Người Cầm Quyền 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người Cầm Quyền

Tác Giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu

Người Làm Ebook: Cửu Thiên

Nguồn Ebook: Kiếm Giới

  Chương 341 : Dọn dẹp chướng ngại. 

 Đến khách sạn Long Đằng rồi, Hàn Đông giới thiệu với mọi người. Trong mắt mọi người thấy Chủ tịch Huyện xem ra còn có dáng vẻ, không quá trẻ tuổi như Hàn Đông kia, nhưng người so với người thật tức chết được, Hàn Đông trẻ tuổi như vậy, lại đã lên đến chức Chủ tịch Huyện. 

 Khi ăn cơm, Nguyễn Nhất Hiên mời Hàn Đông ngồi chỗ chủ vị, Hàn Đông vội nói 

 - Chủ tịch Nguyễn, hôm nay tôi đến với thân phận là học sinh của Giáo thụ Đinh, ông không cần phải khách sáo với tôi, chúng tôi ngồi chỗ Giáo thụ Đinh được rồi. 

 Đinh Nhân Tiếu cũng không chịu nhường. Sau đó Hàn Đông và Nguyễn Nhất Hiên phân công trái phải, những người khác đều ngồi xuống, ngồi bên cạnh Hàn Đông là Yến Lâm, nhìn cô ta bộ dạng ngồi nghiêm chỉnh, trong lòng Hàn Đông cảm thấy buồn cười. 

 Bởi vì buổi chiều mọi người muốn đi điều tra nghiên cứu, cho nên mọi người sắp xếp chủ yếu gọi đồ uống, ngoài ra còn một bình rượu Hồng, là Hàn Đông và Nguyễn Nhất Hiên uống cùng với Đinh Nhân Tiếu, sau khi ăn cơm xong, Nguyễn Nhất Hiên lại tự mình đưa bọn họ lên lầu sắp xếp chỗ ở. Dựa vào sắp xếp lộ trình, đoàn người Đinh Nhân Tiếu nghiên cứu điều tra cả ngày, chiều mai mới quay về Thục Đô. 

 Mọi người nghỉ ngơi một lúc, sau đó bắt đầu chính thức điều tra nghiên cứu, vốn dĩ Nguyễn Nhất Hiên không cần phải tham gia, có điều bởi vì Hàn Đông muốn đi cùng Đinh Nhân Tiếu, ông ta tự nhiên không thể chỉ sắp xếp nhân viên của Ủy ban nhân dân huyện đi cùng được, do vậy cũng tự mình đi cùng., đồng thời khi giới thiệu bên trong nhà máy có liên quan, liền bị người quen nhận thấy, khiến Hàn Đông bất ngờ, không ngờ còn có người nhận ra bản thân, liến tiến đến chào hỏi. 

 Nhìn thấy khuôn mặt tươi cười, nghe bọn họ chào hỏi 

 - Bí thư, Chủ tịch huyện 

 Trong lòng Hàn Đông cảm thán, hiển nhiên, mọi người sở dĩ còn nhớ rõ bản thân, chủ yếu là vì dưới sự nỗ lực của mình, nhà máy dệt Đặng Quan Phường thông qua cải cách, khiến thu nhập của mọi người được nâng cao, cuộc sống qua ngày tốt hơn trước không ít, nếu không bọn họ dựa vào cái gì mà nhớ mình, dựa vào cái gì mà khuôn mặt tươi cười đón chào. 

 Khi so sánh ra, người quen biết Nguyễn Nhất Hiên ít lắm, cái này cũng khó trách, bởi vì khi Nguyễn Nhất Hiên đến huyện Phú Nghĩa nhận chức Chủ tịch huyện, Hàn Đông đã đem công việc thay đổi chế độ xã hội của nhà máy dệt Đặng Quan Phường làm xong rồi, cũng không giao lưu sâu sắc gì với mọi người, mọi người không nhận ra ông ta cũng là chuyện bình thường. 

