[乱尘戏] Loạn trần hí

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nguyên xướng: Tưởng Tưởng; 5ive_years
Lời Việt: Sakura Shan



*Pinyin:

Bao pi pa hong zhuang fen mian fu shen qi wu chang qian shi jin sheng
Zai zuo man tang he ren ting dong wo xin sheng

Ye yi xiao lou qing zui zhan chou ling yue ting shui ying
Yu ping lan jing guan di an wei deng
Wan feng wu shi you fu guo
Xing le jing zhong mi zui ren
You luan le si xu tong le jiu hen
Nong zhuang zhong cai wu xie ge tai chang yi qu jin men
Yan huan yan yue mian su yi dan qing
Tai shang zhong lu guan xian sheng
Tai xia jiu ke shei ren ting
Yin ban zui ban xing ban shi fu sheng
Ceng yu ni li yuan zong ge jian wu fen fei yi qu qing shi ren
Ru jin zhan huo lin qin xue ran le huang chen
Bao pi pa hong zhuang fen mian fu shen qi wu chang qian shi jin sheng
Zai zuo man tang he ren ting dong wo xin sheng

Bing lin cheng xia shan he po sui gu guo sui feng yun
Cui xi ri fan hua zhong cheng kong jing
Chou chang qing si sheng hua fa
Xing ji ruo wu gen fu ping
Zhong lun luo liu li shi fei qi jing
Ceng yu ni li yuan zong ge jian wu fen fei yi qu qing shi ren
Ru jin zhan huo lin qin xue ran le huang chen
Bao pi pa hong zhuang fen mian fu shen qi wu chang qian shi jin sheng
Zai zuo man tang he ren ting dong wo xin sheng

Dang xin xue ran qin rong zhuang jian chuan qi shen huo ling yan zhong hun
Zhi han ci qu wu yuan yu ni du yu sheng
Wei yi qu lan ling ru chen ni chang yu yi si xian wai bei qing
Bu qiu tai xia shei ren neng yu zhi gong ming
Xian duan qu zhong ying liao jie bu kan ci shen


*Lời Việt:

Tỳ bà trong tay, khoác hồng trang, tô phấn điểm son, múa ca chuyện trần gian
Khách ngồi đầy nơi đây có ai thấu tiếng lòng ta?

Đêm tiểu lâu ấy khẽ nâng ly, sầu dâng, trăng in nước trong
Chỉ muốn tựa song ngắm hoa đèn bên sông
Cơn gió đêm nhẹ nhàng lướt qua
Tình dâng như sóng có ai hiểu?
Lại chạnh lòng tưởng niệm đau đớn năm nào
Phấn hồng son thắm bước chân lên đài, lại diễn khúc hát xưa
Cảnh vui mà trên sân khấu ai chẳng vui
Chuông, sáo, la, đàn hòa tiếng vang
Người say men rượu ai lắng nghe?
Nửa say nửa không đến nửa kiếp phù sinh
Từng cùng ai ca múa vườn lê xưa ấy, một màn kinh thế kiếm phiêu bồng
Mà nay sao chiến hỏa lâm li, máu nhuốm biên cương?
Tỳ bà trong tay, khoác hồng trang, tô phấn điểm son múa ca chuyện trần gian
Khách ngồi đầy nơi đây có ai thấu tiếng lòng ta?

Thế trận nguy khốn, núi sông suy tàn, quê xưa theo gió bay
Phồn hoa còn đâu, nay khắp nơi tàn hoang
Mái tóc xanh bi thương đã phai
Chuyện xưa tựa lục bình lãng du
Để cuối cùng dạt trôi đến chốn thê lương
Từng cùng ai ca múa vườn lê xưa ấy, một màn kinh thế kiếm phiêu bồng
Mà nay sao chiến hỏa lâm li, máu nhuốm biên cương?
Tỳ bà trong tay, khoác hồng trang, tô phấn điểm son, múa ca chuyện trần gian
Khách ngồi đầy nơi đây có ai thấu tiếng lòng ta?

