chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vic cười nhẹ, rồi em sẽ biết bây giờ em lấy giúp anh cái hộp ở trên kệ bên kia không, Vic chỉ tay một hộp màu xanh lục bé bằng một chiếc hộp đựng giày. Anh nói trong đó có PXD901 loại thuốc giúp con người sống trong môi trường khắc nghiệt một vài ngày mà không cần ăn, anh lấy ống thuốc và nhờ tôi tiêm vào tĩnh mạch ở tay trái. PXD901 sẽ giúp cơ bắp và tinh thần anh nhanh chóng phục hồi sau 3 tiếng đồng hồ trong thời gian này chỉ cần giữ ấm cơ thể và uống nước. Tôi tăng nhiệt điều hòa và giúp Vic mặc thêm quần áo, tôi đề nghị đưa anh về cabin của tôi nhưng anh nói ở đây hiện giờ là an toàn nhất. Tối ngày mai hoặc sáng ngày kia anh sẽ ra trước khi chúng tôi đáp xuống Nasta/Aon.

Anh nói với tôi sơ qua kế hoạch của Goldman ( kể từ giờ sẽ gọi tên thật nhé) và kế hoạch của chính anh để chống lại. Thật chất khi tóm được Vin, Goldman sẽ không bao giờ có chuyện đáp xuống Aon chắc chắn ông ta sẽ cho người phá cabin này hoặc tìm kiếm khắp con tàu đề bắt anh. Một khi những con người năm đó đều nằm trong tay ông ta thì tàu New Star sẽ nhảy siêu quang tốc (bước nhảy dịch chuyển nhanh nhất trong vũ trụ, gọi là bước nhảy ánh sáng) đến Thakk ( đọc là thát không phải thắc nhé ) một hành tinh chết của người Thakk. Ở đó vô cùng tăm tối, tầng điện ly bao phủ khắp bề mặt và người Thakk phải sống sâu dưới lòng đất lạnh lẽo. Lão ta có ý định sẽ thủ tiêu 4 người ở đó theo đúng kế hoạch của chính phủ.

Vic dự định sẽ làm lệch kế hoạch của Goldman, tàu New Star được cung cấp năng lượng bằng lò phản ứng hạt nhân vậy nên một khi cắt nguồn năng lượng đó hoặc trì hoãn năng lượng truyền đến động cơ sẽ đủ thời gian trốn thoát. Anh dự định sẽ phá hoại động cơ của New Star để con tàu bắt buộc chuyển quỹ đạo bay đến Aon, vì đó là hành tinh gần nhất có con người và hàng cứu trợ trong dải ngân hà chúng ta đang bay. Khi đến được Aon việc trốn thoát sẽ thuận lợi.

Anh nói với tôi : cảm ơn em đã bất chấp nguy hiểm đến cứu tôi, thật sự Goldman sẽ lợi dụng tất cả phi hành đoàn, có thể sẽ là thủ tiêu tất cả để xóa dấu vết ‘nhổ cỏ nhổ tận gốc’ cho nên sau này em hãy cẩn thận…Nghe đến đây tôi bắt đầu khẩn trương ngắt lời anh : Em sẽ giúp anh cho dù nguy hiểm gì em cũng sẽ cứu anh, anh đừng nghĩ ngợi nhiều, Goldman sẽ không hại được ai cả, xin anh hãy tin em. Tôi nói một cách thành tâm thành ý với anh, thật sự trong lúc này tôi chỉ nghĩ được rằng tôi sẽ không để Vic bị giết chết.

Đôi mắt đen của anh tràn ngập sự dịu dàng, ngón tay dài của anh nâng cằm tôi lên và phủ lên môi tôi một nụ hôn nồng cháy. Anh hôn càng lúc càng mãnh liệt, môi anh cuốn lấy dây dưa với môi tôi, chiếc lưỡi hung hăng tiến đến cậy mở răng, dụ dỗ lưỡi tôi và làm tôi trìm đắm trong cảm xúc mãnh liệt. Hơi thở trở nên dồn dập, không gian ngập tràn sự ái muội, anh mới thả tôi ra, mặt tôi hơi đỏ dựa đầu vào vai anh mỉm cười.

Anh bắt đầu nói qua kế hoạch của anh, trước hết tôi phải ra khỏi cabin này một cách bí mật và an toàn không để một ai biết kể cả mẹ tôi. Anh đưa cho tôi 1 ống thuốc và 1 chiếc máy khá to nó giống như bộ đàm liên lạc cách đây mấy thế kỷ vậy. Anh giải thích đây là XAXc tạm gọi là thuốc an thần, tôi sẽ phải tiếp cận Vin và tiêm cho anh ấy. Thuốc này sẽ giúp anh ta thoát ra khỏi tình trạng điên dại lúc này, tôi có thể nói với chuyện với anh ta, anh ta cũng có thể hiểu ý tốt của tôi và Victor muốn cứu anh ta. Còn chiếc máy to như nửa cục gạch kia chính là máy liên lạc dùng sóng vô tuyến ngắn. Phải nói thật sự đây chính là cái máy từ thời tiền sử, hiện giờ không còn ai dùng nhưng nếu chúng tôi liên lạc bằng cái này thì sẽ không ai nghe trộm được.