 Đinh Nhân Tiếu cùng học sinh có liên quan nhìn thấy hiện tượng như vậy, đều cảm thấy rất kỳ quái, xem ra uy tín của Hàn Đông ở đây cũng khá cao đấy, người đã đi lâu rồi, người ở đây không ngờ vẫn còn nhớ tới hắn, không ngờ còn nhiệt tình với hắn như vậy. 

 - Người thanh niên này quả thật không đơn giản 

 Trong lòng Đinh Nhân Tiếu âm thầm nghĩ 

 - Vốn cho rằng hắn trẻ tuổi đắc chí, làm việc chưa chắc kiên định. Nhưng từ tình huống này xem ra, lúc trước thật sự là hắn khổ công trên phương diện cải cách doanh nghiệp nhà nước. Nếu không những người này sẽ không có phản ứng mãnh liệt như vầy. 

 Yến Lâm đi trong đám bạn học, thấy mọi người nhiệt tình như vậy với Hàn Đông, trong lòng cảm thấy vô cùng tự hào. 

 Lục Oánh ngẩng đầu nhìn thấy Hàn Đông đi cùng Đinh Nhân Tiếu phía trước, vẻ mặt của hắn vẫn mỉm cười thản nhiên. Có vẻ tự tin, đẹp trai và rất phong độ, lúc đó cô ta không tự chủ được liền nhớ tới chuyện đêm trước một ngày ngày mùng một tháng năm, lúc đó cô ta hạ quyết tâm lớn, mới nghĩ thông qua phương thức đó báo Hàn Đông, nhưng khiến cô ta tuyệt đối không ngờ tới Hàn Đông có thể nhịn được và không chạm vào cô, cái này khiến cô ta thất vọng nhiều, nhưng đồng thời cũng tăng thêm thiện cảm với Hàn Đông. 

 Nếu như tối hôm đó, Hàn Đông dựa theo ý tưởng cô ta mà chiếm lấy cô ta, trong lòng cô ta sẽ vẫn lo lắng, nhưng kết quả lại ngược lại, trong lòng cô ta rung động, đàn ông như vậy, mới thật sự là đàn ông. 

 - Chỉ tiếc, chàng không thuộc về ta rồi 

 Trong lòng Lục Oánh có chút thất vọng. 

 - Nhìn gì thế ? 

 Yến Lâm huých tay vào Lục Oánh. 

 - Không, không nhìn gì. 

 Lục Oánh thu hồi ánh mắt nói. 

 Thông qua nghiên cứu cả buổi chiều, những học sinh được Đinh Nhân Tiếu đem đến đã khá thân quen với Hàn Đông, bởi vậy buổi tối ăn cơm, mọi người đều thay phiên mời rượu. Một là mọi người là đồng môn lần đầu ăn cơm với Hàn Đông, hai là lần này Hàn Đông sắp xếp mọi người nghiên cứu điều tra đồng thời đi nghiên cứu cùng mọi người, mọi người cũng muốn biểu thị cảm tạ. Cũng may Hàn Đông nhớ ra điểm này trước, bởi vậy đã nói qua với Nguyễn Nhất Hiên, sắp xếp rượu Hồng, lại dùng cốc nhỏ, cho nên mới miễn cưỡng có thể chống đỡ. 

 Mà Nguyễn Nhất Hiên cũng bị vây quanh như vậy, sức chiến đấu của học sinh khá mạnh, Yến Lâm và Lục Oánh cũng gia nhập vào đó. Đinh Nhân Tiếu thì nhàn nhã xem cảnh tượng này, ông ta là giáo viên, tuổi tác cũng lớn một chút, mọi người tự nhiên tôn kính với ông ta, cũng không có người tiến đến sống chết uống rượu. 

 Ăn xong bữa cơm, Hàn Đông cũng uống đến chuếnh choáng rồi, tuy nhiên hắn cũng cảm thấy vui vẻ. 

 Sau đó Nguyễn Nhất Hiên lại sắp xếp lên lầu thượng khách sạn Long Đằng uống trà, vừa uống trà vừa nói chuyện. 

