ChươngIII: Triệu Thiên Hoàng Hoài Niệm Cổ Sự,Mộng Sánh Duyên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

«Ngày mai,ngày mai,ngày vui của em sẽ đến,em sẽ lên cổ xe trắng bên bạch mã hoàng tử của mình,đám đông sẽ reo hò xem,con phố sẽ đầy những cành hoa đêm,trên xe sẽ chỉ có anh và em».Triệu Thiên Hoàng biết giờ đã là khuya,công việc mọi thứ đều đã xong,hoa cưới, lễ phục đều có người chuẩn bị,nhưng vì lý do gì tôi vẫn mở mắt nhìn trần nhà như vậy.
Lúc này là 12h23 khuya ngày 13 tháng 02,khung cảnh xung quanh giờ lại hoàng toàn yên tĩnh,cậu xoay người lại,hướng đôi mắt long lanh của mình về phía cửa sổ.Phía ngoài không một ngôi sao,bầu trời trên cao chỉ có mỗi một mặt trăng sáng chói.Thiên Hoàng ngồi dậy,đặt chân xuống giường mà đến cạnh cửa sổ,đẩy nhẹ khung cửa màu vàng kim mà bước ra ban công,một chú chim dạ oanh đang nằm ngủ yên lành cùng hai thiên thần bé nhỏ trong tổ.
Thiên Hoàng ngẩn đầu lên nhìn ánh trăng trên cao,trong lòng lại phát lên một nỗi lòng,lại nhớ về những tháng ngày tình yêu vừa nảy nở......

HỌC VIỆN VICTORIA,7 NĂM TRƯỚC...

''Cuối cùng sau một kỳ nghỉ dài ,ngày ấy cũng đã đến,là ngày mà tôi lại gặp lại những người bạn thân yêu của mình,là ngày mình sẽ gặp lại Bách Khang....''

«Vẫn nhớ rõ như ngày hôm qua vừa trôi qua,trước cổng học viện, nắng rọi sáng suốt con đường,trước dòng người đông đúc qua lại , học viên mới học viên cũ...,Một ngày đã qua»,Triệu Thiên Hoàng nở nụ cười nhẹ trên môi

''
«mời tất cả học viên tập trung về khu vực Đại Khán Phòng,xin nhắc lại,mời tất cả các học viên tập trung về Đại Khán Phòng để dự buổi lễ khạc mạc»,âm thanh vang lên từ chiếc loa,là âm thanh của Dương Ái Hoa đây mà. » ''

«lúc đó ,mình đã gặp Lục Tiểu Nhi tỷ tỷ,trên tay mang theo một chiếc cúp vàng rất lớn nữa,nếu không lầm chính là giải thưởng quán quân cuộc thi võ thuật giữ 10 học viện lớn nhất. Lúc đó,trong cậu ấy còn rất hạnh phúc và tự hào nữa,lại cùng nhau trò chuyện rất lâu. Dù lúc đó chuông đã reo được hơn mười phút,nhưng hai bên lại không ngừng trao đổi,lúc đó thật đáng nhớ nhỉ
Mình đã gặp được Lưu Bách Khang tại hành lang chính,và đã tự làm chính bản thân tổn thương.Sao lại có thể quên được,giây phút đó,

LBK:Triệu Thiên Hoàng,chân cậu....
TTH:Bách Khang,không sao đâu,mau thay lễ phục đi
LBK: Triệu Thiên Hoàng,tôi đây là lo lắng cho cậu,nếu không băng bó thì chân cậu bị nhiễm trùng đó.
TTH: Bách Khang tôi thật sự không sao ,lễ phục của cậu này,mau thay đi,tôi sẽ sang góc kia.

...Cứ phải giả vờ như không đau,tỏ vẻ ta đây là người mạnh mẽ,,trâỳ xước một chút không sao,nhưng lại vấp ngã ngay khi vừa quay người đi,thật là....

LBK : Thiên Hoàng,là cậu có ổn không vậy,nếu đau thì đường đường chính chính nói đau,để tôi băng bó cho cậu.
TTH: Tôi nói là tôi không sao,cậu rốt cuộc là có bị gì không,hôm nay tôi chỉ trâỳ nhẹ cổ chân,nhất định là không có chuyện xảy ra được
LBK: mau nằm yên cho tôi băng bó mau
TTH: tôi có phải nữ nhi đâu mà lại làm vậy,..Lưu Bách Khang..bỏ tôi ra
LBK : Nhất nhất là không,ngồi yên!
TTH: .... Ah..là cậu bị điên hay sao
LBK: Chính cậu thôi,nữ nhi cứ nói nữ nhi,tôi có nói ra đâu.. này.. Thiên Hoàng,Thiên Hoàng..

