Bắc Thượng - Băng Tuyết công chúa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: @乔木峥嵘_

Dịch: Ngộ (Jun - Vong Tiện Anh Trạm)

Bản dịch đã được sự đồng ý của tác giả.
Xin đừng reup, đưa đi đâu hay dùng làm gì khi chưa hỏi ngộ, cảm ơn! 

Mạc Bắc x Cúc Cự siêu cute! Làm ngộ có cảm giác giống như lúc xoắn xuýt cùng Vong Tiện vậy (mấy bồ đều biết là ngộ chủ Vong Tiện mà, nên là đừng ai thấy kỳ kỳ hay bảo gì ở đây nhá) :>
Vì thế, từ giờ chắc sẽ dịch đồng nhân văn về cặp này nhiều hơn :D

:v là một cái đồng nhân ngăn ngắn thôi :v Băng Viên thời gian trước đã đăng "công chúa Bạch Tuyết", hôm nay Bắc Thượng có đồng nhân "công chúa Băng Tuyết" :v hía hía hía, đủ bộ xinh đẹp :v

~~~ start reading~~~

OOC.

Sâu trong đại lục có một cái quốc gia rất nhỏ, lão quốc vương có ba người con trai, con lớn gọi là Thẩm Thanh Thu, là một mỹ nam tử thích than thở làm màu, lão tam kêu Liễu Thanh Ca, là một tiểu khốc ca giá trị võ lực cực tàn bạo kiêm chức lo liệu đập phá , lão nhị gọi là Thượng Thanh Hoa, là một người bình thường không có năng lực gì nhưng lại có đầu óc mơ mộng đắm chìm trong những câu truyện cổ tích.

Lão quốc vương không bận tâm lão đại cũng chẳng lo lắng lão tam, cơ mờ đứa con thứ hai này hết lần này tới lần khác khiến hắn rụng tóc!

Thượng Thanh Hoa đại khái là từ nhỏ bị trái tim thiếu nữ của bà vú ảnh hưởng, một mực tin chắc rằng hoàng tử là phải trải qua một phen trắc trở thì mới có thể hưởng hạnh phúc cùng công chúa đẹp nhất thế giới được, mà ngăn trở cuộc sống hạnh phúc trước mắt của bọn họ nhất định sẽ phải có vu nữ ác độc, dã thú hung mãnh, lâu đài cổ quái có hoa hồng lượn quanh ở ngoài tường.

Thẩm Thanh Thu nghe ý tưởng của Thượng Thanh Hoa xong, cảm thấy đầu đau nhức vô cùng, y xoa xoa trán mình, định khuyên can Thượng Thanh Hoa, nhưng mà nhìn đến ánh mắt kiên định của Thượng Thanh Hoa xong thì tự giác ngậm miệng.

"Được rồi, ta cũng không nói gì, ngươi muốn thì đi đi, nhưng mà ngươi đã nghĩ xong đi đâu chưa?"

Thượng Thanh Hoa rất thành thực lắc đầu, Thẩm Thanh Thu thở dài, trong lòng thầm phỉ nhổ một phen, sau đó nói với Thượng Thanh Hoa: "Đi về phương bắc đi, có bạn của Lạc Băng Hà ở đó, ngươi gặp khó khăn thì có thể tìm người hỗ trợ.

Thượng Thanh Hoa gật đầu, Lạc Băng Hà là bạn lữ của Thẩm Thanh Thu, mặc dù không biết tại sao công chúa ma tộc lại là nam, nhưng tóm lại là Lạc Băng Hà là 'chị dâu' hắn rồi!

Vì vậy Thượng Thanh Hoa lên đường, cưỡi con lừa lông ngắn của hắn, về phần tại sao hoàng tử không cưỡi ngựa mà lại cưỡi lừa, đại khái là khi còn bé hắn bị con lừa này đạp đầu nên Thượng Thanh Hoa tin chắc đây là duyên phận vận mệnh.

Một đường đi thẳng hướng bắc, đoạn đường này, Thượng Thanh Hoa làm rất nhiều chuyện, giúp người đuổi trộm cướp, đẩy xe táo cho lão bà bà, giúp đứa bé nhặt diều giấy, mặc dù cuối cùng không đuổi kịp trộm cắp, táo hỏng hết, diều giấy cũng phá nát, nhưng tóm lại, hắn đã làm rất nhiều chuyện tốt.

