chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm 1982 tại D.C một “dự án” phát triển con người được chính phủ Mỹ phê duyệt, người được trao quyền giám đốc dự án là người đàn ông tên Goldman 40 tuổi, một vị tướng cũng là một nhà khoa học. Chương trình là một chuỗi những thử nghiệm về gen, sàng lọc gen, lựa chọn gen cho giống nòi sau này. Trong quá trình gần 2 năm thử nghiệm họ đã tiến hành lựa chọn tinh trùng và trứng của những người khỏe mạnh, thông minh nhất, sàng lọc và lựa chọn những gen đủ yêu cầu. Loại bỏ các căn bệnh bẩm sinh di truyền, hạn chế mức thấp nhất những tổn thương trong quá trình mang thai và lựa chọn giới tính.

Dự án này được tiến hành bí mật tại Zone 7 một khu vực bí mật của quân đội. Trong đó có 10 đứa trẻ được lựa chọn và sinh ra đời, chúng được coi là những người hoàn hảo với bộ gen tốt nhất, trí thông minh và thể lực tốt nhất và được hưởng sự chăm sóc hàng đầu. Trong 5 năm đầu tiên dự án tiến hành một cách thành công, giới khoa học “ngầm” và chính phủ rất hoan nghênh và đầu tư mạnh tay, những nhà khoa học rất tin tưởng vào tương lai của chương trình này. Những đứa trẻ này sẽ là những nhà khoa học thiên tài, những nghệ sỹ tài năng, hay những chiến binh siêu hạng nhưng còn một bí mật mà những người trong dự án không công khai đó là không chỉ có 10 đứa trẻ được sinh ra. Họ đã bỏ qua một bước đó là xác xuất phân bào của quá trình thụ thai và hình thành giao tử con, một người phụ nữ đã sinh đôi 2 đứa bé trai. Trong đó có một đứa trẻ rất khỏe mạnh, đứa trẻ còn lại thì gầy guộc yếu đuối và đầy dị tật bẩm sinh.

Nói đến đây tôi chợt nhớ ra số tài liệu tôi từng thấy trong laptop của vic, tôi nói theo phản xạ sự thất bại không đáng có của Human develop project. Khi nghe tôi nói câu đó Vic cười nhẹ và cúi xuống hôn lên tóc tôi và nói “em mở được máy tính của tôi rồi sao, trong đó có nhiều thứ thú vị đúng không em”. Tôi dụi đầu vào vai anh “ đúng vậy ảnh chụp trộm ảnh của em, thật ra em rất hào phóng anh chỉ cần đề nghị em có thể chiếu có cho ảnh chụp cùng em mà”.

Vic hỏi lại tôi “ vậy em có suy đoán gì câu chuyện anh kể với tình hình thực tế?”.
Tôi thực sự không hiểu lắm chắc có lẽ gặp lại anh thấy anh vẫn cười được với tôi nên đầu óc logic của tôi hôm nay tạm ngừng hoạt động một lúc. Tôi khẽ nhíu mày hỏi Vic “ những người đó dấu diếm sự có mặt trên đời của đứa thứ 11, vậy đứa trẻ thứ 11 là ai hiện giờ ở đâu và dự án đó hiện tại đang phát triển hay dừng lại??”
Anh nhìn tôi cười đắc ý “em hỏi đúng lắm”.

Dự án đó sau 10 năm tiến hành nhưng bắt đầu có dấu hiệu không tốt, những đứa trẻ đó có dấy hiệu thoái hóa gen, mắc rất nhiều những căn bệnh kỳ lạ và đặc biệt cơ thể chúng rất khó chữa trị, cuối cùng chỉ còn 4 đứa trẻ sống xót. Có 2 nam 2 nữ, điều kỳ lạ trong 4 đứa trẻ có sản phẩm khuyết tật thứ 11 kia. Dự án đã bị hủy, tiền viện trợ nghiên cứu cũng đã bị cắt, dự án như một cái nhọt trong lòng nước Mỹ, chính phủ hết sức bao che và dấu diếm. Những đứa trẻ khỏe mạnh được nhận nuôi bởi những người trong dự án, 4 đứa trẻ bị tẩy não và mất hoàn toàn trí nhớ trong những năm đầu cuộc đời và riêng số 11 được chăm sóc đặc biệt trong bệnh viện điều dưỡng Pratrick/texas.

Pratrick/Texas – đứa trẻ bệnh tật – người thanh niên ốm yếu – Vincen Bucket. Tôi giật mình ngước ánh mắt đầy dò xét lên nhìn Victor, không thể nào vậy Victor chính là 1 trong 4 đứa trẻ sao? Anh ấy là con ngài Bucket cơ mà, ông ta cũng gọi Vin là con trai. Trong lúc mải mê suy nghĩ cố tìm lời giải đáp đúng nhất thì Victor đã nói giúp tôi.

Đúng anh và Vin là anh em sinh đôi và là sản phẩm nhân tạo của chính phủ Mỹ. Vin được điều trị khá tốt đến năm 2003 cậu ấy gần như hồi phục chỉ có một số vấn đề về tâm lý và trao đổi chất vẫn còn rắc rối. Anh là người đã mang cậu ấy ra khỏi viện điều dưỡng Fren (bệnh viện sau Pratrcik) để chăm sóc và bảo vệ. Lúc này tôi nảy sinh một thắc mắc, đây là dự án tuyệt mật có khi chính những đứa trẻ sống xót cũng không biết đến dự án vậy sao Vic lại biết ??

