thứ nhất, hơi ngẩng đầu, nghiêm túc đánh giá các Ủy viên thường vụ trên đài chủ tịch, những người này là lãnh đạo cốt yếu của tỉnh Giang Việt, giờ phút này ngồi trên đài chủ tịch, người nào cũng mặc đồ Tây, vẻ mặt trang trọng, ai biết được bọn họ đang nghĩ gì, nhưng nếu tỉ mỉ quan sát, liền thấy có lãnh đạo tinh thần đều có chút áp lực, ví dụ Bí thư Thành ủy thành phố Ninh Hải - Lam Nghiệp, mặt ông ta tối sầm, thần sắc nặng nề, hình như lưng đang đeo gánh nặng ngàn cân vậy, điều này so sánh với tinh thần thoải mái của Ngô Thời Hy, khác biệt rất rõ ràng. 

 Căn cứ theo sắp xếp thống nhất của Tỉnh ủy, đối với hai mươi mốt châu, thành phố của tỉnh Tây Xuyên, do mười một thành phố cùng với cơ quan cấp tỉnh của tỉnh Giang Việt tiến hành viện trợ, nguyên tắc là tuân theo mức độ kinh tế để sắp xếp đơn vị viện trợ, thành phố có kinh tế phát đạt viện trợ thành phố kinh tế lạc hậu của tỉnh Tây Xuyên. 

 Mức độ kinh tế của thành phố Ninh Hải xếp đầu toàn tỉnh, do đó sắp xếp viện trợ châu A Sơn của tỉnh Tây Xuyên. 

 Tỉnh ủy yêu cầu, sau khi xác định đơn vị trợ giúp, các đơn vị cần kịp thời hành động, đem ra phương án thiết thực và làm tốt công tác tham gia viện trợ, cần cố gắng tìm ra phương thức phương án viện trợ, đem hành động viện trợ làm đến nơi đến chốn. 

 “Châu A Sơn là một châu rất nghèo nàn, lạc hậu, hơn nữa có bảy mươi phần trăm dân là dân tộc thiểu số, ngoài ngành du lịch các mặt khác đều vô cùng lạc hậu, mà ngành du lịch cũng vì giao thông hạn chế, phát triển cũng chịu hạn chế rất lớn.” 

 Bởi vì trước đây ở tỉnh Tây Xuyên vài năm, lại thêm trí nhớ của kiếp trước, Hàn Đông đối với châu A Sơn cũng có ấn tượng, hiện tại thành phố Ninh Hải viện trợ châu A Sơn, Hàn Đông phải suy nghĩ thật kỹ, như thế nào mới có thể viện trợ có hiệu quả thực sự. 

 Nhưng hiện tại không phải là lúc suy nghĩ chuyện này, vì rất nhanh Hàn Đông phải lên đài trao đổi kinh nghiệm với mọi người. 

 Kỳ thực Hàn Đông vẫn luôn có một nghi vấn, chính là tại sao Tỉnh ủy lại kêu mình lên đài phát biểu giao lưu kinh nghiệm, theo lý mà nói với mô hình của Tỉnh ủy, cơ hội xuất đầu lộ diện sao lại dễ dàng tới lượt mình chứ. 

 “Không nghĩ nhiều như vậy, giao lưu kinh nghiệm thì giao lưu kinh nghiệm vậy, dù sao mình ăn ngay nói thật là được rồi.” 

 Hàn Đông thầm nghĩ trong lòng, không suy nghĩ nữa, bắt đầu chăm chú nghe lãnh đạo phát biểu trên đài. 

 Nghị trình thứ ba bắt đầu, Chủ tịch tỉnh Hà Vĩnh Thành nói một chút về tầm quan trọng, ý nghĩa của việc chỉnh đốn công tác giải phóng mặt bằng, đồng thời chỉ ra trong công tác này, thành phố Ninh Hải đã đi trước, hy vọng các thành phố khác phải học tập thành phố Ninh Hải, nghiêm túc làm tốt công tác chỉnh đốn, làm sạch. 

 Sau đó Ngô Thời Hy tuyên bố do Chủ tịch thành phố Ninh Hải - Hàn Đông lên đài phát biểu giao lưu kinh nghiệm. 