 Hơn chín giờ, Hàn Đông cáo từ mọi người, hắn cũng không tụ họp cùng mọi người nữa, hơn nữa bây giờ việc của hắn vô cùng bận, lại lấy ra thời gian xem chút sách với Đinh Nhân Tiếu, hôm nay có thể lấy ra nhiều thời gian như vậy đi cùng mọi người đã cố gắng lắm rồi. 

 Nguyễn Nhất Hiên đi cùng Hàn Đông xuống lầu dưới, Hàn Đông đối với sự sắp xếp vô cùng mãn nguyện, nói 

 - Chủ tịch Nguyễn. Chuyện lần này phiền ông quá, đợi tôi bận xong thời gian này, sẽ mời ông ăn cơm. 

 - Bí thư Hàn khách sáo quá rồi, chuyện nhỏ mà thôi. Có thời gian chúng ta cùng ngồi uống rượu. 

 Nguyễn Nhất Hiên mỉm cười nói, lần trước khi họp ở Vinh Châu, ông ta cảm thấy bản thân biểu hiện quá mức rồi, khiến Hàn Đông chắc chắn có chút không vui, bởi vậy vừa hay tìm được cơ hội bù đắp, chuyện lần này khiến ông ta tìm được cơ hội, bởi vậy ông ta tận tâm tận lực sắp xếp tốt, lại thêm phí dụng lần này có thể chi trả tiếp đãi chuyên gia điều tra nghiên cứu, cũng không dùng đến tiền cá nhân của ông ta. 

 Quay lại huyện Vinh Quang đã là mười giờ rồi, mà rượu trong người Hàn Đông cũng gần tỉnh rồi, hắn tắm rửa, tổng kết lại chuyện hôm nay một lượt, cảm thấy bản thân vẫn có chỗ thu hoạch được, ít nhất từ phản ứng của mọi người ở nhà máy dệt Đặng Quan Phường kia xem ra, nỗ lực bản thân lúc đó cũng không vô ích, cái này là hắn vui nhất. 

 Hàn Đông từ đó về sau nhận được sự tổng kết, đó là, chỉ cần bản thân thật sự dốc lòng làm việc vì dân chúng, vậy thì nhất định sẽ nhận được sự ủng hộ của nhân dân, cũng là bản thân không ngừng trưởng thành, không ngừng phát triển cơ sở kiên cố. 

 - Về sau bất luận ở vị trí nào, nhất định phải kiên định như vậy, cái này mới là quan trọng nhất 

 Trong lòng Hàn Đông âm thầm nghĩ. 

 Sáng ngày thứ hai, Hàn Đông ngủ đến chín rưỡi mới dậy, dậy rồi tắm rửa xong, sau khi ăn sáng xong. Hàn Đông liền gọi điện cho tổng giám đốc Vương của công ty bất động sản Đại Địa, sau khi kết nối, nghe thấy Tổng giám đốc Vương nói 

 - Chào Bí thư Hàn, có tin tức gì mới sao? 

 Hàn Đông khẽ mỉm cười nói 

 - Tổng giám đốc Vương thật đúng là biết trước mọi việc, đơn xin di dời huyện thành của huyện Vinh Quang đã nhận được sự phê chuẩn của Quốc vụ viện, chúng tôi ước chừng tuần sau tiến hành công tác đấu thầu, Tổng giám đốc Vương có thể giới thiệu vài người bạn cũng đến đầu thầu chứ. 

 Xây dựng thị trấn mới, ngoài phải xây rất nhiều nhà, còn có đường phố cùng một số phương tiện cơ sở cũng phải tiến hành, bởi vậy thường thì đầu tư vô cùng lớn, cho nên Hàn Đông hy vọng Tổng giám đốc Vương có thể giới thiệu vài người bạn đến tham dự làm chuyện này. Tổng giám đốc Vương cười nói 

 - Bí thư Hàn yên tâm, tôi đã liên hệ với mấy người bạn rồi, bọn họ cũng hứng thú đầu tư vào huyện Vinh Quang, chúng tôi đến lúc đó chuẩn bị thành lập công ty chuyện môn đên đầu tư, hy vọng có thể góp một chút sức xây dựng huyện Vinh Quang. 

