Chương VII: Triệu Thiên Hoàng Hồi Phục Sức Lực, Kẻ Thù Lộ Diện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

« Lục Tiểu Nhi, mời cô kiểm tra các thành phần y học dụng cụ»

« Báo cáo , an toàn»

« Tiến hành tiêm thần dược vào cơ thể Triệu Thiên Hoàng tiên sinh, mọi người khử trùng,giữ chặt cơ thể bệnh nhân»

«sẵn sàng,tiêm»

4h30 sáng ngày hôm sau, sau buổi tiêm thuốc bí mật tại bệnh viện trường Quân Đội Bắc Kinh...

« Báo cáo kết quả, bệnh nhân Triệu thế nào»

« Báo cáo , có co giật mạnh, nhịp tim bất thường, bệnh nhân gào thét phía trong»

« lập tức cho người vào trấn an, giữ không cho cử động tùy tiện»

...

Lục Tiểu Nhi sau khi phát hiện có biểu hiện bất thường co giật,hai tay liên tục giữ chặt lấy cơ thể Triệu Thiên Hoàng,không cho tùy tiện cử động. Đối phương cơ thể phản ứng thuốc liên tục co giật, cổ họng gào thét điên cuồng, đến bản thân cũng mất kiểm soát. Đội tiêm thuốc ngày hôm đó có tám người,gồm hai y tá,1 giám sát viên, và năm bác sĩ, năm người đàn ông cùng dùng sức giữ lấy cơ thể đối phương ,nhưng vẫn không thể kiểm soát được ,kết quả là đã để bệnh nhân vô phương hướng lao ra khỏi phòng. Người duy nhất lúc đó chạy ra đuổi theo là vị giám sát viên họ Lục, không để đối phương tùy tiện hành động. Cuộc truy đuổi đến cuối hành lang bệnh viện, nam nhân đối phương cuối cùng cũng dừng lại,cơ thể không ngừng co giật, nhịp tim rối loạn hơi thở khác thường mà đối Lục Tiểu Nhi hỏi,« Rốt cuộc,.. cậu tiêm cái.. gì vào cơ thể tôi.. Lục Tiểu.. Nhi , mau.. trả lời đi?»

Lục Tiểu Nhi dùng sức mà trấn an,« Cậu trong người cảm thấy thế nào,cho tôi biết đi, tiểu Hoàng?»

Triệu Thiên Hoàng tay vô phương hướng chỉ về phía trên, âm lượng khó khăn phát ra,« nóng,..tôi thấy rất nóng»

Lục Tiểu Nhi hai tay dùng lực giữ lấy cơ thể Triệu Thiên Hoàng,nhãn cầu tập trung lại mà trấn an,« nghe đây,cậu phải nghe tôi, phía bệnh viện đã tiêm thần dược giúp cậu hồi phục bản thân, đây là tác dụng ban đầu»

« cho tôi chút nước đi..»

«Không », Lục Tiểu Nhi hai tay giữ lấy bả vai nhanh chóng đưa về phòng bệnh, nhanh chóng nhờ người lấy mẫu máu mà mang đi xét nghiệm. Kết quả là do cơ thể nhất thời không chịu được sốc do sự chuyển hóa hồi phục tế bào cơ thể khiến mọi quá trình diễn ra nhanh gấp đôi. Khoảng một tiếng đồng hồ sau,mặt trời cuối cùng cũng chiếu sáng thành Bắc Kinh, Triệu Thiên Hoàng trong người thuốc cũng dần hòa tan phát tán hết hiệu lực,cơ thể trở về trạng thái ban đầu, sau đợt co giật lại là buồn ngủ. Triệu Thiên Hoàng trong đầu dù biết cũng chỉ vừa tỉnh giấc,nguyên do là gì mà không thể tỉnh táo,cuối cùng vẫn chui vào ổ chăn mà ngủ

Thời điểm 6giờ sáng,toàn bộ nhân viên học viên trường đều dùng bữa sáng tại nhà ăn . Trường Quân đội có quy định đúng 6h30 phải có mặt tại sảnh kỳ trước tòa nhà chính mà dự lễ thượng kỳ, là lý do không ai dám đến trễ. Lục Tiểu Nhi do mới vào trường, cơ bản chưa biết hết nội quy, đã tới muộn còn đi nhầm khu, còn ung dung tự tại mà hít thở không khí, kết quả là bị cấp trên bắt, đến thời gian ăn cũng không còn,nhìn đói mà chịu đựng.