 Hàn Đông đứng lên không nhanh không chậm đi lên bục phát biểu, Hàn Đông cũng không có đọc theo bản thảo, dù sao thì công tác làm rồi, lại có chuẩn bị từ trước, cho nên Hàn Đông đứng đó, rành mạch nói khoảng mười phút, từ mục đích, ý nghĩa, hành động, hiệu quả và các mặt khác nói ra công tác chỉnh đốn, làm sạch công tác giải phóng mặt bằng của thành phố Ninh Hải, mặt khác còn chỉ ra vài điểm thiếu sót. 

 Lúc Hàn Đông nói chuyện, người bên dưới gần như là ánh mắt đều tập trung vào người của Hàn Đông. 

 Người thanh niên này không phải là một Chủ tịch bình thường, tuổi còn trẻ đã là Chủ tịch thành phố cấp Phó tỉnh, là quan lớn cấp Phó tỉnh. 

 Hơn nữa mọi người còn mơ hồ nghe nói, Hàn Đông phát triển nhanh chóng ở thành phố Ninh Hải, chế ngự cả Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy là Lam Nghiệp, cho dù thông qua việc Tỉnh ủy động tay vào bộ máy lãnh đạo của thành phố Ninh Hải, nhưng kết quả Lam Nghiệp vẫn không thể xoay chuyển tình thế. 

 Có thể thấy người thanh niên này thủ đoạn không đơn giản. 

 “Nói không chừng tương lai không xa, Hàn Đông chính là lãnh đạo Tỉnh ủy tỉnh Giang Việt đấy.” 

 Có người nghĩ thầm trong lòng, thậm chí có người còn nghĩ hiện tại làm sao cùng Hàn Đông gây dựng quan hệ, tương lai có lẽ có lợi cho bản thân. 

 Không chỉ có người ở bên dưới quan sát Hàn Đông, người ngồi trên đài chủ tịch cũng gần như là đang quan sát Hàn Đông, xem xét con người Hàn Đông. 

 Giờ khắc này, Hàn Đông nghiễm nhiên giống như trở thành trung tâm của toàn hội trường. 

 Ở giữa hội trường, chính là những nhân vật tinh anh trong quan trường của tỉnh Giang Việt, hoặc là lãnh đạo tỉnh, hoặc là nhân vật số một, số hai của các thành phố, nhân vật có quyền lực của toàn tỉnh gần như là đến đông đủ. 

 Đây là lần xuất hiện chính thức của Hàn Đông trên mặt trận quyền lực của tỉnh Giang Việt, tuy rất sớm đã nghe nói về danh tiếng của Hàn Đông, nhưng rất nhiều người trong lòng có cảm giác như lần đầu gặp Hàn Đông vậy. 

 “Đáng ghét, mình nhất định phải gia tăng hành động mới được.” 

 Lam Nghiệp ngồi bên phải đài chủ tịch, ánh mắt của ông ta từ bên hông nhìn Hàn Đông, thấy trên mặt của Hàn Đông mỉm cười nhẹ, tràn đầy tự tin, trong lòng ông ta tức tối một trận. 

 Chương 902: Cấp dưới cũ phát triển tốt 

 Nhóm dịch: BachKhiet. 

 Nguồn: Mê truyện. 

 Các ủy viên thường vụ Tỉnh ủy lúc này mỗi người một tâm trạng, thời gian gần đây Hàn Đông đã làm không ít chuyện lớn ở tỉnh Giang Việt. 

 Lần trước vì việc tố cáo mà cuộc họp ủy viên thường vụ đã thảo luận một hồi, sau đó báo cáo cho Ủy ban kỷ luật trung ương, kết quả ban kỷ luật điều tra làm cho các ủy viên trong lòng rất lo lắng. 

 Không điều tra thì không biết, điều tra một chút lại làm các ủy viên giật mình kinh ngạc, tiền Hàn Đông thu được làm họ khó có thể tưởng tượng được, bối cảnh sau lưng Hàn Đông cũng vượt xa sự suy nghĩ của bọn họ. 

 Nghe nói vì chuyện này mà một vị lão làng trong trung ương tỉnh có chút không hài lòng với tỉnh Giang Việt, mà vị lão làng này lại không phải là ông ngoại Dư Kiện Hưng của Hàn Đông. 

 Điều này càng làm cho mọi người kinh ngạc, nói cách khác mấy vị ủy viên ở trung ương ngoài Dư Kiện Hưng chủ nhiệm ủy ban kỷ luật chắc chắn là ủng hộ Hàn Đông, mặt khác còn có ủy viên thường vụ cũng ủng hộ Hàn Đông. 

