Người Cầm Quyền 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người Cầm Quyền

Tác Giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu 

Người Làm Ebook: Cửu Thiên

Nguồn Ebook: Kiếm Giới

 Chương 951: Bàn giao 

 Nhóm dịch: BachKhiet. 

 Nguồn: Mê truyện. 

 Ngồi trên đài chủ tịch, Hàn Đông nhìn xuống các Đảng viên phía bên dưới, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, nhưng trong lòng thì lại rất cảm khái. 

 Được phân công tới thành phố Ninh Hải từ tháng 11 năm 1999, tới nay đã là tháng 5 năm 2002, cũng đã trải qua hai năm rưỡi, trước đây công việc thường xuyên của Hàn Đông đều là ở thành phố Ninh Hải. Nhưng thông qua sự nỗ lực của hắn, sự phát triển trong hai năm qua của thành phố Ninh Hải, có thể nói là chuyển biến từng ngày, tuy nói các số liệu kinh tế của thành phố Ninh Hải thoạt nhìn chẳng có vẻ gì là tăng trưởng đột biến, nhưng trên thực tế nền tảng của mọi phương diện đều hùng mạnh hơn trước rất nhiều, tiềm lực phát triển cũng phong phú hơn rất nhiều. Đặc biệt là công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới mà Hàn Đông phổ biến, là phương pháp giải quyết sự phát triển mâu thuẫn giữa thành thị và nông thôn của thành phố Ninh Hải, thúc đẩy phát triển mau lẹ nền kinh tế nông thôn, phát huy được tác dụng rất tốt, chỉ cần đi sâu hơn nữa, thì sự phát triển của thành thị và nông thôn thành phố Ninh Hải, chắc chắn sẽ xuất hiện cục diện tốt đẹp, bổ trợ lẫn nhau. 

 Hai năm ở thành phố Ninh Hải, Hàn Đông ra sức thúc đẩy giải quyết vấn đề ở nông thôn, tổng kết được kinh nghiệm không tồi, đã được một vài địa phương khác noi theo. 

 Còn chuyện Hàn Đông thúc đẩy mạnh mẽ chuyện sinh viên về thôn làng làm việc, cũng đã bắt đầu có kết quả trên khắp cả nước, các tỉnh khác cũng lần lượt gặt hái được những thúc đẩy nhất định, thu hút sinh viên về các cơ sở công tác. 

 Mặt khác, trên phương diện sử dụng cán bộ ở thành phố Ninh Hải trong hai năm qua của Hàn Đông, cũng đã đề bạt một số người trẻ tuổi, có đầu óc lại tình nguyện làm việc, những người này sẽ trở thành trụ cột quan trọng cho sự phát triển ổn định, mạnh mẽ sau này của thành phố Ninh Hải. 

 Có thể nói, trong suốt thời gian hơn hai năm qua, Hàn Đông chẳng có gì hổ thẹn với công việc của mình ở thành phố Ninh Hải. 

 Bất kể là đối với những cán bộ của thành phố Ninh Hải, hay là đối với nhân dân nơi đây, Hàn Đông đều cảm thấy bản thân không thẹn với lương tâm. 

 Trong suốt thời gian hơn hai năm qua, Hàn Đông từ Chủ tịch thành phố Ninh Hải, chuyển lên làm Bí thư Thành ủy thành phố Ninh Hải, rồi lại lên làm Phó bí thư tỉnh Giang Việt, tuy cấp bậc chẳng có gì thay đổi, nhưng những bước tiến của hắn, đúng là chưa khi nào dừng lại. 

 Khi trong lòng Hàn Đông đang vô cùng cảm khái, thì trong lòng của rất nhiều cán bộ khác cũng cảm khái mãi không thôi. 

 “Vô tình, Hàn Đông đã trở thành nhân vật số ba tại Tỉnh ủy, thật là khó có thể tưởng tượng được. Hắn mới có bao nhiêu tuổi chứ? Đã tới trình độ này, nhưng lại thể hiện sự chín chắn như vậy, một chút phô trương đáng có của những người trẻ tuổi cũng không có, chỉ e sau mười năm nữa, anh chàng này sẽ trở thành một trong những lãnh đạo Trung ương cho xem.” 

 Tuy ở Trung Hoa, khoảng 40 tuổi sẽ đạt tới cấp Phó quốc, ở tình thế hiện tại, thực là có chút khó tin, dù sao trải qua mấy chục năm phát triển, thể chế chính trị của Trung Hoa càng ngày càng trưởng thành, một người cán bộ muốn đi đến được tầng lãnh đạo cấp quốc gia, thì phải trải qua rất nhiều sự rèn luyện nghiêm ngặt, xông qua rất nhiều cửa ải khó khăn. Nhưng trên đời chẳng có gì là tuyệt đối, nói không chừng một ngày nào đó, Hàn Đông vút một cái là lên thôi. 

 Cho đến hôm nay, các thành phố cấp 3 của toàn tỉnh, sớm đã đổi xong nhiệm kỳ, bộ máy cũng đã điều chỉnh xong rồi. 

 Nhưng biến động nhân sự của Tỉnh ủy, đương nhiên có liên quan tới thần kinh của cán bộ phía dưới. 

 Chỗ dựa vững chắc đi rồi, phải gấp rút tìm chỗ dựa mới, chỗ dựa vững chắc tiến xa hơn, thì trong lòng không khỏi kích động, muốn nhanh chóng đi tăng cường mối quan hệ giữa đôi bên. 

 Mà trong lòng nhiều cán bộ, không còn nghi ngờ gì nữa, Hàn Đông chính là người đáng dựa vào, đáng đầu tư, thậm chí ngay cả Bí thư Tỉnh ủy Hà Vĩnh Thành và Chủ tịch tỉnh Trần Thi Lương cũng đều không to bằng. 

 Nhưng nhiều người cũng biết, con người Hàn Đông bình thường có vẻ rất hiền hòa, vẻ mặt lúc nào cũng tươi cười, nhưng đối với các cán bộ đến để dựa dẫm, cũng không phải ai tới cũng nhận. Mà là tiếp nhận có lựa chọn, dường như là người tầm thường thì sẽ chẳng thể lọt được vào mắt hắn vậy. 

 Mọi người đều biết, hiện nay dựa được vào Hàn Đông cũng chẳng có mấy người, trong đó Chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch đương nhiệm Trịnh Giai Sơn đương nhiên là nhân vật dẫn đầu. 

 Có lời đồn rằng, Trịnh Giai Sơn sẽ được đề bạt lên làm Phó chủ tịch tỉnh trong thời gian tới. 

 Trong lòng mọi người đều không ngừng hâm mộ, thử nghĩ mà xem, Trịnh Giai Sơn nếu không phải là dựa vào Hàn Đông, có dễ dàng được đề bạt lên cấp Thứ trưởng như vậy không. 

 Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy lần này, trúng cử Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy còn có Trần Viêm Lâm, Âu Dương Hiên Dật, Khương Gia Chính, Vương Mẫn Kiệt, Lan Chí Bình, Chương Hiểu Đông, Đằng Ngọc Long, Tất Thiên Sơn, Hà Định Quân, Nhuế Thừa Giang. 

 Nhuế Thừa Giang nguyên là Phó chủ tịch tỉnh, lần này trúng cử làm Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, rất nhanh sau đó sẽ đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy thành phố Ninh Hải. 

 Còn trong các Ủy viên thường vụ khác, Khương Gia Chính vốn là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh, lần này xếp hạng cao hơn một chút, kế tiếp sẽ đảm nhiệm chức vụ Bí thư Thành ủy thành phố Biện Châu, bước này đối với ông ta mà nói, tiến bộ cũng không phải là nhỏ, con người này vốn dĩ rất khiêm tốn, lần này đột nhiên thể hiện khí thế ngút trời, khiến cho mọi người có chút kinh ngạc. Đặc biệt là Phó chủ tịch thường trực tỉnh Vương Mẫn Kiệt, trong lòng rất là buồn bực, vốn dĩ xếp hạng ở Tỉnh ủy của Khương Gia Chính kém xa Vương Mẫn Kiệt, nhưng lần này lại vượt lên trước mặt ông ta, thêm vào đó thành phố Biện Châu mà Khương Gia Chính được phân tới quản lý, cũng có nhiều lợi ích thực tế hơn chức Phó chủ tịch thường trực tỉnh nhiều. 