Thời điểm đúng 6giờ 30 sáng, tất cả tập hợp tại sảnh kỳ,..

« Tất cả, Kính lễ, thượng kỳ»

« Các học viên trường quân đội hãy chú ý, hôm nay chúng ta có hai việc cần thông báo. Thứ nhất, giảng viên môn vũ khí học từ nay trở đi của các bạn sẽ là Lưu Bách Khang tiên sinh,mọi người hay chào đón nồng nhiệt. Thứ hai, trường chúng ta,phi thường may mắn khi được tiền bối về môn chiến lược học làm giảng viên trường quân đội Bắc Kinh chúng ta , xin giới thiệu giáo quan Lục Tiểu Nhi, hãy chào đón thật nồng nhiệt.»

Toàn bộ học viên tư thế trang nghiêm, vỗ tay tiếp đón hai người, đầy háo hức. Lục Tiểu Nhi cùng Bách Khang đều kính lễ trước toàn thể học viên rồi về vị trí cũ.

Hiệu trưởng Mục Duệ Anh đứng trước khán đài , ra hiệu tạm ngừng,tiếp tục thông báo,« Ngoài hai vị giáo quan này ra, nguồn tin quan trọng từ tình báo viên Thái Dương của ta đã lấy được thông tin bảng danh sách hoạt động ngầm của giới điệp viên Nhật Bản tại nước ta. Như các bạn đã biết,tình báo viên Thái Dương trước nay luôn là một hào nhân,đánh đâu thắng đó,kỹ thuật cao siêu,kinh nghiệm dày đặc, bách biến hoàng cảnh, nhưng cũng bị trọng thương do phía quân Nhật Bản, các bạn biết, chúng ta phải làm gì rồi ,đúng không. Vậy nên, trường Quân Đội Nhân Dân Bắc Kinh chúng ta đã chế tạo ra một phương thuốc thần dược, như một ân huệ cho Thái Dương. Sáng hôm nay ,chúng ta đã thành công cứu sống cậu ấy, dưới sự giám sát của Lục giáo quan ,Đào bác sĩ cùng 7 thành viên bệnh viện trường quân đội đã thành công thực hiện.Tuy nhiên,vẫn còn rất nhiều kẻ thù muốn hạ lấy Thái Dương,nên nếu bất kỳ ai trong các bạn tung tin lan truyền ra ngoài,sẽ bị xử lý theo luật pháp.»

Học viên phía dưới ,tất cả đồng thanh hô to chữ rõ, rồi trở lại vị trí ban đầu.

Mục Duệ Anh hiệu trưởng đưa mắt nhìn toàn bộ học viên phía dưới,khuôn miệng tiếp tục phát biểu,« Các bạn học viên trường quân đội Bắc Kinh, các bạn chọn làm quân nhân,thì phải có chữ trung và chữ nghĩa trước tiên, đã là quân nhân,thì phải có bản lĩnh,biết cầm súng vì dân tộc,vì quốc gia. Gần đây,trường chúng ta có vài chuyện không được tốt,liên tục có tài liệu bị đánh cắp, chắc chắn là có gián điệp từ bên ngoài,số lượng bao nhiêu không biết trước. Tuy nhiên, tôi nhắc nhở cho mọi người, bất cứ ai tiếp tay kẻ địch, thông đồng thông giao ,bán nước cầu vinh, sẽ bị trừng phạt ,tội chết không tha. Tất cả giải tán»