 Một cán bộ cấp thứ trưởng nhỏ nhận được sự chú ý của một vị ủy viên trung ương, điều này truyền đi quả thực làm người ta hoảng sợ. 

 Cũng chính vì như mà mọi người đều biết bí thư tỉnh ủy Tào Hoành vị thời gian này sống không tốt lắm, chỉ nhìn sắc mặt bình thường của anh là biết rồi. 

 “Nếu không, tỉnh ủy sao phải giao lưu đón tiếp Hàn Đông tử tế, đây cũng tính là một sự bồi thường đối với Hàn Đông. 

 Ủy viên thường vụ, bí thư Đảng ủy Âu Dương Hiên trong lòng nghĩ thầm, trong cuộc họp thường vụ trước y rõ ràng phản đối cuộc điều tra của Hàn Đông, đây không chỉ là vì anh đứng ở phía của Nguyên Hằng Kiện mà Hàn Đông và Nguyên Hằng Kiện quan hệ rất tốt.  

 Mặc dù anh không tiếp xúc gì với Hàn Đông nhưng cũng thường tìm hiểu và phân tích Hàn Đông, anh cho rằng Hàn Đông không phải là người như vậy, không thể vì thù oán cá nhân mà gây áp lực lên doanh nghiệp tư nhân đang phát triển tốt, cho nên hắn nhằm vào tập đoàn Viễn Đại chắc chắn là có lý do và nguyên nhân của nó, còn về vấn đề Hàn Đông nhận hối lộ là không thể nào, phải biết rằng mặc dù không ít cái gọi là Thái tử đảng rất kiêu ngạo, rất tham lam nhưng nếu thực sự Thái tử đảng lập chí phát triển trong thể chế thì họ cũng rất chú ý đến hình tượng của bản thân mình, không thể nào mà vì tiền mà hủy hoại tương lai. Hàn Đông đã phát triển trong thể chế tới bây giờ, trên con đường làm ra được nhiều thành tích như vậy phải giữ thật tốt, là tên ngốc cũng có thể nhìn ra tiền đồ của Hàn Đông đang bừng sáng, hắn làm sao có thể nhận một khoản tiền hối lộ thậm chí còn mang trên cổ tay. 

 Chẳng qua sự phản đối của Âu Dương Hiên không có hiệu quả gì, dù sao trong tỉnh rất nhiều người đều có cách nghĩ của riêng mình, cũng không ít người thấy Hàn Đông khó chịu, còn có một số người thậm chí hi vọng Tào Hoành vị trong việc này bị thiệt thòi. 

 “Ngoại trừ bí thư Tào có chút buồn bực, chỉ sợ Lam Nghiệp trong lòng cũng không dễ dàng gì, bí thư thành ủy kiêm ủy viên thường vụ tỉnh ủy, gặp được chủ tịch thành phố như Hàn Đông vậy, cũng đủ anh ta uống một bình rượu rồi.” 

 Âu Dương Hiên trong lòng nghĩ thầm. 

 Hàn Đông phát biểu khoảng 10 phút, sau đó bí thư Tỉnh ủy Tào Hồng liền lên phát biểu, ông khẳng đinh cách làm của thành phố Ninh Hải, sau đó đưa ra yêu cầu rõ ràng với toàn tỉnh. 

 Hàn Đông ngồi phía dưới trong lòng rất bình tĩnh, kinh nghiệm giao lưu thực sự chỉ là một cái đi ngang qua, tác dụng chân chính là sự trọng dụng của lãnh đạo, chỉ cần lãnh đạo cấp trên trọng dụng thì cán bộ cấp dưới mới có thể làm việc một cách nghiêm túc. 

 Chỉnh đốn ngành giải phóng mặt bằng, vốn là việc dính líu tới lợi ích của các nơi, lãnh đạo các thành phố, huyện thị đương nhiên cũng biết đạo lý này cho nên mặc dù biết có vấn đề nhưng đều không thể theo đuổi, dù sao để có chiến tích thì cần số nhà đầu tư kia ra tay, mà không phải là chống lưng cho nhân dân bị xâm hại lợi ích, nếu xuất hiện trường hợp thay nhân dân ra mặt khiến nhà đầu tư thiệt thòi, chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới môi trường đầu tư của một địa phương, đối với việc lôi kéo nhà đầu tư thì không có lợi, đây chính là lý do các cấp chính phủ vẫn biểu hiện bên ngoài thì tốt nhưng thực tế thì kém về việc này. 