Về phần anh sau khi tôi ra khỏi đây 1 ngày anh sẽ lựa chọn địa thời gian thích hợp để xuất hiện, phá hại năng lượng và động cơ tàu tôi sẽ có thể mang Vic, mẹ tôi và Nas ( những người tôi quý) đến tàu cứu hộ. Khi con tàu đáp xuống Aon chúng tôi có thể đi đến đó và trà trộn vào trong thành phố Nasta. Tôi hỏi vậy còn anh thì sao, anh chỉ mỉm cười và nói anh sẽ theo sau mọi người, để củng cố lòng tin của tôi anh tìm 1 xấp tài liệu trong ngăn tủ gần đó và đưa cho tôi. Trong đó là HDP, những gì Golman đã làm và kế hoạch của chính phủ Mỹ sẽ thủ tiêu HDP. Anh còn nhấn mạnh không được tin bất cứ ai, chỉ được tin tôi Vic ? nghe có vẻ mù quáng nhưng tôi tin victor hoàn toàn vì những hành động của Golman mấy ngày qua với Vin cũng làm tôi không được tin tưởng vào ông ta cho lắm. Lật dở vào trang tài liệu của HDP tôi bỗng tối mắt, bác sỹ Landon Harris, trưởng dự án gen…đó là mẹ tôi ? tại sao lại ở trong đây ? Tay tôi ướt đẫm mồ hôi và run run, Vic cầm lấy tay tôi và nhẹ giọng giải thích bà ấy chính là người em vẫn gọi bằng mẹ và là một phần của HDP. Em là một trong người chúng tôi.

Bạn có biết cảm giác trái tim bị móc ra khỏi lồng ngực rồi bóp băm thành ngàn mảnh rồi họ sẽ ghép lại và nhét lại lồng ngực như thế nào không ? Rất đau, giờ tim tôi cũng rất đau, đầu óc trống rỗng không nghĩ được gì nữa, cả cơ thể cứng đờ chỉ còn cách dựa vào Vic đã không ngã xuống. Nó là cảm giác đau đớn của sự mất mát, sự phản bội lừa dối và cả sự bất lực. Con người không được lựa chọn cha mẹ hay số phận mà chúng ta chỉ có thể lái số phận theo hướng tích cực nhất mà thôi.

Sau 25 năm yêu bình, không không chỉ là vài năm yêu bình thôi vì trước đó tôi đã bị tẩy não bị cướp mất trí nhớ và trở thành Mei một cô gái bình thường. Bây giờ sự thật bỗng đập vào não tôi một cú hit cực mạnh làm tôi choáng váng và không kịp thích ứng. Tôi bắt đầu bật khóc, nước mắt chảy ướt một mảng lên áo của Vic, anh ôm chặt bờ vai rung rung của tôi và cất giọng an ủi. ‘ Em phải mạnh mẽ đối mặt với nó thôi, sự thật không thể mãi dấu diếm, ở cuối tập hồ sơ của HDP là hồ sơ của 4 người sống sót. Em yên tâm tôi thề sẽ bảo vệ em và những người sống sót, hãy mạnh mẽ lên, thời điểm này em không thể yếu mềm’. Anh vuốt tốc tôi, hôn lên đó và ôm tôi chặt hơn. Mọi thứ tiến triển theo một hướng mà tôi không thể nào ngờ tới, bỗng nhiên bị cuốn vào trong vòng xoáy sinh tử, bây giờ tôi sẽ phải làm gì đây ? Lặng thinh trong lòng Vic một lúc lâu tôi mới nghĩ thông rằng, sự sống mới là quan trọng, chỉ cần sống tôi sẽ có thể sống như những gì tôi đã từng mơ ước.

Ngửa mặt lên nhìn Vic sau đó tôi ngồi thẳng lên xốc lại tinh thần, anh dặn dò. Em ra khỏi đây anh sẽ chủ động liên lạc với em, hãy giữ gìn an toàn cho bản thân nếu có chuyện gì em hãy chạy trước. Không được tin ai cả kể cả Harris người có danh nghĩa là mẹ em, hãy làm việc bình thường thời điểm tối ngày kia chúng ta sẽ bắt đầu kế hoạch. Anh lại kéo tôi vào lòng hôn triền miên làm môi tôi hơi đau, bỏ tất cả những thứ anh đưa sau đó anh kéo tôi lên cabin trên hôn nhẹ và dặn tôi phải cẩn thận ngày kia anh sẽ gặp tôi.

Bây giờ là 4h sáng tôi chắc chắn giờ hành lang không có ai và cái USB siêu liên kết kia cũng sẽ giúp tôi, hy vọng kế hoạch không có biến số nào cả…Tôi nhẹ nhàng đẩy cửa và bước ra đúng lúc đó hành lang vang lên tiếng chân vội vã dồn rập vang lên, chân tay tôi lạnh toát…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net