«Kính Lễ»

Tất cả các học viên đồng loạt vương tay chào,rồi trở về khu học tập . Lục Tiểu Nhi sau khi kính lễ liền bước chân về ký túc xá mà mang tài liệu lên lớp giảng dạy, phòng học chỉ có 5 hàng ghế xếp theo bậc thang, phía trước chỉ có bảng đen to lớn,đối diện là bệ giảng cùng hệ thống âm thanh. Lục Tiểu Nhi bước chân vào phòng , học viên phía dưới tất cả đều đồng loạt phong thái nhanh chóng kính lễ. Ngày thứ hai là ngày đầu tuần ,học viên lẫn giảng viên đều mặc bạch quân phục.

( Theo quy định của Trường Quân đội nhân dân Bắc Kinh,những ngày quan trọng ,có tính trọng đại,học viên và giáo quan đều phải mặc trang phục trắng,(bạch quân phục). Những ngày bình thường phải mặc lam quân phục,tuy nhiên có trường mặc màu xanh đại dương,nhưng cũng có trường mặc màu đen. Trong các buổi tập huấn,rèn luyện thể chất,học viên bắt buộc phải mặc chiếc đấu quân phục,có nghĩa là đồ bộ đội, màu xanh rêu ,nâu đất và xanh lục. Ngoài ra, phong thái quân nhân phải mang mũ khi tham dự lớp học,lễ thượng kỳ cũng như tập huấn thể chất. Có thể nói trang phục nam gồm áo sơmi tay dài trắng,khoác quân phục,quần tây dài và boot đen cao cổ(quy định bắt buộc phải đến đầu gối), nữ cũng như nam,nhưng được phép mang váy ngắn đến đầu gối)

Lục Tiểu Nhi tay mang theo sách cùng một vài món đồ giảng dạy đi kèm đặt lên bệ giảng. Phong thái uy nghiêm,lời nói sắt đá mà khai khẩu ,« chào các học viên, tôi là Lục Tiểu Nhi ,giảng viên môn chiến lược học của các bạn trong năm nay. Các bạn tôi nghĩ là ai cũng rõ,môn chiến lược học này đòi hỏi chúng ta phải có bộ não phi thường sáng suốt,cũng như khi học toán học,các bạn cũng phải suy nghĩ khổ tâm mới giảng được bài toán, nhưng đây là chiến trường, các bạn chỉ có thể dựa vào trước mắt mà hành động,không có lý thuyết hoặc công thức. Qua đó tôi hy vọng các bạn đã hiểu về chặng đường sắp tới sẽ không hề như dòng suối chảy mang chiến lá chiến thắng đi. Mọi người hãy cũng mở ra trang số 7 quyển ''Chiến Trường Chiến Lược Học" »

« Báo cáo, Lục giáo quan, nếu chỉ dựa trên chiến trường chỉ có súng đạn, khả năng xác định sẽ rất kém,nếu không có bản đồ có phải sẽ cực kỳ nguy hiểm không»

Lục Tiểu Nhi tay mở quyển sách trên bệ giảng ,nhãn cầu chú ý trang sách , trả lời thẳng thắn câu hỏi học viên phía dưới,« Học viên Tiêu, chiến trường có thể là bất cứ nơi đâu, tùy thuộc vào vị trí trận địa mà thực hiện kế hoạch tác chiến, bởi vì các bạn là những con người kinh nghiệm không dạy đặc, không thể xác định được . Vậy nên tôi sẽ cho các bạn học viên thấy vai trò môn học này. Ai có câu hỏi?»