 Đương nhiên rồi, bây giờ tỉnh ủy có trình độ coi trọng cao rồi, tình hình có chút biến chuyển tốt, còn về hiệu quả thực tế như thế nào thì rất khó nói. 

 Tóm lại ở Trunh Hoa, trên có chính sách dưới dùng đối sách, trừ phi thực sự cứng rắn hoặc là người chấp hành vì dân phục vụ cái gì cũng vì nhân dân, nếu không cục diện đánh một chút là chiết khấu thì khó mà tránh được. 

 “Sự việc tập đoàn Viễn Đại có thể gây chú ý tới ngành giải phóng mặt bằng toàn tỉnh, điều này đã đủ rồi.” 

 Hàn Đông trong lòng nghĩ thầm 

 “Còn muốn tác dụng nhiều hơn đó cũng không quá hiện thực, dù sao xã hội bây giờ kinh tế phát triển, dưới điều kiện tiên quyết rất nhiều việc không như người ta mong muốn.” 

 Khoảng 11 rưỡi hội nghị kết thúc. 

 Buổi trưa mọi người ở nhà khách ủy ban nhân dân tỉnh dùng cơm. 

 Hàn Đông và Tạ Hồng Quân ngồi cùng một bàn, hai người đều không ngồi cùng phó chủ tịch tỉnh mà ngồi cùng mấy vị lãnh đạo khác. 

 - Chủ tịch Hàn tôi mời anh một ly, kinh nghiệm của thành phố Ninh Hải đáng để chúng tôi học tập. 

 Bí thư thành ủy thành phố Chu Thủy - Trịnh Sơn Giai đứng lên nói giọng khen ngợi. 

 Sắp tới giờ đi làm nên không chuẩn bị rượu trắng mỗi bàn chỉ là hai bình rượu đỏ nhỏ mà thôi. 

 Hai người Hàn Đông và Tạ Hồng Quân mặc dù đều là chủ tịch thành phố nhưng lại cán bộ cấp phó tỉnh vì thế các cán bộ cấp giám đốc sở đang ngồi đều rất khách khí với họ. 

 Hàn Đông và anh đụng ly một cái cười nói: 

 - Bí thư Trịnh quá khen rồi, mọi người học tập lẫn nhau mà. 

 Chủ tịch thành phố bí thư thành ủy của thành phố cấp 3 là cán bộ thực quyền trong tỉnh cho nên mặc dù cấp bậc của họ có khác một chút, nhưng Hàn Đông cũng vẫn rất khách khí, dù sao họ cũng không thuộc người Hàn Đông quản. 

 Những người khác cũng thay phiên nhau mời rượu Hàn Đông, có thể kết bạn cùng cán bộ cấp thứ trưởng trẻ tuổi như Hàn Đông thì tất cả mọi người ngồi đây đều muốn làm. 

 Ăn cơm xong mọi người không về ngay, mà hẹn nhau tìm một nơi để uống trà, mọi người cũng khó có cơ hội tụ tập với nhau như thế này đương nhiên phải năm lấy cơ hội này để giao lưu. 

 Đương nhiên rồi, chủ tịch thành phố, bí thư thành ủy đang ngồi, mục tiêu chủ yếu vẫn là Hàn Đông, tiếp đến là Tạ Hồng Quân, dù sao nếu so sánh thì Hàn Đông có tiềm lực phát triển hơn, tiền đồ hơn, quan hệ tốt với hắn có tác dụng rất lớn. 

 Hàn Đông cũng vui vẻ kết bạn với mấy người, cùng uống trà, đối với mấy người này có chút quan cảm, đều cho nhau phương thức liên lạc sau này có cơ hội sẽ giao lưu tiếp xúc lâu hơn, có thể nâng cao dần thế lực của mình. 

 Trên đường trở về Ninh Hải, Hàn Đông gọi điện thoại cho phó chủ tịch tỉnh Tây Xuyên Hồng Tiến Phong. 

 Hồng Tiến Phong là phó chủ tịch tỉnh được cất nhắc hồi cuối năm ngoái, mặc dù xếp hạng cuối ở ủy ban nhân dân nhưng có thể thăng lên một cấp lên được cấp phó đối với Hồng Tiến Phong mà nói là một việc mà anh chưa hề nghĩ tới khi ở thành phố Vinh châu. 

 Anh cũng hiểu bản thân có thể lên chức nhanh như vậy chủ yếu là nhờ quen với Hàn Đông, vì thế trong lòng rất cảm kích Hàn Đông. 