Chính mình đã tự buông lỏng thả tay,nhưng lại là cảm nhận từng hơi thở của cậu ấy ,có lẽ chính giây phút đó ,chúng ta đã đến gần bên nhau»

Triệu Thiên Hoàng quay lưng lại mà bước chân vào phòng,lấy ra trong tủ sách một quyển sổ nhỏ đặc lên bàn. Là nhật ký,chính là nhật ký,từng chi tiết nhỏ đều được lưu trữ trong đây,nhớ lại từng tháng ngày bên nhau , thật dễ chịu.Rồi Nguyệt Dạ Vũ dạ tiệc,buổi khiêu vũ đầu năm dành cho các tân học viên,...

«Triệu Thiên Hoàng,Triệu Thiên Hoàng,cậu có còn thức không»,âm thanh Triệu Dương vang lên từ phía cửa. Triệu Thiên Hoàng nghe được liền vội đặt quyển nhật ký xuống mà tiến đến phía cửa mở ra.
Triệu Dương nhìn thấy vẻ mặt không chút mệt mỏi của Thiên Hoàng,giật giật lông mày hỏi:«Là lý do gì đêm khuya như vậy mà cậu còn không ngủ,không phải cậu nói là đúng năm giờ sáng ta sẽ khởi hành sao?»
Thiên Hoàng nghe vậy,quay lưng bước vào phòng,nhẹ giọng mà nói«Đệ hiện là không thể ngủ được,vì lý do gì mà Triệu ca lại sang phòng đệ vào lúc này?»
Triệu Dương bước vào phòng,tay vặn chôt khoá cửa phòng lại rồi bước đến chiếc ghế đặt cạnh kệ sách ,ngồi xuống mà nói:«Là tôi có việc nên cần qua đây». Triệu Thiên Hoàng đến ngồi đối diện nhị ca của mình,tay chóng tay lên cầm mà nói:«Là vì việc gì?»
Triệu Dương đứng dậy ,hạ giọng mà nói thì thầm bên tai ,«Là tôi muốn làm phụ dâu của cậu,thế nào cậu chiụ không». Thiên Hoàng nghe xong liền làm rơi quyển sách xuống sàn,miệng há hốc ,đồng tử căn ra,to tiếng mà hét lên,«Là thật hay là Triệu ca đang lừa đệ,đệ có bị nóng đầu không,chục năm huynh đệ ra bên nhau,chưa một lần sang phòng đệ huống hồ là đòi làm phụ dâu». Triệu Dương nhìn phản ứng kịch liệt của cậu em mình,đứng dậy mà đến trước mặt cậu,nghiêm túc nói lại một lần nửa,«tôi là không đùa,thật sự muốn giúp nên mới đến nói với cậu».
Triệu Thiên Hoàng nghe đến trong lòng đốt pháo ăn mừng, liền vội mở cửa mà kéo tay Triệu Dương vào phòng chứa đồ của mình (phòng này trong biệt thự có tổng cộng 8 phòng,mỗi một thành viên có một một phòng trong phòng ngủ của mình.Với Triệu Thiên Hoàng,căn phòng này không chỉ chứa trang phục thường ngày,mà cả trang phục đi lưu diễn cũng được để trong phòng này)
Bước vào phòng,Triệu Dương nhất thời hoa mắt,ngạc nhiên mà nói:«Thiên Hoàng,cậu là đàn ông hay phụ nữ vậy,phòng chứa của tôi cũng chỉ có mấy bộ vest,mấy bộ gilê đi làm,đồ tiệc tùng cũng hai bộ,áo quần phụ kiện cũng là không đến nữa phòng,còn cậu,phục trang đâu mà lắm vậy». Triệu Thiên Hoàng tâm trạng đang vui mừng,liền lấy ra một bộ vest màu trắng được thiết kế rất đặc biệt,họa tiết thêu rất tinh tế,nhất định là có một không hai.Triệu Dương tay nhận lấy bộ áo ,thử khoát lên cơ thể,là rất vừa vặn và thoải mái,mới quay sang mà hỏi,«Là từ đâu cậu biết được tôi có cở áo này,cả loại vải này,cậu lấy đâu ra kinh phí để may »
