Chap 13:Chăm sóc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mikuo-Miku

Cô đỡ hắn xuống giường rồi lấy hộp cứu thương.Mikuo bị 1 nhát cứa ở phần ngực phải.Vì thế, Miku ngập ngừng:

-Anh tự băng bó cho chính mình đi,tôi không rảnh.

-Ơ,tôi là người cứu cô mà,cô phải trả ơn.Bây giờ mau băng bó cho tôi đi.-Hắn cãi lại,còn(giả vờ)nhăn nhó mặt mày,trông như đang bị đau.Cô thở dài,đúng là ngốc mà.Tự dưng lại nhờ hắn ta cứu,bây giờ thì vui rồi.

-Cởi,cởi áo ra cho tôi băng lại.-Miku mặt đỏ bừng lắp ba lắp bắp.Thấy Mikuo cởi áo ra khoe body sáu múi,chuẩn không cần chỉnh,mặt cô càng đỏ tợn.Nếu như cà chua không có tóc màu xanh ngọc bích thì hắn đã tưởng nhầm trước mặt mình là 1 quả đang mặc đồ hầu gái rồi.Miku run run tay quấn băng quanh vết thương,mỗi khi chạm vào da Mikuo là cô lại run bắn lên.

Hắn cười cười,bên ngoài tỏ vẻ lạnh lùng mà bên trong lại là 1 thiếu nữ dễ xấu hổ.Đáng yêu thật.Ục ục ục.Mikuo thật sự muốn tìm 1 cái lỗ nào đó chui xuống quá,đang ra vẻ lãng tử mà cái bụng lại phá đám hình tượng.

-Tôi đi xuống nấu cháo cho anh.-Miku lập tức chạy ra khỏi phòng với tốc độ ánh sáng.Cô có vẻ rất quan tâm hắn nhỉ,hoặc giả cô không muốn nhìn hắn bán khỏa thân để rồi mất máu chết nữa. Vài phút sau cô quay lại với 1 bát cháo hành trên tay.

-Cô kiếm hành đâu ra đấy.Không phải trong tờ giấy mua hàng không có hành sao?-Hắn khó chịu hỏi.

-Trước khi tôi bị bắt cóc đã nhanh tay lấy mấy cây hành đút trong áo đấy mà.-Miku thản nhiên nói.

-Cô không biết tôi rất ghét hành sao?-Hắn nheo mày bất mãn.Sau cái ngày bị chị Luka "dạy dỗ" cho 1 trận.Mikuo trở nên rất ghét hành,vì nó nhìn trắng ởn giống chỗ xương ở bể 2 ấy.Mỗi khi cho vào mồm là lại tưởng tượng ra cảnh đó,kinh dị bỏ mẹ.

-Ăn.-Miku xúc tích nói.Thật sự hắn vừa không muốn ăn vừa muốn ăn.Không muốn vì lí do ở trên. Còn muốn thì,Miku đã đút hành vào trong áo,ít nhiều hành sẽ có mùi hương từ cơ thể cô,ăn vào chắc ngon lắm(anh biến thái giai đoạn cuối,thông cảm).

Hắn chợt nảy ra ý nghĩ"Không ăn chắc không sao đâu,về sau còn thịt em ấy dài dài mà."Nghĩ vậy hắn lập tức lắc đầu,giọng chán ghét:

-Chỗ hành đấy vị tởm chết ra.Tôi không ăn đâu.

Miku nghĩ mãi mà không ra,cô sắp phải tỉ thí với 2 chị rồi.Đào đâu ra thời gian mà chờ tên này ăn cháo?Chỉ còn 1 cách thôi,nhưng nó cực kì xấu hổ.

-Lúc,lúc sau anh sẽ thích nó thôi mà.