 Buổi chiều, bộ máy Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Giang Việt mới cử hành Hội nghị thường vụ lần thứ nhất. 

 Buổi tối, bộ máy Tỉnh ủy tổ chức tiệc ở Nhà khách. 

 Mười ba vị Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy tụ tập tại một căn phòng, Hàn Đông và Trần Thi Lương ngồi hai bên trái, phải của Hà Vĩnh Thành, mọi người trò chuyện vui vẻ, cảnh tượng vô cùng hài hòa. 

 Sau bữa tiệc, Hà Vĩnh Thành liền gọi Hàn Đông tới phòng ông ta, nói chuyện với hắn chừng nửa tiếng đồng hồ. 

 Trong nửa tiếng này, có chừng mười phút chủ yếu là nói về các vấn đề xung quanh chuyện sắp xếp công việc kế tiếp của Hàn Đông, trên thực tế sắp xếp công việc của Hàn Đông đã định đoạt rồi, Phó bí thư Tỉnh ủy đương nhiên là hỗ trợ Bí thư Tỉnh ủy làm tốt công tác hằng ngày của Tỉnh ủy rồi, cụ thể là phụ trách công tác tổ chức, đồng thời kiêm nhiệm chức Hiệu trưởng trường Đảng của Tỉnh ủy, phân công quản lý Sở Văn phòng Tỉnh ủy, Đoàn thanh niên Tỉnh ủy… 

 Nhưng Hà Vĩnh Thành cũng chẳng ngại mà trò chuyện với Hàn Đông không ít, cứ như là Hàn Đông không biết gì vậy. 

 Kế đến, ông ta lại cùng Hàn Đông bàn về công việc của thành phố Ninh Hải, hi vọng Hàn Đông cũng vẫn quan tâm tới sự phát triển của thành phố Ninh Hải như trước. 

 Mặt khác, Hà Vĩnh Thành cũng bộc lộ chút cảm thán, thể hiện sự tin tưởng về việc cùng công tác trong một bộ máy với Hàn Đông. 

 Hàn Đông luôn tươi cười nói chuyện với Hà Vĩnh Thành, trong lòng lại thầm buồn cười, Hà Vĩnh Thành nói với mình mấy chuyện này, chẳng ngoài là muốn thể hiện ý tốt với mình, ngoài ra cũng là muốn thể hiện cho đám người Trần Thi Lương xem mà thôi. 

 Kỳ thực cái này căn bản là không cần thiết, dù sao mọi người đều chẳng phải là kẻ tầm thường, cho dù là Trần Thi Lương, cũng có thể dễ dàng bị gạt như vậy sao? 

 Sáng ngày hôm sau, Hàn Đông và Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Lan Chí Bình, cùng với Cục trưởng Cục cán bộ số 2 Ban Tổ chức Trung ương Ma Khiết Tuệ cùng nhau đưa Nhuế Thừa Giang tới thành phố Ninh Hải nhậm chức. 

 Lan Chí Bình và Ma Khiết Tuệ đương nhiên là vì nhiệm vụ bắt buộc phải tới thành phố Ninh Hải, còn Hàn Đông lại là cựu Bí thư Thành ủy thành phố Ninh Hải, đương nhiên cũng đến, đồng thời bàn giao với Nhuế Thừa Giang. 

 Khi rời khỏi Tỉnh ủy, Nhuế Thừa Giang có nói với Hàn Đông hai câu, sau đó liền theo lời mời của Hàn Đông mà ngồi lên xe hắn. 

 Hiện tại Hàn Đông vẫn đang dùng chiếc xe Audi của Thành ủy Ninh Hải, nhưng hiện nay hắn đã không còn là Bí thư Thành ủy Ninh Hải, chiếc xe này không được phép dùng nữa, đến lúc đó Sở Văn phòng Tỉnh ủy đương nhiên sẽ có sắp xếp. 