 - Ha ha, chủ tịch Hàn có chỉ thị gì? 

 Nghe điện thoại Hồng Tiến Phong cười sang sảng nói. 

 Hàn Đông cười nói: 

 - Chủ tịch tỉnh nào dám chỉ thị, chủ tịch Hồng, hôm nay tỉnh ta vừa bố trí công tác hỗ trợ vùng phía Tây, thành phố Ninh Hải hỗ trợ A Sơn Châu, tôi muốn chủ tịch Hồng tới tìm hiểu tình hình. 

 Quan hệ của hai người thân thiết nên không có gì quá khách khí cho nên Hàn Đông nói luôn ý định của mình. 

 Hồng Tiến Phong rất vui đối với thái độ của Hàn Đông, điều này chứng tỏ Hàn Đông hoàn toàn coi anh như người thân, anh nói: 

 - Đây là việc tốt, có chủ tịch Hàn hỗ trợ A Sơn Châu chắc chắn sẽ có thời kỳ phát triển cao độ, Đúng rồi tỉnh ủy vừa điều chỉnh một loạt nhân sự, chủ tịch hiện tại của A Sơn Châu là người quen của chủ tịch Hàn, La Lập Thanh anh còn nhớ mà, anh ta từ phó bí thư thành phố Vinh châu được điều tới A Sơn Châu mà. 

 - Vậy à, vậy tốt rồi. 

 Hàn Đông nói, trong lòng có chút phấn khởi. 

 La Lập Thanh hồi đó cũng là được sự giúp đỡ của Hàn Đông mới được từ ủy ban kế hoạch tỉnh điều lên làm phó chủ tịch thành phố, sau này khi Hàn Đông làm bí thư thành ủy Vinh Châu La Lập Thanh càng thân hơn, Hàn Đông đối với năng lực làm việc của anh rất hài lòng, khi Hàn Đông rời tỉnh Tây Xuyên La Lập Thanh là ủy viên thành ủy phó bí thư Vinh Châu, bây giờ có thể làm chủ tịch thành phố cũng là phát triển không tồi. 

 Chủ tịch thành phố A Sơn Châu do anh đảm nhiệm điều này làm Hàn Đông có thêm niềm tin vào công tác hỗ trợ. 

 Hồng Tiến Phong cảm thán nói: 

 - Chủ tịch Hàn, thuộc hạ năm đó của anh bây giờ đã phát triển tốt, khi nào thì anh về lại tham quan một chuyến. 

 Câu nói này của anh là từ trong lòng, mặc dù Hàn Đông đã rời Vinh Châu một thời gian rồi nhưng năm đó người quan hệ với Hàn Đông khá thân, bây giờ phát triển rất tốt, sức tưởng tượng của tỉnh Tây Xuyên không thể khinh thường. 

 Mặc dù quan viên cấp thứ trưởng hiện nay chỉ có một người là Hồng Tiến Phong nhưng đảm nhiệm nhân vật số một ủy viên và ủy ban nhân dân của các thành phố có mấy người. 

 Thậm chí Hồng Tiến Phong đã nghĩ rồi, nếu có một ngày Hàn Đông quay về tỉnh Tây Xuyên nhậm chức thì sẽ có một số lượng lớn những người này ủng hộ, sức ảnh hưởng của các thành phố ở dưới của hắn thậm chí so với đại bộ phận các lãnh đạo tỉnh ủy đương nhiệm bây giờ còn lớn hơn nhiều, nếu hắn kinh doanh tốt thì cục diện có thể khách quan hơn. 

 Hàn Đông nói: 

 - Tôi bây giờ cũng không tự chủ được, biết mọi người phát triển tốt tôi cũng vui thay. 

 Thời gian gần đây, Hàn Đông bận việc của thành phố Ninh Hải, nên ít liên lạc với bạn bè thuộc hạ cấp dưới của tỉnh Tây Xuyên, nhưng tình cảm không hề phai nhạt mà liên quan tới việc thăng chức của một số người Hàn Đông cũng biết, cũng thấy vui trong lòng, dù sao mấy người này cũng là thuộc hạ của mình tương lai sau này sẽ có ngày dùng đến họ. 

 Người của Hàn Đông ở tỉnh Tây Xuyên, tuổi đều không quá cao, trong đó tuổi của Hồng Tiến Phong là cao nhất nhưng cũng chỉ mới hơn 50 tuổi một chút,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net