Trận tiền binh đao, máu nhuộm quân trang, tiễn vụt xuyên thân, hóa yên trung hồn
Chỉ hận không thể cùng ai đi đến hết nhân sinh
Nhập trận Lan Lăng khúc, sầu bi điệu múa, đàn thê lương khóc thương tình ai
Không cầu người xung quanh thấu cho đau thương lòng ta
Dây đàn đoạn, nhân sinh đến đây từ biệt vấn vương


*Chú thích:

- Văn án: Nàng là tài nữa trong Thất Tú phường, tinh thông các loại vũ đạo cùng nhạc cụ. Một lần được triều đình mời đại diện cho Thất Tú phường đi tham gia đại hội ca múa ở vườn lê. Trong lần đại hội này, nàng quen được một vị tướng lĩnh trong phủ Thiên Sách, thông hiểu thi phú âm luật, cũng do y đánh đàn hát ca, nàng vung kiếm nhảy múa hợp diễn một màn khiến cho người xem liên tục vỗ tay tán dương màn biểu diễn xuất sắc. Hai người cũng vì vậy mà kết làm bạn tốt tri âm, sau này ngày ngày ở chung dần sinh ra tình ý. Khi bọn họ dự định chuẩn bị cùng uống rượu hợp cẩn, kết tóc hẹn thề thì một sự kiện rung chuyển toàn bộ Đại Đường xảy ra: An Lộc Sơn ở Phạm Dương dấy binh phản Đường, thiên hạ lâm vào rối ren. Y đành buông nhi nữ tình trường theo quân xuất chinh, mà nàng cũng bị gọi về Thất Tú phường. Trận Đồng Quan quân Đường cơ hồ toàn quân tan tác, y thân cưỡi chiến mã tay cầm trường thương một đường giết địch, đến tận khi mưa tên của kẻ thù xuyên qua khôi giáp của y, còn bắn trúng chiến mã khiến y ngã xuống đất. Cho dù đã bị trúng mấy mũi tên, máu nhuộm quân trang, quân địch vây kín, y vẫn nắm chặt lấy quân kỳ Đại Đường đổ trên mặt đất, hô to: Trường thương độc thủ Đại Đường hồn! (Một cây trường thương bảo vệ hồn của Đại Đường). Khi trường mâu của kẻ địch từ phía sau đâm xuyên qua ngực y, trong tầm mắt mơ hồ dần hiện lên thấp thoáng bóng dáng cùng gương mặt dịu dàng thanh tú của nàng, cứ ở trước mắt có xua cũng không tan đi được, thẳng đến khoảnh khắc không còn hơi thở. Tám năm sau thiên hạ khôi phục thái bình, nàng lần nữa đại diện cho Thất Tú phường đi tham gia đại hội ca múa chúc mừng của triều đình. Chỉ thấy nàng cô độc ôm tỳ bà nhẹ nhàng nhảy múa ca khúc từng cùng y hợp diễn năm đó. Trong đầu không ngừng hồi tưởng lại những hình ảnh trước kia, trong lòng tự vấn tại sao khi mình theo sư môn đi tham gia chiến dịch dẹp giặc lại không chết trận để cùng y gặp nhau nơi chín suối, cảm xúc hỗn loạn khiến cho nước mắt rơi như mưa, lúc này bỗng nhiên linh cảm bùng lên, diễn tấu ra một khúc sáng tác ngẫu hứng, giai điệu êm tai vô cùng lại thê lương vô cùng, làm cho người xem say mê vô cùng cũng sầu não vô cùng. Đang lúc dây đứt khúc ngừng, nàng ném tỳ bà đi, rút ra song kiếm đã nhiều năm làm bạn với mình. Khi người xem cho rằng nàng muốn biểu diễn một khúc múa kiếm thì nàng mang theo dáng cười si mê lạnh lẽo lại đột nhiên vung kiếm tự vẫn. Cứ như vậy kết thúc phiền muộn cùng trông ngóng bao nhiêu năm qua của nàng. 


*Cover:

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net