« Báo cáo, mạo phạm,Lục giáo quan thân danh thế nào mà dùng lời cao ngạo chỉ giáo, hồ sơ thông qua cũng đủ cho thấy hơn chúng tôi chỉ có bốn tuổi, cũng không nên vì vậy mà ăn nói hồ đồ vậy chứ»

« Bất lễ». Tiểu Nhi hai tiếng như sử tử vồ thoát ra từ miệng,hai tay chóng xuống,dựng lên khuôn mặt qủy dữ. « Bất luận tôi hơn cậu năm tuổi hay nhỏ hơn mười tuổi thì tôi vẫn là giáo quan của các cậu học viên ở đây,rõ chưa, học bài»

Học viên vừa rồi nhìn thấy khuôn mặt qủy dữ của Lục Tiểu Nhi giáo quan đã ba phần khâm phục bảy lần khiếp sợ ,nhưng vẫn cố chấp đòi hỏi chứng minh mà dùng tay vò giấy thành một viên lớn mà ném vào đầu đối phương, lại cười đùa lớn tiếng.

Lục Tiểu Nhi không nói một lời ,thao tác nhanh chóng,mang viên đạn nạp vào súng ngắn mà bắn về phía trước . Phát súng cảnh báo vang âm dữ tợn lao về phía trước, khung cảnh trong phòng trở nên nghiêm trọng, mùi thuốc súng bay khắp phòng học. Lục giáo quan quay lưng bước xuống khu vực bàn học học viên lúc nãy,dùng khăn trắng đặt ra phía sau lưng mà lấy viên đạn trên thành ghế ra cho vào túi, khuôn mặt độc ác mang nét giáo huấn mà khai khẩu một câu,« tiểu huynh đệ,chắc là sợ thót tim đúng chứ, là quân nhân thì sẽ có lúc hy sinh,nhưng một cách quang minh chính đại trên chiến trường, rõ chứ » . Giáo quan Lục hai tay phía sau lưng bước đi về phía bệ giảng mà khai khẩu một câu,« Bất kể học viên nào nghĩ cách chọc phá ,không nghiêm túc học hành, tên các bạn ngày hôm sau sẽ lập tức bị xóa khỏi danh sách học viên trường quân đội rõ chưa, học bài»

...

Thời điểm 10h sáng, khi lớp học vừa giải tán, Lục Tiểu Nhi hoàn thành buổi giảng dạy,hai tay thu xếp mang sách về phòng làm việc mà ngồi xuống xem xét hồ sơ học viên,đây đơn giản là một lớp học bình thường,học viên cũng không có thành tích gì nổi bật so với mong muốn, thành phần quậy phá cũng không kém,phải nghỉ ra phương pháp mới.

«Giáo quan Lục,hóa ra nữ nhân tài giỏi họ Lục kia là cô, xin chào ,tôi là Tiêu Quân Long,là giảng viên môn vũ khí học, nghe nói cô Lục đây có nhiều thành tích ,cái gì cũng phi thường tốt đẹp ,thật không hổ danh là Đặc Vụ Cấp cao»

Lục Tiểu Nhi bắt tay người đàn ông đối diện,cười một cái mà quan sát, đối phương dáng người cao to,khuôn mặt rất nam tính, lông mày đen,đồng tử to, da cũng rất rám nắng,căn bản là rất có kinh nghiệm chiến trường. Lục Tiểu Nhi dùng tay vuốt phần tóc trước mắt sang một bên,khai khẩu trả lời,« Chào Tiêu giảng viên, rất vui được biết anh. Tôi là Lục Tiểu Nhi , không biết Anh Tiêu đây dạy môn nào?»

«Giảng viên Lục cô thật biết giao tiếp,trước giờ tôi chưa từng thấy cô gái nào trong trường quân đội vừa đẹp vừa tài giỏi như cô Lục đây. Tôi dạy môn chiến trường quân sự học, môn này trước giờ hầu như không có giảng viên trẻ, người nhỏ tuổi nhất cũng là hơn bốn mươi ngoài.»