 Nhưng tài xế và thư ký thì Hàn Đông không định đổi, hắn là Phó bí thư Tỉnh ủy, sắp xếp cho hai người đến Sở Văn phòng cũng chỉ là chuyện nhỏ mà thôi. 

 Trước đó, Hàn Đông và Nhuế Thừa Giang cũng ít có cơ hội tiếp xúc, lần này Nhuế Thừa Giang thay Hàn Đông tiếp nhận chức Bí thư Thành ủy Ninh Hải, Hàn Đông cũng hi vọng ông ta có thể tiếp tục giúp thành phố Ninh Hải phát triển tốt, cho nên muốn mượn cơ hội lần này cùng ông ta giao lưu một chút, nhân tiện quan sát qua về con người này. 

 Hàn Đông là được thăng chức, chứ không phải đơn giản rời khỏi thành phố Ninh Hải, thêm vào đó Hàn Đông đã làm việc ở đây lâu như vậy, nếu Nhuế Thừa Giang thức thời, thì cái chức Bí thư Thành ủy này ông ta làm chắc cũng khá hài lòng, nếu không Hàn Đông cũng chẳng khách khí với ông ta. 

 Những Ủy viên thường vụ Thành ủy có liên quan của thành phố Ninh Hải đều đứng đợi ở đầu đường cao tốc. 

 Thấy một đoàn xe ra khỏi đường cao tốc, mọi người đều lộ vẻ tươi cười, có chút kích động. 

 Vương Vĩnh Ninh đứng ở vị trí đầu tiên, nụ cười trên mặt ông ta có chút miễn cưỡng, tuy Hàn Đông đi rồi, nhưng ông ta chẳng hề tiến thêm môt bước như mong muốn, hơn nữa Hàn Đông còn ở tỉnh Giang Việt, nhìn chằm chằm thành phố Ninh Hải bất cứ lúc nào, thêm vào đó Bí thư Thành ủy mới thái độ ra làm sao còn chưa biết, hơn nữa đại bộ phận người trong thành phố đều là thân cận của Hàn Đông, cho nên trong lòng Vương Vĩnh Ninh hiểu rõ, bản thân mình bất kể thế nào cũng không thoát khỏi cái bóng của Hàn Đông. 

 Chương 952: Ăn 

 Nhóm dịch: BachKhiet. 

 Nguồn: Mê truyện. 

 Trong lòng Vương Vĩnh Ninh vừa buồn bực suy tư, nhưng trên mặt lại đầy vẻ tươi cười, tiến lên phía trước nghênh đón, hai tay bắt tay Hàn Đông, nói: 

 - Hoan nghênh Bí thư Hàn… 

 Hàn Đông khẽ mỉm cười, nói: 

 - Đồng chí Vương Vĩnh Ninh không cần khách sáo như vậy đâu. 

 Sau đó Hàn Đông giới thiệu môt chút về nhóm người Nhuế Thừa Giang. 

 Nhóm người Vương Vĩnh Ninh trước đây cũng biết Nhuế Thừa Giang, chỉ có điều không có đặt mối quan hệ, lần này Nhuế Thừa Giang lại trở thành nhân vật số một của thành phố Ninh Hải, mọi người vừa nói chuyện, vừa ngầm quan sát Nhuế Thừa Giang. 

 Nhuế Thừa Giang luôn tươi cười, cùng từng người bắt tay, nói vài câu đơn giản đại loại như “Vất vả rồi!”. 

 Cả đoàn người đứng bên đường nói chuyện xong, liền đồng loạt lên xe, đi về phía Thành ủy Ninh Hải. 

 Phía trước đương nhiên có xe cảnh sát đi mở đường, xe chạy nhanh như chớp. 

 Vương Vĩnh Ninh ngồi trong xe của mình, sắc mặt sầm xuống, trong lòng vô cùng ảm đạm. 