 Hàn Đông nói 

 - Hoan nghênh Tổng giám đốc Vương và các bạn của ngài đến đầu tư, huyện Vinh Quang nhất định có thể cho các ông một hoàn cảnh đầu tư tốt đẹp nhất. 

 Tổng giám đốc Vương cười ha ha nói 

 - Tôi vô cùng an tâm với Bí thư Hàn, Bí thư Hàn sau khi bên ngài sắp xếp xong thì liên hệ với chúng tôi. 

 Đối với thái độ của Tổng giám đốc Vương, Hàn Đông cũng hiểu được đại khái, Tổng giám đốc Vương đã đầu tư đóng phim cho công ty Hàn Mạn Lương, vậy thì ông ta chắc chắn biết thân phận của mình với Hàn Mạn Lương, làm ông chủ bất động sản, chắc chắn có quan hệ mật thiết với chính phủ, quan viên, mà bọn họ vì đạt được càng nhiều chỗ cam đoan tốt, tự nhiên muốn kết bạn càng nhiều với người có quyền thế. 

 Đây là đặc sắc của Hoa Hạ Quốc, cho dù là kinh doanh, cũng phải trăm phương ngàn kế tìm kiếm người bảo vệ lợi ích càng lớn. 

 Cái gọi là quan trường, cũng là như vậy. 

 Hàn Đông đương nhiên không để ý suy nghĩ của Tổng giám đốc Vương. Chỉ cần Tổng giám đốc Vương làm việc kinh doanh đúng nghĩa, duy trì mối quan hệ tốt đẹp với hắn, đối với bản thân cũng có chỗ lợi, cho dù Hàn Đông sau này bất luận công tác ở đâu. Đều cần người như vậy đến giúp đỡ, đều cần biết nhiều tin tức. 

 Thứ Hai, Hàn Đông đến văn phòng xử lý văn kiện một tý, Vinh Tiểu Dân đến báo cáo công tác. 

 - Bí thư Hàn, nhân viên văn phòng đã đông đủ, văn phòng này vừa mới làm xong, mời ngài xem qua mục lục 

 Vinh Tiểu Dân cung kính nói. 

 Đối với sự sắp xếp của Hàn Đông, Vinh Tiểu Dân cảm thấy vui mừng tận đáy lòng, cũng vô cùng cảm kích, vị trí Chánh văn phòng này, quan trọng hơn nhiều so với người làm Phó tổ trưởng. Cũng nổi bật hơn nhiều, dễ dàng tạo ra chiến tích. 

 Hàn Đông gật đầu, nhận được bản kế hoạch công việc của Vinh Tiểu Dân, xem một lần nói 

 - Ừ, sắp xếp thế là khá tỉ mỉ rồi, có điều quan trọng nhất là thực hành cho tốt công việc sắp xếp, nếu không tất cả đều là nói suông, đồng thời trong công việc, phải làm tốt công việc khảo hạch nhân viên, đối với người có năng lực công việc không phù hợp, không chăm chỉ làm việc, đều phải rửa sạch, văn phòng là nơi làm việc, không phải nuôi người rảnh rỗi. 

 Vinh Tiểu Dân hơi gật đầu, ghi chỉ thị của Hàn Đông vào quyển sổ nhỏ, nói 

 - Tôi nhất định ghi nhớ kỹ chỉ thị của Bí thư Hàn, làm tốt công việc của các dự án. 

 Hàn Đông cười nói 

 - Đúng rồi, giai đoạn trước là có mấy doanh nghiệp mới đến chiếm một ít đất, chuyện này anh phải nắm bắt, liên kết với họ trước, nếu như bọn họ bằng lòng dọn đi, có thể bồi thường nhất định, nếu bọn họ chào giá trên trời, nên làm thế nào, không cần tôi nói chứ, tóm lại phải xử lý cho tốt, tẩy sạch chướng ngại xây dựng khu mới. 