Giảng viên Tiêu đối diện khéo bắt chuyện,« Sáng nay tôi có nghe tin cô tham gia ca cứu chửa tình báo viên Thái Dương gì đó, người này tôi nghe nói là bạn học thân của cô cùng Lưu giảng viên thời thơ ấu, nghe nói còn rất thân thiết như anh em nữa»

Lục Tiểu Nhi nhìn đối phương rồi trả lời,« chuyện này anh phải giữ bí mật đó, Thái Dương chỉ là biệt danh, cậu ấy là Triệu Thiên Hoàng, là em trai của Triệu Thiên Long ,đại uý quân đội đó. Nhìn chung cậu ấy lúc nhỏ rất hoạt bát, năng động ,thơ ca thi họa đều tốt . Từ sau vụ tai nạn năm mười sáu tuổi ,cậu ấy thay đổi hoàn toàn, con người lại ít nói, con người dần trầm tính,suy nghĩ lạnh lùng, chính thức trở thành người tự kỷ. Tôi cũng không hiểu được.»

Giảng viên Tiêu Quân Long nghe xong thông tin về Thái Dương, trước mắt đã sơ lược nắm được thông tin,liền nhẹ nhàng trả lời lại,« Vậy cơ bản là không có điểm yếu luôn sao, con người dù lạnh lùng đến đâu cũng sẽ có lúc phải yếu đuối,nam nhi đại trượng phu cũng có lúc xiêu lòng trước ải mỹ nhân. Nhưng nói trước cũng phải suy sau, người này theo tìm hiểu thì tôi thấy cậu ta IQ cũng không kém, ngoài hình cũng rất đẹp, ngoài kia có bao nhiêu công việc tốt đẹp,lại tự nguyện làm tình báo viên,không phải là vừa nguy hiểm vừa dễ dàng tìm đến hậu lụy hay sao»

Lục Tiểu Nhi thở dài một hơi ,đưa phân vân mà đối thoại,« Bản thân tôi có suy nghĩ một năm cũng không biết lý do là vì sao. Cậu ấy xưa nay không ai rõ ràng tính tình ,danh phận cũng thay đổi liên tục, đúng là cậu ấy có ngoại hình đẹp có trí tuệ cao, tuy nhiên ,kỹ năng dùng súng và phòng vệ cũng không kém, khả năng chiến đấu cũng không thua kém, dù bị che kín hai mắt nhưng trong thời gian một phút thì vẫn có thể bắn trúng hồng tâm trên hai mươi tiêu bảng di chuyển liên tục. Ngoài ra, khả năng cải trang và trộm thông tin nếu là á quân thì chắc cũng không có quán quân đâu,căn bản là phi thường hoàn mỹ.»

Tiêu Quân Long giảng viên nghe xong mà lòng khâm phục,«nếu sau này có thể được gặp một lần ,tôi nhất định phải học tập cậu ấy một chuyến mới được,tôi đây đã gần bốn mươi, kỷ luật cũng có 10 viên một phút ba mươi lăm giây,tuổi trẻ tài cao ,thật không hổ danh là tình báo viên Thái Dương,đánh đâu thắng đó, mạo danh đóng kịch như múa hát thảnh thơi. »

Tiêu Quân Long nhìn lên đồng hồ trên tường rồi đưa mắt về đồng hồ trên tay,kết thúc đối thoại cùng đối phương,« Lục giảng viên,lần này cùng cô đối thoại,tôi rất vui, hiện tại tôi phải đi chuẩn bị cho buổi tập huấn,lần sau có dịp ta cùng trò chuyện.Tạm biệt»

« Mạn bộ , mời»

Kết thúc đối thoại, Lục Tiểu Nhi tiến bước về bàn làm việc mà xem xét hồ sơ học viên cùng thành tích học tập. Thời điểm trên, trên bàn có một lá thư, bên trong nét chữ viết rất vội vàng,chỉ có mấy câu đơn giản,
« Tiểu Nhi..
Bảng danh sách tình báo...
Nhật Bản...
Trường Quân đội Bắc Kinh,..
8h tối mai..
Cẩn thận...
Hãy cảnh báo mọi người...
Nhanh lên.. ».