 Nhìn thấy Nhuế Thừa Giang từ trong xe Hàn Đông bước xuống, trong lòng Vương Vĩnh Ninh liền lo lắng, nếu Nhuế Thừa Giang đứng về phe Hàn Đông, vậy thì dù Hàn Đông có rời khỏi đây rồi, cuộc sống của bản thân mình cũng vẫn cứ khổ sở như cũ. 

 Với khí thế mạnh mẽ của Hàn Đông, khả năng Nhuế Thừa Giang dựa về phe hắn là tương đối cao đó. 

 Chỉ cần Hàn Đông có thể ủng hộ Nhuế Thừa Giang, vậy thì bộ máy thành phố Ninh Hải, nhất định sẽ nể mặt Nhuế Thừa Giang, và Nhuế Thừa Giang cũng có thể nhanh chóng nắm giữ thế cục thành phố Ninh Hải. 

 Nếu mà như vậy, bản thân mình vẫn như cũ phải đối mặt bị Nhuế Thừa Giang chèn ép, nhưng trên thực tế lại gián tiếp chịu sự o ép của Hàn Đông. 

 Hàn Đông tuy rời khỏi thành phố Ninh Hải, nhưng nơi đây vẫn cứ là thiên hạ của hắn như trước đây. 

 - Than ôi… 

 Vương Vĩnh Ninh bất đắc dĩ thở dài. 

 Thư ký ngồi kế bên tài xế cũng hiểu được vì sao Vương Vĩnh Ninh lại thở dài. 

 Vốn dĩ là Thư ký của Chủ tịch thành phố, vị trí này chói mắt biết bao, nhiều người đều ngưỡng mộ không dứt. Nhưng anh ta biết, bản thân mình làm Thư ký cho Vương Vĩnh Ninh đúng là nơm nớp lo sợ, cẩn thận vô cùng, chỉ lo sợ xảy ra một chút sai sót gì đó.  

 Vì anh ta cảm nhận được, cho tới nay, tâm trạng của Vương Vĩnh Ninh luôn không tốt, còn bên Hàn Đông lại chiếm ưu thế tuyệt đối, bất kể là người bên phía Vương Vĩnh Ninh hay Hàn Đông, anh ta đều không thể đắc tội, cho nên làm bất cứ việc gì cũng phải thật cẩn thận, thật chẳng có chút đắc ý, phô trương nào cho xứng với cái chức Thư ký Chủ tịch thành phố. 

 May mắn là sau khi theo Vương Vĩnh Ninh, cấp bậc của anh ta cũng tăng lên 1 bậc, cũng coi như là đã làm tới chức Cục phó rồi. Nếu thực sự không được, thì tìm cơ hội ra đi, vẫn còn tốt hơn là đứng về phía Vương Vĩnh Ninh mà trong lòng luôn lo sợ. 

 Cho tới nay, anh ta đều vô cùng cẩn thận, cho nên dù trong lòng không vui, anh ta cũng không bao giờ để Vương Vĩnh Ninh nhận ra. 

 Ngoài ra tài xế của Vương Vĩnh Ninh cũng có oán thán với anh ta vài câu, nhưng bị anh ta giả bộ cho qua đi. Anh ta rất biết toan tính, chứ đâu có giống như anh chàng tài xế này đâu. 

 Nếu Vương Vĩnh Ninh mà biết tài xế và thư ký thân cận của mình đều vì hoàn cảnh hiện tại của ông ta mà trong lòng có ý khác, thì chỉ e sự buồn bực trong lòng ông ta sẽ càng ngày càng nhiều thôi. 

 Xe tới hội trường Thành ủy Ninh Hải, tất cả các cán bộ trong thành phố từ cấp Phó giám đốc sở trở lên và nhân viên phụ trách các ban ngành đều đã đợi ở trong hội trường, nhìn thấy nhóm người Hàn Đông đi vào, mọi người đều đồng loạt vỗ tay, có một số người thậm chí còn đứng dậy vừa vỗ tay vừa ngẩng đầu nhìn. 