 Chương 342: Nợ cũ 

 Sau khi mấy công ty kia nhận được tin tức, đã chiếm đất trước, đồng thời kiếm cơ hội thu tiền. Còn những người tiết lộ tin tức, tức là mấy người trong Ủy viên thường vụ Huyện ủy, cũng chính vì vậy mà Hàn Đông rất không thích những công ty khác. Nếu bọn họ không nghe chào đón, vậy thì cũng không quan tâm đến việc dùng thủ đoạn. 

 Đối với một doanh nghiệp mà nói, nếu chính quyền muốn làm khó anh, thì cách làm rất nhiều. 

 Đương nhiên, Hàn Đông sở dĩ nói rõ ràng như vậy, cũng là một loại tín nhiệm đối với Vinh Tiểu Dân. 

 Nói cách khác, nếu là người khác, Hàn Đông sẽ không nói thẳng như vậy, chỉ cần đưa nhiệm vụ thanh trừ mấy công ty kia giao cho y là được rồi. 

 Vinh Tiểu Dân cũng hiểu được điều này, cho nên y gật đầu nói: 

 - Bí thư Hàn yên tâm, tôi nhất định sẽ nhanh chóng chuyển mấy công ty đó đi. 

 Cùng với việc các hạng mục công tác được triển khai, tất cả các cán bộ ở các cấp của huyện Vinh Quang đều cảm nhận được bây giờ đã bận hơn trước rất nhiều. Nhất là những phòng ban có liên quan đến việc di dời cải tạo khu nội thành cũ, lại vô cùng bận rộn. 

 Còn Hàn Đông, lại dần dần không còn bận như trước đây nữa. Hàn Đông là Bí thư Huyện ủy, cũng không thể không có việc gì làm. Bây giờ đã định ra được phương hướng lớn của Huyện ủy rồi, vậy nếu như thực hiện, thì sẽ giao cho những người khác đi làm. Việc Hàn Đông cần làm chủ yếu có hai việc: Thứ nhất là tăng cường việc giám sát kiểm tra, tìm hiểu tình hình tiến độ các hạng mục công việc. Thứ hai là thống kê toàn bộ công việc, chỉnh đốn nhân sự, tài nguyên trên các phương diện, để họ có thể phát huy được tác dụng lớn hơn. 

 Đồng thời Hàn Đông còn tranh thủ lúc rảnh rỗi, mỗi ngày giành một chút thời gian để đọc sách. Bây giờ hắn đang xem cuốn 《Tư bản luận》của Mark. Đây quả thật là một tác phẩm kinh điển, có thể nói là mỗi chữ đều như ngọc. Hàn Đông đọc rất cẩn thận, học được rất nhiều từ trong cuốn sách đó. 

 Lý luận có nguồn gốc từ thực tiễn, hơn nữa còn có ý nghĩa chỉ đạo rất quan trọng đối với thực tiễn, đặc biệt là đối với một nước như Trung Quốc. Với thân phận của Hàn Đông, chăm chỉ nghiên cứu những tinh túy của cuốn sách này, là điều rất có ích. 

 Đồng thời với việc đọc sách, Hàn Đông còn ghi lại để nhớ. Hắn ghi lại tất cả những kiến thức hắn tâm đắc, và còn cả những điểm tạm thời hắn chưa hiểu được. 

 Tuy nhiên cũng chỉ buổi tối Hàn Đông mới đọc sách, ban ngày hắn vẫn giành hết tâm huyết cho công việc, nên cũng không có nhiều thời gian nhàn rỗi như vậy. Ngoài ra hắn cũng phải nêu gương tốt, lúc đi làm không làm những việc khác ngoài công việc. Mặc dù trong huyện Vinh Quang cũng không ai quản lý hắn, nhưng quân tử thận trọng. Cho dù không có người quản lý, Hàn Đông cũng phải coi trọng tính tự kỷ luật, nuôi dưỡng thành một thói quen tốt, đối với sự phát triển về tất cả các phương diện đều có lợi. 

 - Bí thư Hàn, mấy công ty kia đã trả lại hết những mảnh đất tạm thời họ đang giữ rồi. 

