Chap 28: Thân Phận 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mục Hải Đường nói rồi đi một mạch lên phòng, Mộ Mộc Tuyền thấy đã xong chuyện nên cũng trở về phòng của mình. Chán nản ngồi lên giường, ôm gối nhìn vào gương, nhìn vào gương mặt được coi là khá xinh đẹp trong gương, bỗng cô cười phá lên.

"Ngũ quan thanh tú.... ừ, tốt, thật tốt..."

...

Mở tủ quần áo, cô chọn cho mình một chiếc váy dạ hội dài đến mắt cá chân màu tím sẫm huyền bí, đôi giày cao gót mười phân, đôi hoa tai bản lớn, mái tóc vẫn được Mộ Mộc Tuyền để xõa.
Hôm nay, Mộ Mộc Tuyền đặc biệt chú trọng trang điểm cho khuôn mặt của mình, cô ngồi hơn một tiếng đồng hồ để trang điểm. Sau khi đã xong hết, Mộ Mộc Tuyền xuống nhà, lúc này phía dưới chỉ có Phong Thần.

Phong Thần nhìn vẻ ngoài xinh đẹp của cô khẽ nhếch môi: "Đẹp lắm."

"Cảm ơn vì lời khen. " Mộ Mộc Tuyền cười cười, khẽ kéo váy dạ hội lên bước xuống.

"Tôi chưa từng thấy cô trang điểm đậm như thế?" Phong Thần liếc mắt, bình thản đưa tay lấy sợi tóc rơi xuống vai của cô.

Mộ Mộc Tuyền thấy Phong Thần bỗng nhiên hành động mang theo vẻ thân thiết đối với mình liền khẽ cảnh giác lùi lại một bước, nhếch môi: "Còn khá nhiều điều anh chưa biết về tôi đấy, dù sao chúng ta cũng không thân."

Phong Thần mỉm cười, nhưng ý cười lại nhạt nhẽo: "Sẽ mau thôi."

Mộ Mộc Tuyền thật sự không quen cái vẻ này của Phong Thần, cô nhíu mày lại: "Tôi không chắc."

Phong Thần lần này không nói nữa, chỉ bình thản nhìn cô rồi quay đi.

Phong Dật sánh vai Charles đi xuống, vừa thấy Mộ Mộc Tuyền liền cẩn thận đánh giá: "Đẹp nha, cô trang điểm đậm trông rất mê người đó."

"Đúng vậy, rất quyến rũ." Charles cũng nhìn cô tán thưởng.

Mộ Mộc Tuyền nhếch môi, mắt đảo qua bộ âu phục màu xám của Charles rồi nhìn qua bộ nâu đất của Phong Dật: "Đừng nhìn tôi như người ngoài hành tinh thế, các anh trông cũng chỉ tàm tạm mà thôi."

"Chỉ là tạm thôi sao? Tôi mất hơn nửa tiếng để tạo kiểu tóc đó" Phong Dật trợn mắt nhìn, làm dáng vẻ nổi giận.

"Ha, anh có thể nhìn qua Mục Hải Đường." Mộ Mộc Tuyền đảo mắt qua cầu thang, rồi dừng lại trên người Mục Hải Đường. Anh ta thực sự rất đẹp trai, dáng vẻ tuy lạnh nhạt lại pha chút u ám khiến người ta cảm thấy rất khó gần nhưng lại rất cuốn hút. Vẫn như bao ngày, cả kiểu tóc cũng không đổi nhưng lúc nào cũng đẹp như vậy, mái tóc đen tuyền pha chút ánh kim nâu nâu luôn nổi bật dù không được chải chuốt kĩ lưỡng.

"Xì, cô đem tôi ra so sánh với lão đại." Phong Dật xoay người nhìn Mục Hải Đường rồi liếc cô, bọn họ cũng đã quen việc cô gọi thẳng tên lão đại khi ở cùng bọn họ rồi. Cũng chẳng bắt bẻ gì nữa, miễn sao ở bên ngoài cô cư xử đúng mực là được bởi vì rõ ràng bọn họ thấy được đối với Mộ Mộc Tuyền, lão đại có vẻ thiên vị cô .

"Bây giờ đi được rồi chứ?" Phong Dật cười cười, khoác vai Charles cùng ra ngoài.

Không sớm không muộn, đúng bảy giờ ba mươi phút bọn cô đã ở trong đại sảnh của khách sạn.

Bọn người này cũng khá là phô trương, nói là một buổi tiệc nhỏ nhưng chắc hẳn không hề thua kém gì những buổi tiệc rượu lớn mà Mộ Mộc Tuyền đã từng tham dự. Vẫn như cũ, Mục Hải Đường cùng bọn Phong Thần nhanh chóng bị cuốn vào vòng lẩn quẩn của đám người kia, nhưng lần này Mộ Mộc Tuyền cũng không hề yên ổn, những ánh mắt thăm dò đầy vẻ ngờ vực của bọn họ khiến cô khá không thoải mái. Bình thường thì không sao nhưng cô vẫn chưa được tự nhiên... dù sao đây cũng là Australia...

Mộ Mộc Tuyền cầm lên một ly rượu, nhìn chất lỏng sẫm màu trong ly chưa kịp đưa lên môi thì một chiếc ly khác khẽ chạm vào ly của cô phát lên một tiếng "keng" chói tai.

"Mỹ nhân, quý danh của em là...?" Một người đàn ông có mái tóc vàng, dáng người to cao đậm chất phương Tây bắt chuyện bằng tiếng Anh với cô.

"Tôi tên Mộ Mộc Tuyền." Mộ Mộc Tuyền vốn không phải loại người thích giao tiếp với những con người ở đây, cô chỉ  giới thiệu tên của mình rồi đặt ly rượu xuống, bỗng nhiên cô chẳng còn cảm giác muốn uống rượu nữa, muốn rời đi.

"Mộ Mộc Tuyền? Tôi là Eric rất hân hạnh được làm quen với em." Hắn ta đưa tay ra muốn bắt tay, Mộ Mộc Tuyền nhìn vào đôi mắt đầy ý dơ bẩn của hắn ta, chán ghét không muốn.

"Tôi thì không nghĩ như vậy." 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net