Lục Tiểu Nhi đọc hoàn lá thư, trong đầu liền có tâm trạng bất an, nhất định là đã có chuyện không hay,liền cho lá thư vào túi,nhanh chóng di chuyển đến phòng bệnh mà tìm hiểu nguyên do. Không ngờ,khi đến nơi trong phòng lại không có người,chỉ có mỗi bộ y phục dành cho bệnh nhân trên giường,ngoài ra các món đồ liên quan cũng không tìm thấy. Lục Tiểu Nhi cuống vòng trong rắc rối mà suy nghĩ ,lẽ nào là đã đi trình báo sự việc, Triệu Thiên Hoàng có khi nào là đã trốn khỏi bệnh viện,trong trường vẫn còn tình báo bí mật,nếu để lộ tung tích thì hậu quả vô cùng nguy hiểm. Tiểu Nhi quay gót đóng cửa bước ra khỏi phòng,vừa đi được một đoạn không xa lại gặp Ô chủ nhiệm.

Ô chủ nhiệm vừa gặp mặt Lục Tiểu Nhi giảng viên liền nhanh tay đưa đến phòng hiệu trưởng, kết quả thật không nằm ngoài dự đoán,tất cả đều như mình nghĩ. Cả hai người vừa đến trước cửa phòng hiệu trưởng,liền nghe có đối thoại bên trong.

Thời điểm Lục giảng viên định đưa tay lên tay cầm mở cửa đã bị chủ nhiệm chặn lại,lại giữ bản thân bên ngoài mà xem xét tình hình bên trong,« Lục giảng viên,tôi nghĩ trước hết hãy khoan hành động ,hãy xem xét tình hình trước . Nếu chúng ta vào trong thời điểm này cũng sẽ bị mời ra,Mục hiệu trưởng rất nghiêm khắc trong mọi việc,không khéo sẽ bị giáo huấn ,hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. Hơn hết chúng ta chưa biết người bên trong là ai,vẫn phải chờ xem danh tính mà ứng phó.»

Lục Tiểu Nhi hấp tấp trả lời,« Là Thái Dương, chính là cậu ấy, sáng nay tôi đã nhận được tin báo kỳ lạ từ tình báo Thái Dương, trong thư có nói ngày mai lúc tám giờ tại trường chúng ta, thật không rõ là có ý gì nữa, tôi nghĩ dù có hay không cũng nên mang lá thư mà đem trình báo hiệu trưởng.»

Ô Thanh Phượng chủ nhiệm xem xét nhanh ,cũng nên thử một lần mà điều tra một chuyến. Cả hai vừa đẩy cửa bước vào,đã có một học viên bên trong đang đối thoại cùng hiệu trưởng Mục,vẫn đề hình như không được rõ ràng.

Lục Tiểu Nhi giảng viên vì muốn tìm hiểu mà bước lên kính lễ,ngữ điệu nghiêm khắc mà báo cáo,« Báo cáo Hiệu trưởng, xin hiệu trưởng hãy xem qua bức thư này»

Hiệu trưởng Mục trên tay cầm lá thư ,lập tức đối thoại cùng Lục giảng viên, « Lục giảng viên thật tốt khi ở đây,người này ở đây cũng đã một giờ đồng hồ,cứ khăn khăn tự nhận là có tấn công tại trường Quân Đội Bắc Kinh chúng ta ngày mai,lại còn dám mạo danh là Thái Dương đã mang tin từ Nhật Bản về ,cô xem học viên này,có phải là đang chơi đùa ở đây không.»

Lục Tiểu Nhi quay sang nhìn học viên bên cạnh,đúng thật là Triệu Thiên Hoàng,khẩn trương trả lời lại,« hiệu trưởng,học viên có thể là có hiểu nhầm gì ở đây,tôi sẽ lo việc còn lại,xin mạn phép».

