Chương 7: Gió hùng mạnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mà cô gái này là ai?"_Một người con trai chỉ tay về phía tôi...

"Là thứ rác rưởi Giải tha về"_Bạch Dương một lần nữa chế giễu tôi.

Dù ức chế lắm nhưng tôi cũng chả biết nói gì... Tôi không biết lên tiếng sẽ được gì vậy nên im lặng cũng tốt... Đôi khi im lặng là lựa chọn đúng đắn...

"thôi đi! Bạch Dương!"_Cự giải biểu tình thay tôi, cảm động thật!

"Xin chào, tôi là Thiên Bình!"_thiên Bình giới thiệu bản thân mình, tôi gật đầu.

"Sao tự nhiên lúc nãy cô chạy đi thế?"_Song Tử và Kim Ngưu xúm lại tôi.

"thôi tất cả quay lại chủ đề chính đi!!!"_Ông vua lên tiếng.

Mọi người im lặng thằng, tôi ngước nhìn ông vua kia...

"Nói  chung là mấy con không chịu chứ gì?!"

"Yup!"_Cả 11 người tán thành.

"Vậy thì tìm một lí do gì đó đi, ta không muốn phải có chiến tranh đâu!"

"Tìm làm sao được?"_Bạch Dương như thế mà đã bỏ cuộc.

"Không tìm được thì chấp nhận đi!"_ông vua đây nói cực kì nghiêm túc.

"Chúng ta từ chối không được sao?"_Song Tử nhíu mày.

"Không!"_Ông vua kiên quyết không là không.

"Nếu phụ thân không từ chối được thì hãy để con!"_Bạch dương đứng bật dậy.

"Đúng đúng!"_Cự giải cũng tán thành với Bạch Dương.

"Ngày mai tính đê !!!"_Kim Ngưu đập bàn.

"Mệt quá! giải tán đi!!!"_song Tử đứng dậy.

Ông vua cũng không nói gì mà để cho đám con chạy lăng quăng.

...

"Mã! Chúng ta đi!"_còn Cự giải ở lại.

tôi gật đầu rồi đứng dậy đi theo Giải.

...

"Nè Mã! Em có ba mẹ không?"_đang đi thì giải hỏi tôi, nghe xong tôi ngán ngẩm lắc đầu.

"Em học phép thuật ở đâu thế? Ngọn lửa lúc nãy có vẻ mạnh lắm đấy!"

tôi lắc đầu...

"Nó là tự động bộc phát ư?"_Giải ngừng lại.

tôi gật đầu, vì tôi cũng chả làm gì mà tự nhiên ngọn lửa lại xuất hiện... vậy chắc là tự bộc phát rồi mặc dù tôi cũng chẳng biết bộc phát là gì hết.

"Mới ở mức bộc phát thôi mà đã mạnh như thế!!! Có tiềm năng đây!"_Mắt Cự giải sáng lên.

"Ở trong phòng em trên giá tủ, có vài cuốn sách về thần chú cơ bản đến thần chú đẳng cấp! em cứ lấy mà đọc nha!"

tôi gật đầu mặc dù không biết thần chú là cái gì...

Nhanh chóng Giải đã dẫn tôi đến trước phòng, tôi vào phòng và quay lại mỉm cười với Giải để cám ơn anh... tôi đóng cửa lại... Nhìn trên giá sách có mấy quyển sách, tôi lấy hết xuống rồi nhìn vào từng cái, tôi bốc đại một  cái ra một quyển sách trên bìa ghi là: thần chú đẳng cấp của các nguyên tố

Tôi dở ra đọc thử mà mấy cái nội dung không hay gì hết...

" Nguyên tố khí... Come here play the mighty wind.."_Đọc một câu thần chú trong sách... Tôi đâu ngờ nó linh nghiệm thật?

Gió từ cửa sổ ùa vào như có bão, thổi bay tất cả... May mà nó chỉ xuất hiện một chút thôi chứ không xác tôi đã bay đi đâu rồi... Giờ thì trong phòng tôi bừa bộn hết chỗ nói... Haizzz

Trời ơi!!! Ngay cả cái bàn nó cũng thổi cho bằng được... May mà cái giường nó chưa bị gì... hic hic... Chơi dại quá à... Lần sau không ngu người như thế nữa đâu...

Thôi ngủ trước đã làm biến dọn phòng quá...

...

..

.

END CHAP 7

thần chú trên dịch ra là... Đến đây chơi nào cơn gió hùng mạnh

thôi tạm biệt mọi người nha~~~

Au đi chơi đây~~~~

Chúc au đi chơi vui vẻ nào~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net