 Vinh Tiểu Dân kính cẩn nói. Mấy ngày hôm nay y đích thân dẫn người đi, vừa đấm vừa xoa, cuối cùng cũng dẹp xong chuyện của mấy công ty kia. 

 Hàn Đông gật đầu nói: 

 - Không tồi, hành động cũng rất nhanh. 

 - Đây là việc tôi nên làm mà. 

 Vinh Tiểu Dân cung kính nói, trong lòng cũng vô cùng vui mừng. Hàn Đông nói vậy là đang khen ngợi y đây. 

 Hàn Đông nói: 

 - Ừ, chúng ta đến khu mới đi một vòng đi. 

 - Vâng, Bí thư Hàn. 

 Vinh Tiểu Dân đứng lên. 

 Sau đó, Hàn Đông cùng với Vinh Tiểu Dân, Tả Nhất Sơn cùng đi đến khu mới. 

 Khu mới đang trong quy hoạch cách khu nội thành cũ của huyện Vinh Quang một con sông. Nhưng địa thế của khu mới lại rộng rãi hơn khu cũ nhiều. Hướng phát triển về phía đông còn rộng rãi hơn nữa, không giống như khu cũ lại nằm ở giữa hai con sông. Trước đây nơi này là vùng ngoại thành, ngoài mấy doanh nghiệp ra, cơ bản cũng chỉ có mấy hộ dân nông nghiệp, đồng ruộng. Cho nên chi phí bồi thường đất đai khi quy hoạch khu nội thành mới cũng sẽ được giảm bớt đi không ít. 

 Đương nhiên, Hàn Đông cũng rất coi trọng vấn đề bồi thường giải tỏa cho người dân. Những người dân bình thường sống ở đây, bọn họ hoặc dựa vào việc trồng trọt hoặc dựa vào những kinh doanh nhỏ mà kiếm được một ít tiền. Nhưng sau khi việc xây dựng khu nội thành mới chiếm hết đất đai của họ rồi, vấn đề sinh nhai sau này của họ phải được cân nhắc đến mới được. Những người dân này khác với mấy công ty đột nhiên tới đây mua đất, cho nên cũng phải được đối xử khác. 

 Đợi sau khi Bạch Hi Lâm dừng xe xong, Hàn Đông cùng Vinh Tiểu Dân, Tả Nhất Sơn liền xuống xe đi bộ. 

 Căn cứ theo quy hoạch, con đường này là trục đường chính của khu nội thành mới. Bây giờ đã có một số người dân chuyển vào đây, trên đường cũng có vẻ tấp nập rồi. 

 Hàn Đông quay đầu lại nói với Tả Nhất Sơn: 

 - Về việc an cư của những người dân này, anh viết một bản kiến nghị, vài ngày nữa đưa lên cho tôi. 

 Hắn cũng khá hài lòng với công việc của Tả Nhất Sơn, hắn cảm thấy người thanh niên này có thể rèn luyện thêm một bước nữa, tương lai sau này cũng sẽ không tồi. 

 - Vâng! 

 - Bùm! 

 Phía trước truyền đến một âm thanh lớn, sau đó liền nghe có tiếng người thét lên, rồi có tiếng người rống giận. 

 Hàn Đông chau chau mày, nói: 

 - Chúng ta đi qua đó xem. 

 Đi qua một con lươn nhỏ, liền nhìn thấy có mấy hộ dân đang đứng bên đường, lúc này bên đường quốc lộ đã có mấy người đang đứng đó, một chiếc xe hàng dừng ở một bên. Bên cạnh có một chiếc xe ba bánh đang bị ngã, trên mặt đất còn có mấy dụng cụ gia đình còn nằm lung tung. 

 Nhìn bộ dáng, có lẽ là khi xe hàng đi ngang qua, kéo theo xe ba bánh khiến nó bị ngã. Nhưng nhìn từ vị trí xe hàng dừng, nó đang đi về phía trước, nhưng lại dừng lại ở bên trái đường quốc lộ, rõ ràng là đã vi phạm luật giao thông. 