 Nói ra thì sức ảnh hưởng của Hàn Đông ở thành phố Ninh Hải mấy năm qua cũng rất lớn. Trong các cán bộ ngồi đây, nhiều người đều là vì quan niệm dùng người của Hàn Đông mới có thể bộc lộ tài năng, nếu mấy năm đó mà đổi lại là người khác nắm vị trí số một thành phố Ninh Hải, thì những người này e rằng chẳng có cơ hội mà ngồi ở đây đâu. 

 Nhóm người Hàn Đông ngồi trên bục chủ tịch, hắn dĩ nhiên là ngồi ngay chính giữa, bên trái hắn là Ma Khiết Tuệ, bên phải là Lan Chí Bình. 

 Hội nghị do Vương Vĩnh Ninh chủ trì. 

 Đầu tiên Ma Khiết Tuệ tuyên bố bổ nhiệm của T rung ương. 

 Trong lời phát biểu của Ma Khiết Tuệ, có đánh giá cao độ công tác của Hàn Đông ở thành phố Ninh Hải, cô ta chỉ ra, đồng chí Hàn Đông trong quá trình công tác tại thành phố Ninh Hải, đoàn kết và dẫn dắt bộ máy Thành ủy, xoay quanh các nhiệm vụ trọng tâm, tiến hành công tác có tính khai thác, tính đổi mới, đặc biệt là trên phương diện công tác xây dựng nông thôn mới, tiến hành những tìm tòi có ý nghĩa, cung cấp sự tham khảo vô cùng có ý nghĩa cho toàn quốc để giải quyết vấn đề nông thôn. Đồng chí Hàn Đông căn cứ vào quan niệm dùng người khoa học, trong công tác xây dựng tổ chức, xây dựng bộ máy, giành được thành tích rất tốt, tạo được bộ máy lãnh đạo đoàn kết, hăm hở tiến lên cho thành phố Ninh Hải, đáng được tổng kết, học tập. Cô hi vọng bộ máy thành phố Ninh Hải nhất định phải kế thừa và phát triển cục diện tốt đẹp mà đồng chí Hàn Đông đã tạo ra, thúc đẩy thành phố Ninh Hải tiến thêm một bước. 

 Lời nhận xét của cô ta rất dài, cũng là lời nhận xét của Ban Tổ chức cán bộ Trung ương về Hàn Đông trong mấy năm ở thành phố Ninh Hải. 

 Mọi người đều chú ý lắng nghe, cũng trong lúc Ma Khiết Tuệ nhận xét về Hàn Đông, trong lòng tất cả mọi người đều hổi tưởng lại những gì Hàn Đông đã làm cho thành phố Ninh Hải mấy năm qua, bọn họ đều là người chứng kiến, đương nhiên càng có thể cảm nhận được tính chân thực trong lời nói của Ma Khiết Tuệ. 

 Ma Khiết Tuệ phát biểu xong, trong hội trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, kéo dài mãi không dứt, đó chính là một dạng biểu lộ ý kính trọng đối với Hàn Đông. 

 Tiếp sau đó, Hàn Đông với thân phận Bí thư Thành ủy Ninh Hải lên phát biểu, hắn chỉ đơn giản nói qua một chút về công tác mấy năm qua của bản thân, cuối cùng tổng kết lại bốn chữ “Không thẹn với lòng”. 

 Khi hắn nói ra bốn chữ này, hội trường lại một lần nữa vang dội tiếng vỗ tay nhiệt liệt, còn nhiệt liệt hơn rất nhiều tiếng vỗ tay lần trước. 

 Làm việc trong chốn quan trường, có mấy người có thể thực hiện được bốn chữ “Không thẹn với lòng” này. 

 Cho dù không tham lam, không chiếm đoạt, nhưng ai dám nói đối với công việc của mình, không thẹn với lòng, không thẹn với dân? 

 Còn Hàn Đông có thể tổng kết như vậy, mọi người không chỉ cảm thấy rất thích hợp, thậm chí cho rằng Hàn Đông hoàn toàn xứng đáng, cho rằng nếu hắn mà còn không có tư cách nói ra câu đó, thì người khác cũng chẳng có tư cách đó đâu. 