Thượng Thanh Hoa đi, đi rồi đi, đi rồi đi, cho đến khi hắn thấy một tòa thành băng, nơi này lạnh quá trời!

Thượng Thanh Hoa rụt cổ lại, ôm chặt lừa lông ngắn một lúc, ấm áp rồi mới đánh bạo tiến vào, dẫu sao trong lâu đài không có công chúa thì cũng có đồ ăn!

Thượng Thanh Hoa vừa đi vào đã lập tức kinh hãi, trong này thực sự có công chúa!

Một người nằm trên giường băng yên tĩnh, tóc đen nhánh, da thịt trắng nõn, sống mũi cao thẳng, thật là đẹp mắt quá, Thượng Thanh Hoa xúc động trong lòng.

"Ngươi là ai?" một thanh âm nho nhỏ bén nhọn truyền từ góc tới, Thượng Thanh Hoa nhìn sang, chỉ thấy một đoàn đen thùi lùi, tò mò nhìn sang: "Các ngươi là ai?"

"Chúng ta, người hầu."

À~ ra là người hầu của công chúa! Thượng Thanh Hoa tỏ vẻ hiểu rõ gật gật đầu, hóa ra là bản kết hợp giữa "Người đẹp ngủ trong rừng" và "Công chúa Bạch Tuyết!

Thượng Thanh Hoa lập tức hắng giọng, ngôn từ chính đáng: "Ta là tới cứu y." Trong sách nói, nụ hôn của hoàng tử có thể thức tỉnh công chúa ngủ say!

Đám cầu kia lập tức lần lượt từng cái lăn tới bên chân Thượng Thanh Hoa, ríu ra ríu rít: "Cứu Đại vương!"

"Cứu đại vương!"

"Đại vương, bị thương!"

"Đại vương, ma đầu, đánh nhau!"

Thượng Thanh Hoa gật đầu tỏ vẻ hiểu, công chúa và thế lực ác đánh nhau, bị trọng thương!

Thượng Thanh Hoa nhìn công chúa ngủ say, liếm môi, tiến về phía miệng người ta, hôn lên.

Thật là mềm!

"Bùm" một cái, Thượng Thanh Hoa bị đạp té xuống đất, Mạc Bắc Quân mặt âm trầm ngồi dậy khỏi giường, y chẳng qua là bị thương thôi chứ chẳng phải chết, mới rồi người này đến y cũng biết, chỉ là cảm nhận được chẳng có tí uy hiếp nào nên không thèm để ý hắn, người này lại còn dám làm như thế?!

Thượng Thanh Hoa tủi thân lại vui mừng, hóa ra trong sách nói đều là thật! Nụ hôn của hoàng tử thật sự có thể khiến công chúa tỉnh lại!

Nhưng mà cái công chúa này tỉnh rồi sao lại còn đánh người chứ! Thật là đau!

Mạc Bắc Quân nhìn Thượng Thanh Hoa ngã chúi xuống đất, chỉ mở miệng nói một câu: "Cút."

Thượng Thanh Hoa có chút mờ mịt, sao công chúa ở chỗ này cũng là nam thế?

Nhưng mà, những chuyện này không có gì! Thượng Thanh Hoa đứng lên, phủi mông, cười híp mắt nói với Mạc Bắc Quân: 'được, vậy ngươi đi cùng ta đi."

Mạc Bắc Quân cảm thấy gân xanh trên trán mình không ngừng nảy nhót: "Ngươi nói gì?"

"Ngươi đi cùng ta đi, trở về, ta cưới ngươi."

...

... ...

... ... ...

Lần này, Thượng Thanh Hoa trực tiếp bị đá ra khỏi tòa băng thành, ngã thẳng tắp xuống bên cạnh con lừa của hắn.

Thượng Thanh Hoa khịt khịt mũi, công chúa này thật là dữ.

Nhưng! Trong sách cũng viết qua rồi, con đường đi đến cuộc sống hạnh phúc nhất định tràn đầy chông gai, cho nên đây chẳng qua là khảo nghiệm!

Thượng Thanh Hoa ở lại bên cạnh tòa thành băng, ban ngày Mạc Bắc Quân vừa xuất hiện hắn bèn hóa thành kẹo da trâu, buổi tối về làm ổ cùng con lừa của mình. Trải qua thời gian nỗ lực phất lên, Thượng Thanh Hoa rốt cuộc đã có thể đến gần người Mạc Bắc Quân, thậm chí có thể táy máy tay chân. Hết thảy cứ yên bình như thế cho đến...

