Chương 122: Yêu khao khát

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
giây từng phút điều nghĩ đến đầu tiên là bảo vệ em, em muốn chính là vào lúc anh khó khăn em có thể cùng anh đối mặt."

Sắc mặt Lưu Giản đông lạnh, anh ngước mắt lên nhìn, cuối cùng bị những lời này của Tô Lương Mạt thuyết phục, "Anh sẽ tiếp ứng em đầu tiên."

"Được."

Sự việc tất nhiên cũng không đơn giản giống Tô Lương Mạt nói, trước khi tiến hành còn cần lên kế hoạch chu đáo chặt chẽ, đêm đó hành động, Tô Lương Mạt chỉ dẫn theo Lý Đan, sợ bị thuộc hạ của Chiêm Đông Kình nhận ra, Tô Lương Mạt với Lý Đan còn phải hóa trang thật tỷ mỷ.

Tô Lương Mạt lái xe theo đoàn xe đi vào bến tàu, Lý Đan thì ngồi bên ghế phụ.

Phía trên đồng hồ xe có đặt giấy thông hành, trên cổ hai người cũng đeo thẻ ra vào.

Lý Đan nhìn quanh bốn phía, liếc mắt liền nhìn thấy Tống Các.

Cô vội vàng thu hồi tầm mắt, Tô Lương Mạt hạ thấp mi mắt, "Đừng sợ, trấn định một chút."

Lý Đan gật đầu, bến tàu bên này đã đâu vào đấy đang bắt đầu chuẩn bị dỡ hàng chuyển đi, có mấy chiếc xe tải đều của của Tương Hiếu Đường lẫn vào, Tô Lương Mạt nắm chặt tay lái, chợt nghe thấy một hồi tiếng còi xe từ bên ngoài truyền đến.

Cô vô thức nhìn ra bên ngoài, lại nhìn thấy xe của Chiêm Đông Kình đang thong thả chạy ngang qua, sau khi dừng hẳn tài xế xuống mở cửa xe cho hắn, Tống Các vội vàng từ đằng xa đi tới, "Kình thiếu, sao lại tới đây, vết thương của ngài..."

"Tôi đi ngang qua, đến xem thử."

Vết thương của Chiêm Đông Kình rõ ràng vẫn chưa lành hẳn, đi đường không nhanh giống như bình thường, Tống Các chỉ vào hàng trên tàu, "Đang kiểm tra, xác định không sai thì bắt đầu dỡ xuống."

Chiêm Đông Kình gật đầu, "Tất cả đều bình thường chứ?"

"Yên tâm, đều bình thường."

Tô Lương Mạt thấy có người cạy cái rương ra kiểm tra, bình thường hàng hóa đều chỉ là kiểm tra bên ngoài, xe xếp thành hàng dài chờ chở hàng, Chiêm Đông Kình đi đến trước bến tàu, tên tiểu đệ phía trước hướng về phía Tống Các, "OK."

Tống Các gật đầu, "Chuẩn bị chuyển hàng đi."

Lý Đan thở ra, cửa đầu tiên xem như qua.

Cũng không ngờ, thanh âm của Chiêm Đông Kình đột nhiên xuất hiện, "Hay là cứ mở hết ra xem thử đi, dù sao thời gian cũng không gấp."

Tô Lương Mạt giật mình, cô ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, bộ dáng này của Chiêm Đông Kình cũng không giống là phát hiện ra cái gì khác thường, chẳng lẽ đêm nay chỉ có thể coi là bọn họ xúi quẩy?

Tống Các cũng không ngờ Chiêm Đông Kình sẽ nảy ra ý định này, "Kình thiếu, như vậy quá mất thời gian."

Tô Lương Mạt đột nhiên nhớ tới, lần đó lúc cô giúp Thẩm Tâm Lê cướp hàng Chiêm Đông Kình gọi điện thoại cho cô, cô đưa tay rút điện thoại trong túi áo ra, không nghĩ ngợi ấn lấy số điện thoại Chiêm Đông Kình gọi đi.

Di động của người đàn ông đột nhiên vang lên, Chiêm Đông Kình lấy ra vừa nhìn, rõ ràng không tin Tô Lương Mạt sẽ gọi điện thoại cho mình, thần sắc hắn lơ ngơ, sau đó khoát khoát tay với Tống Các, "Nhanh chuyển hàng đi."

Hắn nhận máy rồi đi lên phía trước, "Lương Mạt."

Tiếng nói Chiêm Đông Kình xuyên qua, truyền tới lỗ tai hai người trong ghế lái, Tô Lương Mạt lại duỗi tay cắt đứt điện thoại.

Chiêm Đông Kình alo mấy tiếng, phát hiện điện thoại đã bị ngắt.

Hắn đưa mắt nhìn chằm chằm màn hình, chẳng lẽ Tô Lương Mạt là gọi nhầm?

Nhưng trong tình huống thế nào có thể khiến cô bấm số điện thoại của mình?

Chiêm Đông Kình gọi lại, Tô Lương Mạt trước đó đã chuyển sang chế độ im lặng, điện thoại di động ở trong lòng bàn tay phát ra màu xanh lam u ám, Tô Lương Mạt cũng không thèm liếc nhìn, cô giương mắt lên khẩn trương nhìn đống hàng hóa kia chằm chằm, Lý Đan thì đưa mắt nhìn thân ảnh Chiêm Đông Kình đứng dưới đèn đường.

Bi thương, cô tịch, dường như lại mang theo một chút chờ mong rồi lại hiển lộ cả khao khát.

***

Lời tác giả: Ngày mai đặc sắc báo trước – Chương 123: Bức đến đường cùng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net