 Cho dù không phải là người bên phe Hàn Đông, cũng không thể không thừa nhận, Hàn Đông nói câu này là hoàn toàn xứng đáng, ai cũng không thể chối cãi. 

 Nhìn thấy bộ dạng hưng phấn của mọi người phía dưới, trong lòng Lan Chí Bình thầm thở dài: “Mấy năm nay Hàn Đông ở thành phố Ninh Hải, sức ảnh hưởng quả là quá lớn, chỉ e là dù hắn có đi rồi, người khác cũng chẳng dễ dàng nắm được thành phố Ninh Hải trong tay.” 

 Trong lòng Nhuế Thừa Giang cũng vô cùng kinh ngạc, dù ông ta có nghiên cứu qua về Hàn Đông và thành phố Ninh Hải, nhưng hiện nay xem ra, bản thân vẫn là đánh giá quá thấp sức ảnh hưởng của Hàn Đông ở thành phố Ninh Hải, xem ra bản thân mình tới đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy thành phố Ninh Hải, sẽ phải đối mặt với áp lực rất lớn đây. Chưa dám nói có thể nắm được cục diện trong tay hay không, cho dù những người Hàn Đông để lại có thể ủng hộ mình, nhưng bản thân có thể làm tốt được hay không, đó cũng là một vấn đề rất lớn. Vốn dĩ xuất sắc cũng chỉ là một phán đoán khá chủ quan, nhưng thành phố Ninh Hải có tấm gương Hàn Đông phía trước để tham khảo, giống như có một tiêu chuẩn vậy, điều đó vô hình tạo cho Nhuế Thừa Giang một áp lực rất lớn. 

 Vương Vĩnh Ninh tuy vẻ mặt luôn tươi cười, nhưng trong sâu thẳm tâm hồn lại vô cùng chua xót. 

 Sau khi Hàn Đông nói xong, Lan Chí Bình cũng lên phát biểu, đương nhiên là tiến hành tâng bốc Hàn Đông rồi. 

 Vương Vĩnh Ninh là người cuối cùng lên phát biểu, ông ta cũng là miễn cưỡng ép bản thân tán dương Hàn Đông, sau đó tỏ vẻ ủng hộ quyết định của Trung ương, Tỉnh ủy, sau này dưới sự lãnh đạo của Tỉnh ủy, Trung ương, đoàn kết xung quanh Thành ủy, nỗ lực làm tốt công tác, làm một trợ thủ giỏi cho đồng chí Nhuế Thừa Giang. 

 Ông ta hiện tại chẳng có lựa chọn, chỉ có thể tạm thời tạo mối quan hệ tốt với Nhuế Thừa Giang, chí ít Nhuế Thừa Giang nhất định không thể so được với Hàn Đông, vì vậy tương đối mà nói, vẫn còn dễ đối phó hơn nhiều. Hơn nữa ông ta cảm thấy, bất kể là ai, đều không thể chịu đựng được lâu dài việc người phía dưới không chịu nghe lời mình mà lại đi nghe lời lãnh đạo đã rời chức, vì vậy Vương Vĩnh Ninh thậm chí cảm thấy bản thân mình có thể liên kết với Nhuế Thừa Giang để đối phó với những người Hàn Đông lưu lại. 

 Chính vì như vậy, Vương Vĩnh Ninh đi thẳng vào vấn đề biểu lộ thái độ của mình, thậm chí ông ta đã nghĩ kỹ rồi, dù sao cũng không phải là Hàn Đông, bản thân đổi sách lược, trước tiên cố gắng phối hợp với Nhuế Thừa Giang, có khi lại tìm được cơ hội để từng bước trừ khử những người Hàn Đông lưu lại. Nếu Hàn Đông can thiệp quá sâu, chỉ khiến Nhuế Thừa Giang khó chịu, còn như Hàn Đông mặc kệ, vậy thì càng dễ nói rồi. 

 Sau khi đại hội cán bộ kết thúc, Nhuế Thừa Giang liền biến thành chủ nhân của thành phố Ninh Hải. Dưới lời mời của ông ta, Hàn Đông, Ma Khiết Tuệ và Lan Chí Bình đều ở lại ăn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net