«Là do trong lúc nhị ca tham dự dự án tại London,tháng giêng vừa rồi,đệ và Triệu Diệp đã bí mật vào phòng nhị ca mà tìm áo,lại thấy đa phần là loại vải này mà may lên,nên đã cùng nhau thiết kế dành riêng cho Triệu Dương ca».
Triệu Dương thử xong trang phục liền trả lại vị trí cũ,hướng mắt xem đồng hồ rồi hỏi«cả hai người qua tâm tôi như vậy,thật phi thường cảm kích,tuy vậy tôi vẫn có cậu hỏi,ngày mai cậu định xuất phát tại đâu» .
«Là tại cổng chính dinh thự chúng ta sẽ treo đèn lồng đỏ,dãy lụa hồng,câu đối chúc phúc và hồng tú cầu,cũng là điểm xuất phát,dự kiến lúc 8 giờ sáng,đoàn nam gia sẽ đến cổng gia môn Triệu gia.Trước đó thì chúng ta sẽ cho dàn hợp xướng chơi nhạc,mang trà bánh chuẩn bị tiếp đón linh đình,cả thành Bắc Kinh đi đâu cũng phải biết về một đám cưới có một không hai này».Triệu Thiên Hoàng bất chợt bấm nút,phía sau kệ sách mở ra một căn phòng bí mật,«là bộ sưu tập của đệ,nước hoa và trang sức »
Triệu Dương sửng sờ vương đôi mắt vào trong,thoáng nhìn cũng hơn trăm loại,đủ loại kích cỡ màu sắc,mới ngạc nhiên mà nói:«Giờ tôi hiểu vì lý do gì mà Triệu Diệp cứ cùng cậu shopping,là nước hoa và Trang sức,lý do gi lại cho tôi xem?»
Triệu Thiên Hoàng bước vào,«Là do đệ muốn tặng Triệu Dương ca một món quà,nhưng lại không biết thế nào chọn thế nào lựa,thế nào là hợp ý,thế nào là thích thú,tuy đã từng quen thuộc các mùi hương quyến rũ nhưng cũng không rõ Triệu ca là ý như thế nào,lựa mua từ thương hiệu chắc chắn sẽ gây chú ý nhưng lại chọn mua từ các khu chợ lại e là không tốt,chi bằng tự do chọn lựa cho mình vẫn là hơn»
Triệu Dương lắx lắc đầu bước vào,xem xét sơ lược rồi lại khách sáo mà nói,«Cậu là người của công chúng,mua hàng đắc giá xa hoa như vậy cũng là thường nhật,tôi tuy thấy những món ưa thích của mình nhưng cũng không dám tự ý mà động lấy,đều là do cậu mua nhưng lại không dùng đến,rõ ý là rất muốn trưng bày,nêu tôi lấy đi một món,chẳng khác là cướp đi tài sản người ta»
«Triệu Dương ca ,là đệ có lòng tốt,nếu thật tình nhị ca không tự chọn đệ cũng không trách,nhưng không lấy là rất buồn lòng người ta,những món này so ra cũng không đáng giá,nhưng sẽ rất ý nghĩa nếu được tặng cho ai đó đặc biệt»
Triệu Dương đưa mắt về một phía góc phòng,cầm một chiếc đồng hồ đeo tay bằng bạc lên mà đeo vào,quay sang Thiên Hoàng ngẩng cao đầu mà hỏi,«Là bao nhiêu tiền một cái,tôi lấy nó,cần tôi trả lại tiền không»
Thiên Hoàng cười rõ một cái rồi giơ tay ra nói hai tiếng không cần.

Cuộc giao tiếp hai bên cuối cùng kết thúc,ai nấy về phòng người đó.Triệu Thiên Hoàng trở lại với quyển nhật ký trên giường,...

(Chương này do không đủ ý ,mà sơ lượt cũng nhiêu đó,mong mọi người thông cảm,chap sau sẽ như bình thường,mọi người hãy share truyện giúp mình nha)

Liên hệ Facebook :
Johnny Hùng Trương
Nhớ để rõ mình là đọc giả nhật ký tiểu ngư nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net