 Một người đàn ông từ mặt đất chật vật đứng lên, thấy tài xế chiếc xe hàng định lên xe chạy đi, liền đưa tay giữ cánh tay anh ta lại, nói: 

 - Sao anh có thể lái xe đi được, bồi thường đồ đạc của tôi đi. 

 - Bồi thường mẹ anh ấy, ai bảo anh đột nhiên lao ra, còn đòi hỏi ở bố đây, nói cho anh biết, không có cửa đâu. 

 Lái xe là một thanh niên trẻ khỏi, thoạt nhìn thái độ cũng thuộc loại vô cùng hống hách, xem thường người khác. 

 - Con người của anh sao có thể như vậy, đã đụng vào người ta rồi còn mắng chửi được nữa. 

 Người đàn ông lái xe ba bánh tức giận nói, từ ống quần anh ta có nhỏ ra từng giọt máu tươi, chắc chắn đã bị thương. 

 Lúc này từ căn nhà bên cạnh đường có một người phụ nữ chạy ra, kêu lên: 

 - Sao thế, sao thế? 

 - Mẹ nó, buông tay ra! 

 Người lái xe tải phẫn nộ nói. Thấy người đàn ông kia còn đang giữ cánh tay mình, liền xoay mạnh người, dùng sức đẩy một cái, liền khiến cho người đàn ông kia bị đẩy ngã xuống đất. Sau đó, tài xế xe tải liền hùng hổ liên xe, chuẩn bị lái xe đi. 

 Người phụ nữ đứng phía sau thấy vậy, liền dang rộng hai tay, đứng chắn trước chiếc xe tải, ngăn không cho y rời đi. 

 Hàn Đông thấy ống quần người đàn ông kia đã thấm đỏ máu tươi, liền nói: 

 - Nhất Sơn, thông báo cho cảnh sát giao thông, ngoài ra bảo lão Bạch nhanh chóng đưa người bị thương đi bệnh viện đi. 

 Việc này vốn dĩ chỉ là một việc nhỏ, nhưng nếu Hàn Đông đã gặp nó, thì cũng phải quan tâm một chút. 

 Lúc này Hàn Đông ngẩng đầu, thấy người lái xe tải kia lại xuống xe, túm lấy đầu người phụ nữ kia kéo qua bên đường. Nhất thời Hàn Đông cảm thấy vô cùng tức giận, người tài xế xe tải này cũng quá đáng quá rồi. 

 Không đợi Hàn Đông nói, Vinh Tiểu Dân liền nổi giận hét lên một tiếng: 

 - Dừng tay! 

 Sau đó liền nhảy qua đó. 

 Hàn Đông cũng đi theo qua đó, tài xế xe tải kia thấy có người chõ mõm vào, liền bỏ tóc người phụ nữ đó ra, khinh thường nói: 

 - Làm gì thế, muốn xỏ mũi vào việc người khác à? Cút càng xa càng tốt cho tôi, biết tôi là ai không? 

 Nhìn bộ dạng khoa trương của y, dường như là con trai của Bí thư Tỉnh ủy vậy. Hàn Đông cười lạnh một tiếng, nói: 

 - Tôi không quan tâm anh là ai, anh đụng phải người ta thì nên nhanh chóng đưa người ta đi bệnh viện, đồng thời phải bồi thường. 

 - Anh cho rằng ai là ai đấy! Nói cho anh biết, chú tôi là Viện trưởng tòa án, nếu biết điều, thì bớt lo việc người khác đi. 

 Tài xế xe tải đang nói, bỗng nhiên thấy một chiếc Santana chậm rãi dừng lại, sau đó tài xế trên xe liền xuống xe đỡ người đàn ông bị thương lên xe. Việc này khiến y vô cùng kinh ngạc, tài xế của chiếc Santana này bị thần kinh hay sao? 

 Không chỉ có người tài xế xe tải kinh ngạc, mà ngay cả người đàn ông bị thương cũng rất kinh ngạc, không dám lên xa. Bạch Hi Lâm bất đắc dĩ nói: 

 - Yên tâm đi, tôi là tài xế của Bí thư Huyện ủy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net