-Vì sao?-Mikuo hỏi.Chẳng nói chẳng rằng,cô cho 1 muỗng cháo hành vào miệng,rồi hôn hắn,đẩy hết cháo vào.Miku dứt môi ra,giữa 2 người còn 1 sợi chỉ bạc ám muội.Bất ngờ,hắn chồm lấy cô,hôn điên cuồng.Lưỡi hắn khuấy đảo miệng cô,luồn lách vào từng ngóc ngách,nuốt lấy hết dịch mật.Thấy Miku bắt đầu hết hơi,Mikuo mới buông ra,cười tà:

-Em quả là 1 cô bé hư đấy,dám tự tiện hôn tôi sao?Để tôi cho em biết thế nào là lễ độ.

Xấu hổ,cô lấy hết sức bình sinh đẩy hắn ra,chạy ra khỏi cửa,hét lớn:

-Mikuo ngốc,tôi không bao giờ thích anh.

Bỗng Mikuo đỏ mặt:

-Em thích tôi sao?

Gumiya-Gumi

Gumiya đặt Gumi lên giường,đóng chặt cửa lại,thở dài:

-Haiz,cái cô nhóc này,chữa bệnh xong cho chị là lăn ra ngủ như chết.Con gái con đứa,ngủ không biết trời đất trăng sao thế này không cẩn thận bị người ta hiếp đấy.Chờ đã,hiếp sao?Hahaha(cười đen tối)Tại sao mình không thực hành bây giờ nhỉ.-Nói rồi,cậu liền đè nhỏ xuống,cởi áo ra mà ngắm nhìn mĩ cảnh.

Ôi giời ơi,làn da trắng hồng,trên lồi giữa lõm dưới cong cong.Quả là khiến bất cứ người nào nhìn phải chảy máu mũi.Gumiya cúi xuống liếm nhẹ từ cổ đến xương quai xanh của Gumi,cắn nhẹ rồi mút tạo ra mấy dấu xinh nho nhỏ.Gumiya cười mãn nguyện:

-Tôi đánh dấu chủ quyền rồi đấy.

Gumi cựa mình mở mắt,nhìn xung quanh thì thấy quen quen.Sau đó đập vào mắt nhỏ chính là khuôn mặt của kẻ-mà-ai-cũng-biết đó.

-Ya,anh làm gì đấy?-Gumi bật dậy đẩy Gumiya ra và theo phản xạ có điều kiện,nhỏ nâng đầu đầu gối lên mạnh nhất có thể.Bộp.Á.Sự việc diễn ra quá nhanh,Gumi nhìn lại.Vẫn là cậu như thường ngày,có mỗi tội sao mặt tái xanh tái xám thế nhỉ?Còn cả ôm phần giữa 2 chân nữa.Chẳng lẽ nào?

-Em định hại chính mình sau này sẽ không có con đấy hả?-Gumiya gào lên,giọng điệu có hơi mất kiên nhẫn.

-Ahihi,em lỡ.Xin lỗi cậu chủ.-Giọng nói của Gumi nghe thập phần ăn năn nhưng sao khuôn mặt lại trông hả hê thế nhỉ?

-Đừng quên tôi đã cứu em 1 mạng.-Cậu cằn nhằn.Nhỏ định phản bác nhưng Gumiya nói cũng có lý,thôi thì đành chăm sóc cậu ta tí vậy.Xoẹt xoẹt xoẹt.Sau 3 giây,Gumi đã băng bó xong cho Gumiya thật đẹp và nghiêm chỉnh,chờ đã...WTF!Đấy là xác ướp à?Cậu đã bị nhỏ gói chặt lại như gói giò,không để hở 1cm.Hiện tại đang uốn éo như con sâu hòng thoát ra.Xin chia buồn nhé,Gumi gói thì đảm bao trăm năm mới cởi ra được.

Nhỏ nở nụ cười chiến thắng nhìn cậu đang giằng co cố sức thoát ra khỏi đống dây rợ nói:

-Anh cứ ở yên đấy cho tôi,tí nữa tôi về sẽ tạ lỗi sau.-Gumi xoa đầu Gumiya rồi thảnh thơi ra ngoài mặc cho cậu đang bắn hàn khí nhiều thế nào.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net