Anh nói năm 21 tuổi ở đại học tổng hợp Boston anh đã là một thiên tài máy tính, sau một kỳ nghỉ hè rảnh rang anh về nhà và chơi với máy tính 12 tiếng một ngày. Cha nuôi anh là ông Bucket thường xuyên đi công tác, thiếu sự kiểm soát cậu con trai ở nhà nên trong thời gian nghỉ hè Vic đã đột nhập vào hệ thống trang chủ của chính phủ. Nó có 1 đường link dẫn vào cái tên Cameron Bucket ( Goldman ) anh đã truy cập và phá vỡ tầng tầng lớp lớp tường lửa bảo mật và tìm ra sự thật kể trên. Mùa hè năm đó không còn vui vẻ tiệc tùng như đúng cái tuổi 21.

Sau khi phát hiện ra sự thật anh đã suy sụp một thời gian nhưng kế đó anh nhận ra một điều sống mới là quan trọng, cho dù mình là ai nhưng số phận đã an bài mình phải sống hết trách nhiệm của một con người. Năm 24 tuổi anh đọc được một báo cáo y học mới cập nhật trong tệp hồ sơ về HDP đó là khả năng 4 người sống sót đang chứa trong cơ thể những mầm bệnh hiểm họa họ yêu cầu những người giám hộ theo dõi nếu có bất cứ biểu hiện gì lạ sẽ phải hủy (giết) 4 người. Đấy chỉ là 1 dự đoán nhưng chính phủ đã nhanh tay định đoạt số phận trong vòng 3 năm (chính là năm nay) nếu họ có biểu hiện thoái hóa sẽ thủ tiêu ngay. Khi biết được tin đó anh cảm thấy rất vô lý và mình như một con cá nằm trên thớt chờ chết. Vì chính phủ là một nơi mà thể diện còn cao hơn mạng sống cho nên vì thể diện không muốn bị dư luận tàn sát vì sự vung tiền cho 1 dự án thất bại họ cố tình bưng bít sau gần 30 năm. Anh từ năm 22 tuổi đã ít gặp cha đến năm 24 anh đã vạch sẵn kế hoạch mang Vincen đi.

Vậy tại sao anh lại nhận lời lên tàu New Star cùng thuyền trưởng còn mang theo cả Vin ?Tôi thắc mắc sự vô lý này.???

Sau 3 năm gửi cậu ấy cho Ned một bác sỹ một nhà khoa học về gen ông ấy đã chuẩn đoán cho anh và Vin là bọn anh bắt đầu lão hóa gen nhưng rất chậm và để ức chế nó phải cấy 1 loại chíp ức chế tủy sống, giúp bảo vệ tế bào gốc. Tôi chợt hiểu ra hóa ra là vậy, những con chip y tế có vai trò là thế. Cách đây 8 tháng anh đã được cấy và đáng nhẽ 2 tháng sau Vincen với tình hình sức khỏe khả quan cũng sẽ được cấy ghép. Nhưng có một sự việc kinh hoàng xảy ra Ned bị giết chết một cách bí ẩn đúng lúc anh nhận được lời đề nghị cũng gần như uy hiếp phải lên New Star cho nên anh đã bí mật tạo căn phòng này để mang Vicen lên đây.

Tôi sửng xốt, vậy anh đã dấu Vin suốt 8 tháng ròng và mấy hôm trước Vin đã phá cửa xông ra. Vậy Vincen giờ này có phải đang trong tình trạng tệ hại có thể bị chính cơ thể mình hủy diệt. Vic trả lời tôi anh chuẩn bị tiến hành cấy chip cho Vincen nhưng không thành vì chính lúc anh chuẩn bị gây mê thì thuốc mê AClodalline đã kích thích não bộ của Vincen làm Vin trở nên hung hãn và tràn đầy sức mạnh. Nó đã tấn công anh và trói anh vào đây, nhưng trước khi đi nó hình như hồi tỉnh, Vincen tiêm cho anh PXD901 một loại thuốc giúp cơ thể tự cung cấp năng lượng và duy trì sự sống trong hoàn cảnh khắc nghiệt.

Nghe đến đây tôi chợt nghĩ không người Vin thật có tình người ( T/G : xin lỗi cười 1 cái =)) nhưng cái suy nghĩ này buồn cười thật ).

Anh bỗng trầm giọng xuống nhưng vin chạy ra ngoài kia còn nguy hiểm hơn rất nhiều vì con tàu này là một cổ quan tài đang di chuyển mang những kẻ thoái hóa về địa ngục. Vincen ra đó thì Goldman (Bucket) sẽ mừng đến phát điên vì tìm thấy ‘đứa con thất lạc’ sau 3 năm mất tích. Tôi thở hắt ra, vì sao anh lại nói đây là cỗ quan tài mang 4 đứa trẻ xuống địa ngục. ?? Vậy mục đích của con tàu này là bắt người, ngoài Vin và Vic ra còn ai là người bị thoái hóa gen, nếu vậy 2 người phụ nữ kia chắc chắn cũng ở trên tàu. Họ là ai ? Người trong phi hành đoàn hay là họ bị giam ở một căn phòng bí mật nào đó… ? Bucket (Goldman) muốn giết chết 4 người?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net