"Ầy yố, Mạc bắc, từ bao giờ ngươi lại nuôi một con chó với một con lừa thế?" Lẫm Quang Quân khoanh tay giễu cợt nhìn kẹo da trâu Thượng Thanh Hoa và con lừa đang hừ hừ một bên.

Thượng Thanh Hoa ôm cánh tay Mạc Bắc Quân, khẩn trương vô cùng nhìn Lẫm Quang Quân, thế này là muốn bắt đầu chiến dịch thực sự sao!

Mạc Bắc Quân cúi đầu nhìn Thượng Thanh Hoa một cái, nháy mắt bảo hắn đi sang một bên, sau đó nhìn về phía Lẫm Quang Quân: "Còn chưa từ bỏ ý định?"

Lẫm Quang Quân phì cười một tiếng: "Từ bỏ ý định? Ngươi và người cha thất đức đó của ngươi dựa vào cái gì để cho ta từ bỏ ý định?!"

Mạc Bắc Quân không nói lời thừa thãi, trực tiếp động thủ, Thượng Thanh Hoa thì ở một bên trừng mắt chó ngây ngô, thật là quá lợi hại! Vợ lợi hại quá trời!

Lẫm Quang Quân thấy mình rơi xuống thế hạ phong, xoay chuyển ánh mắt, liếc Thượng Thanh Hoa, lập tức đổi phương hướng xuất thủ, Mạc Bắc Quân độc tác nhanh tay hơn, bắt được Thượng Thanh Hoa, rút lui sang một bên, Lẫm Quang Quân cười nói: "Mạc Bắc, ngươi thua! Thế mà lại để sau lưng cho ta!"

Băng nhận đâm ra, chính giữa áo may ô, Thượng Thanh Hoa rên một tiếng, ngã trong ngực Mạc Bắc Quân.

Thời khắc mấu chốt, Thượng Thanh Hoa dùng sức lực thật lớn đổi vị trí với Mạc Bắc Quân, thật là đau!

Cuối cùng thế nào thì không rõ lắm, dù sao lúc Thượng Thanh Hoa tỉnh lại, Mạc Bắc Quân đã ngồi bên cạnh cúi đầu nhìn hắn, Thượng Thanh Hoa chớp chớp mắt hỏi y: "Ngươi hôn ta sao?"

Mạc Bắc Quân ho khan một tiếng, lắc đầu: "Không."

Thượng Thanh Hoa nóng nảy: "Sao ngươi không hôn ta, nụ hôn của hoàng tử có thể cứu công chúa, nụ hôn của công chúa cũng có thể hôn tỉnh hoàng tử!"

Mạc Bắc Quân nhàn nhạt nói: "Ngươi đã tỉnh."

Thượng Thanh Hoa không phục, nhắm hai mắt lại, lại nằm xuống: "Ta lại hôn mê, ngươi mau hôn!"

Mạc Bắc Quân: "... ..."

Trừ hai người họ ra thì cũng chẳng ai biết cuối cùng có hôn hay không, dù sao hoàng tử cưỡi lừa rốt cuộc được như ý nguyện, cưới công chúa của hắn về.

END

Yên tâm là mọi thứ từ ảnh đến đồng nhân Ngộ dịch hiện giờ đều là có permission hết.

Thế nên là: Xin đừng đưa đi đâu đăng lên đâu hay dùng làm gì khi chưa hỏi ngộ, cảm ơn. Đặc biệt đừng đăng/ghim lên pinterest. Xin hãy hành động cư xử văn minh lịch sự, năm 2019 rồi ~

~v~

Rồi, kệ đi giờ thì, đọc xong rồi thì phải làm gì nhỉ?

Đúng rồi, cho thu phí nào! Như thường lệ, mấy bạn gửi lời cảm ơn đến bạn tác giả giúp ngộ nhá! Bạn ấy là người Trung, nên nếu có thể thì dùng tiếng Trung, không thì dùng tiếng Anh nhé, không thì tiếng Việt cũng được :D Mấy bồ mà không trả đủ phí này thì là ngộ hơm dịch nữa đâu á =3=

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net