Lục Tiểu Nhi khẩn trương mang Triệu Thiên Hoàng về phòng bệnh,dùng lời lẽ mà đối thoại,«Triệu Thiên Hoàng,con người cậu đang rất yếu , không thể vì một chuyện đơn giản như vậy mà rời giường. Cậu vừa tỉnh dậy,đây là ảo giác không phải thật, không thể tùy tiện mà hành động bừa bãi như vậy,đã vật còn cải trang thành học viên trường Quân Đội Bắc Kinh,may mắn là gặp tôi,gặp phải kẻ xấu,thân phận bại lộ,tính mạng lâm nguy thi như thế nào đây. Triệu Thiên Long mà biết cậu như vậy nhất định là sẽ giáo huấn lại cậu đó»

Triệu Thiên Hoàng trong phòng vừa thay bỏ quân phục vừa thay lại bộ đồ ngủ bệnh viện ,ngữ điệu bình thản mà trả lời,«!;Tôi đâu chỉ có mỗi thông tin một ngày,trong chuyến thăm dò lần trước đã phát hiện cả kế hoạch,lại tìm ra âm mưu tấn công trường quân đội Bắc Kinh,chẳng phải là không thể nghi ngờ được sao. Đúng là Tống Dục đã biết thân phận thật,nhưng cũng không thể mà ngồi yên một chỗ»

« Ngoài kia còn có bao nhiêu người muốn hại cậu,nếu bây giờ xuất hình lộ diện không phải là cống sinh nộp mạng cho kẻ thù luôn sao. Nếu có thì tôi có thể thay cậu, Lưu Bách Khang có thể thay cậu thực hiện, Triệu Thiên Hoàng, cậu thừa biết từ sau vụ việc bảy năm trước ,Bách Khang đã phải cố gắng rất nhiều để bảo vệ cậu, cậu ấy sẽ không thể để thêm một lần nào đánh mất cậu nữa,có hiểu không. Nếu cứ khăn khăn khẳng định bản thân,cứng đầu mà lao vào biển lửa,không thì sau này cũng mất mạng.»

Triệu Thiên Hoàng hai tay cày cúc áo,bước chân ra phía trước,« giang sơn khó đổi,bản tính khó dời, dù là gì cũng không thể ngồi yên, hoặc là, tối mai hãy cùng tôi phục kích,được không »

Lục Tiểu Nhi tiến đến phía đối phương mà nói,« Được,thông tin là gì,cậu biết không, theo tôi thấy mới có ba ngày mà lại tấn công ,theo tôi thấy mục tiêu không phải là cậu,muc tiêu kỳ này chắc hẳn phải là ..»

Cắt dứt lời nói Lục giảng viên,Triệu Thiên Hoàng ngữ điệu nghiêm túc,lời nói khẩn trương,« Là kế hoạch thực tập tham mưu tác chiến trường quân đội vào tuần sau. Nếu đơn giản là một mình tôi chiến đấu sẽ khó mà lấy được, tôi cần nhập ngũ.»

Lục giảng viên nghe hai từ nhập ngũ liền khẩn trương chống đối,« Trước mắt cậu cầu nghĩ ngơi trước, việc nhập ngũ không hề đơn giản đâu. Trước đây,do cậu chỉ là một đứa nhóc bình thường,trên hồ sơ là màu trắng, hiệu tại cậu đã là tình báo viên , hồ sơ lý lịch đã rõ ràng ,không phải muốn là nhập ngũ được.»

Hoàng Hoàng nhất quyết không chịu,biểu tình mạnh mẽ,dứt khoát ,«hiện tại chỉ cần có cấp trên giới thiệu,chắc chắn là được vào ,hơn hết lại có thể làm giảng viên, tôi thông tin trường này từ đầu đã rõ, không phải chỉ cần thả câu đã lập tức được mồi sao»

  ..

''

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net