Chap 13: Về Tổ Chức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm sau, mới sáng sớm Mộ Mộc Tuyền đã thức giấc, chọn cho mình áo thun trắng và váy đen đơn giản, cô chọn thêm chiếc áo khoác caro ovversize để tạo thêm điểm nhấn cho trang phục, đeo một chiếc túi sách chứa đầy đồ.

Dù sao lần này cũng giống như lâu ngày về quê hương, phải trở nên thật xinh đẹp mới được.

Vừa bước xuống, Mộ Mộc Tuyền đã thấy trên bàn tràn ngập thức ăn, cảm thấy trong lòng vui vui. Sau khi ăn xong cô liền lên xe cho người chở đi, đến lúc đã có mặt trên máy bay riêng, Mộ Mộc Tuyền mới trợn mắt, Mục Hải Đường làm gì ở đây? Âu phục chỉnh rề, đầu tóc gọn gàng tuy có hơi rối một chút.

"Lão đại... làm gì ở đây vậy?"

"Tôi sẽ đi cùng cô." Mục Hải Đường hơi nhíu mi, giọng khàn khàn đáp, theo kiểu này thì có lẽ anh ta đã đến đây từ rất sớm.

"À... vâng." Mộ Mộc Tuyền không biết nói gì, chọn một chỗ cách khá xa Mục Hải Đường mà ngồi xuống.

Trên máy bay riêng, Mộ Mộc Tuyền cứ như là một bà hoàng vậy, chỉ cần ngồi một chỗ liên tục có thể sai bảo đám thuộc hạ. Đến bữa thì thức ăn được bưng ra, khi nào cần gì thì chỉ cần dùng máy tính là được, ngả người nằm dài lên chiếc sofa, cô lười biếng nghỉ ngơi.

Ở trên máy bay quên cả trời đất cuối cùng cũng đã đến nơi, cả hai người leo lên xe đi đến tổ chức.

Trên đường đi, Mộ Mộc Tuyền liên tục chỉnh đốn lại hình tượng. Cuối cùng chiếc xe cũng dừng lại, nhưng lại không phải dừng vì đã đến nơi mà là dừng vì bị chặn đường.

"Tụi mày xuống xe ngay!" Một tên cạo đầu trọc rồi xăm hình lên đầu hùng hổ nói, cầm một cây côn dài ngăn ngay đầu xe.

"Lão đại?" Tên lái xe nhíu mày quay xuống hỏi ý.

"Tiếp tục." Mục Hải Đường này có vẻ như không quan tâm lắm đến những việc này, đôi mắt vẫn cứ nhắm mà ra lệnh.

Tên lái xe hiểu ý, tiếp tục nổ máy chạy đi, tên côn đồ chặn đầu xe bị tông văng ra một quãng xa nhưng theo mức độ "nương tay" của tên lái xe thì hắn ta cũng không chết được.

Chiếc Cadillac vẫn điềm nhiên chạy với tốc độ cao trên đường.

Xe chạy khá lâu để đến được tổ chức, do không báo trước nên bọn cô đã bị cản lại.

"Tôi là Mộ Mộc Tuyền, nói với Mộ Trác Mục Hải Đường đến." Mộ Mộc Tuyền nhìn một đứa nhóc tầm mười lăm tuổi nói.

Vừa nhắc đến tên Mục Hải Đường, đám nhóc trợn mắt chưa kịp nghe xong, thậm chí còn không dám mở miệng ra hét đã chạy loạn cả lên, đứa nào cũng như đứa nấy, mặt tái xanh cắm đầu chạy.
Một vài đứa được coi là bình tĩnh, chui xuống gốc cây móc bộ đàm ra mà mắt cứ láo liên, tay thì run lẩy bẩy. Cô cảm thấy tương đối mất mặt, nhìn qua Mục Hải Đường sắc mặt bình thường kia mà cô ngại ngùng cả ra.

Mục Hải Đường từ trước đến giờ rất ít khi lộ diện, mỗi lần xử lý này nọ đều do đám Phong Thần xử lý, Mục Hải Đường chỉ ngồi trong xe ra lệnh. Còn dự tiệc này nọ thì bình thường cũng do bọn Phong Thần thay mặt. Trừ khi những buổi tiệc lớn hay quan trọng lắm Mục Hải Đường mới lộ diện thôi. Bởi vậy nên nói đến tên Mục Hải Đường thì ai cũng sợ nhưng mặt Mục Hải Đường thì lại hiếm người biết đến. Lúc chưa biết, cô còn tưởng Mục Hải Đường là một lão già bụng phệ nữa kìa...

Thông tin cực nhanh, chưa mấy chốc, Mộ Trác cùng Chu Tố Tố đã phi như tên lửa ra.

"Chuyện gì vậy? Mục Hải... Mục lão đại...?" Mộ Trác từ trước tới giờ vẫn luôn để những đứa nhóc bị phạt ở cửa ngoài, tầng trong là đám thuộc hạ cấp cao để trông chừng nhưng lần này cả hai tầng bảo vệ đều loạn cả lên, ông ta còn tưởng đối tượng khủng bố nào đến gây sự. Nhưng đối tượng khủng bố thì đến thật, còn gây sự thì chưa biết.

"Mộc Tuyền." Chu Tố Tố vừa thấy cô liền vội vàng chạy đến nhưng thấy Mục Hải Đường đang được Mộ Trác đón chào nồng nhiệt liền khựng lại.

"Tố Tố, lâu rồi không gặp." Mộ Mộc Tuyền thấy Chu Tố Tố không dám bước thêm bước nào nên cô liền tiến lại gần cô ta.

"Cũng không lâu lắm đâu." Chu Tố Tố lên tiếng, đánh vào vai cô, sau đó lại nói tiếp: "Bảo bối của em cũng vừa mới được chuyển đến, đang ở trong ga ra, có muốn đến xem không?"

"Đợi lát nữa đi, mà con bé Đường Tâm đâu rồi?" Mộ Mộc Tuyền nhìn xung quanh tìm kiếm, bình thường nếu cô đi xa quay lại thì người đón chào cô nồng nhiệt nhất chẳng phải Đường Tâm sao?

"Nó mới chạy đi kiếm hàng, hình như vừa chế ra cái gì hay ho lắm, chỉ thiếu vài món linh kiện nhỏ thôi."

"A shit, cái con bé này, chị đến mà lại dám chạy mất!" Mộ Mộc Tuyền nói thầm, môi khẽ giương lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net