Những ngày hè đầu tiên!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kết thúc chuỗi ngày dài mệt nhoài vật lộn với đống sách vở, với những tập tài liệu dày cỡ vài centimet, tôi được "thở" à không chính xác hơn là được tự do, sáng ngủ dậy không cần lên lớp, chiều ngủ dậy không cần lo làm bài tập hay đi học thêm. Mọi thứ với tôi đơn giản là thoải mái. Đúng vậy, thoải mái tự do, không gò bó trong một mối quan hệ phức tạp nào cả! Nói thẳng ra là tôi vừa kết thúc mối tình bọ xít của mình. Một mối tình trẻ con với cậu bạn cùng lớp, giờ thì ổn rồi. Dù biết thích, yêu ở tuổi này là quá sớm nhưng cái gì đến cũng sẽ đến, có lẽ nó cũng là cái duyên, cái số. Bởi vậy ta chẳng thể ngăn cản khi nó đến hay níu giữ khi nó đi.._.

Tôi những ngày đầu hè thì lại chả giống ai, ru rú trong nhà, thi thoảng xem vài tập phim hay đọc vài mẩu truyện nhưng hầu hết thời gian tôi dành cho việc ngủ. À chốc chốc cũng giúp mẹ chút việc nhà, dẫu là con gái nhưng đến tôi cũng phải công nhận mình lười, lười ăn,lười tắm thậm chí lười vận động. Tôi thuộc kiểu ăn mãi đéo lớn và dù cho có ăn bao nhiêu thì nó cũng đi đâu hết ấy! Ở cái tuổi nhí nhố mới lớn này thì mạng xã hội facebook là thứ mà một đứa ưa sống nội tâm như tôi cũng còn phát nghiện! Âyda thật là điên rồ mà! Hai mắt lúc nào cũng dán chặt vào điện thoại và thường xuyên bị mẹ la...

Lướt lên rồi lại xuống cũng chẳng có gì mới mẻ ngoài mấy dòng sờ ta tút của các bác chia tay trường( anh chị cuối cấp) nào là
" hè về thật rồi ư?"
" chúng ta lại sắp phải xa nhau à?"
Đọc mà ngán ngẩm, thật là phí ca-lo mà! Nói vậy chứ tôi cũng nghĩ không biết liệu sau này mình có dở hơi, cũng sến sẩm up mấy cái đó lên fb không nữa? Chắc không đâu, tôi là đứa ghét sến sẩm, mít ướt hay tóm gọn lại là 2 chữ bánh bèo...!

Tôi cứ như thế mà ngày này qua ngày khác, hiếm lắm mới có dịp tôi rời nhà đi đâu đó chơi vì bản tính tôi lười!
Rồi cũng bắt chước đám bạn tập tành làm cộng tác viên bán hàng qua mạng. Nói không phải đùa chứ tôi chẳng hợp nghề này chút nào, căn bản tôi ăn nói không khéo, fb của tôi lại chả nổi bật nên chẳng thu hút nổi lấy một khách. Chị bán hàng thì cứ bảo, làm cái này phải kiên trì em ạ! Kiên trì rồi cuối cùng có thấy cái mẹ gì đâu! Tôi đành bỏ và trở về trạng thái ban đầu: đầu óc mê mị trong những giấc ngủ, hay quay cuồng trong những cuộc tán phét của lũ bạn trong nhóm lớp...
Một tháng hè cứ thế trôi qua, với tôi nó thoải mái mà cũng thật vô vị!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net