Chương 7: Mẹ kế phản diện trong Nàng Bạch Tuyết (7)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vân Vi đau đớn siết chặt làn váy, nhưng lại giả vờ bình tĩnh ngồi xuống. Tuy nhiên, lúc đó cơ thể cô căng cứng đã không thể che giấu được trước người đàn ông nhạy bén bên cạnh.

Ánh mắt Shervi đảo qua cái mông nhỏ Vân Vi đang ngồi trên ghế rồi hơi dừng một chút. Sau đó cánh môi mất tự nhiên nhếch lên.

Đêm qua, hắn quả thật quá mức không biết tiết chế.

Hai người bắt đầu ăn. Đồ ăn trước mặt rất phong phú, cũng có món tráng miệng được làm từ cà rốt mà Vân Vi yêu thích. Tuy nhiên, vì lỗ hoa nhỏ dưới váy quá đau nên cô không có khẩu vị ăn gì.

"Lui xuống đi." Shervi đột nhiên mở miệng.

Vân Vi đang cầm nĩa lề mề ăn thức ăn, nghe vậy bèn nhìn người đàn ông cho dù ngồi cũng cao lớn hơn cô rất nhiều.

Hắn định làm gì?

Người hầu đều lui xuống hết, chỉ còn lại hai người bọn họ.

Vân Vi lặng lẽ xoay người qua phía không có Shervi, như thể ghét bỏ người đàn ông này.

Nhưng một giây sau, cô đã bị người đàn ông ôm lấy.

"Ngài đang làm gì vậy! Thả em xuống!" Cô bị ôm eo, sau đó ngã vào lòng Shervi. Cơ bắp hắn cứng rắn, lạnh lùng vô tình giống như con người hắn vậy.

Người đàn ông phớt lờ sự vùng vẫy của cô gái và vén làn váy màu đen đỏ không hợp với Vân Vi lên, để lộ đôi tất ren màu trắng bên dưới.

“Em tự cởi nó ra hay để tôi giúp em?”

Hắn định giao phối với cô ở đây à?

Hôm qua hắn làm chưa đủ sao?

Vân Vi khiếp sợ, sau đó cô nắm chặt váy mình không chịu buông ra.

Người đàn ông thờ ơ chạm vào mép quần lót của cô. Trong sức kháng cự như một con mèo con của cô, hắn cởi cả tất trắng cùng chiếc quần lót bên trong ra.

Đóa hoa nhỏ bị thao đỏ tươi lộ ra giữa không khí, thân thể Vân Vi khẽ run lên. Mép môi âm hộ sưng tấy bao bọc khe thịt, thậm chí cả âm vật vốn sưng đỏ còn chưa tiêu đi cũng bị đè ép.

Shervi nhìn cảnh đẹp trước mắt, hơi thở trở nên nặng nề.

Nhưng mèo con trong lòng không chịu nghe lời, chỉ muốn thoát khỏi vòng tay hắn. Cô vừa cọ đóa hoa nhỏ giữa hai chân vào quần áo hắn, vừa rầm rì kêu đau.

"Bốp!" Tiếng đánh thanh thúy vang lên.

Vân Vi quay lại nhìn người đàn ông trước mặt với vẻ khó tin. Hắn lại đánh mông cô?

Xúc cảm của cái mông nhỏ vô cùng tốt. Không chỉ như thế, sau cái tát này, cô gái cũng trở nên thành thật hơn. Cô chỉ nhìn hắn bằng ánh mắt lên án. Bộ dáng hết sức ấm ức này khiến hắn không khỏi mỉm cười trong chớp mắt, sau đó lại nhanh chóng đè xuống.

"Tôi kiểm tra lỗ nhỏ của em một tí. Em đừng nhúc nhích."

Shervi đẩy thức ăn trên bàn qua một bên, trải áo khoác lễ phục buổi sáng lên bàn, rồi đặt cô gái lên.

Quốc vương bệ hạ mặc lễ phục buổi sáng hoa lệ cúi người xuống, kéo chân Vân Vi ra, kề sát vào đóa hoa nhỏ đáng thương.

Sưng rất nhiều. Cơ thể cô gái run rẩy ngay khi những đầu ngón tay chai sạn chạm vào môi âm hộ đầy đặn màu đỏ. Cô chống hai tay trên bả vai hắn.

“Đau à?” Đôi mắt vàng của hắn nhìn cô gái với chút cảm xúc khó tả và hỏi.

Vân Vi cắn môi gật đầu.

"Nhịn một tí, để tôi xem bên trong." Shervi cúi đầu hôn lên bắp đùi trắng nõn của cô gái, giống như trấn an. Sau đó tay không chút thương tiếc tách cánh hoa sưng tấy ra, lộ ra bên trong càng thêm đỏ tươi.

Vân Vi cảm nhận được hơi thở nóng hổi và chuyển động từ bên dưới, không khỏi muốn khép hai chân lại. Nhưng cô lại quên mất cái đầu vàng giữa hai chân mình. Cái kẹp này, vừa vặn kéo Shervi vào gần giữa hai chân hơn. Chóp mũi cao thẳng chạm vào chính giữa đóa hoa non nớt.

"A a..." Vân Vi phun ra một tiếng rên rỉ, không biết là bởi vì đau đớn hay là vì điều gì khác.

Chóp mũi của người đàn ông tràn ngập mùi tanh ngọt trong lỗ hoa của Vân Vi. Hắn nhận thấy trên đó có một chút nước, mang theo ướt át dính nhớp.

Hắn gần như không suy nghĩ mà làm một hành động, vươn đầu lưỡi vét một đường.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC