Chương 13 [ Tạm hoàn]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
nam nhân dã tính kia, mặc cho hắn lấy đi thứ hắn cần.

Long Phi Dạ hữu lực giữ chặt eo người trong lòng, từng tấc da thịt mị hoặc đều được hắn chạm qua.
Xúc cảm trơn mịn khiến người vô cảm như hắn phải phát nghiện, không ngừng công phá nơi càng ẩn sâu hơn phía dưới làn nước mờ sương.

Khi bàn tay luồng vào giữa khe mông gợi cảm thì thân ảnh trong lòng run lên, hắn nheo mắt cười vẫn cứ tiếp tục.

Hàn Diệp cắn loạn, bức thân mềm nhũn lui về sau, sóng lưng đập mạnh vào cạnh hồ đau đến gập người.

"Cẩn thận!!!" - Long Phi Dạ đau lòng giữ y, nhưng sợ người lại thương tổn nên chỉ ôm mà không chạm.

"Ngài... ngài nhớ ra rồi !?"

"Ừ!"

"...."

Hai bên rơi vào trầm mặc, Hàn Diệp bối rối đối diện bờ vai cao lớn đầy hơi thở nam tính, y không dám chạm vào để đẩy ra nên liền lúng túng.

Da thịt hai người tương liên, sự săn chắc toàn thân của Long Phi Dạ được y cảm thụ vô cùng rõ ràng. Từng nơi áp vào như ngâm trong hoả nhiệt, nóng đến tê dại ... vậy mà khiến thân thể gần như thanh lãnh của y xuất hiện phản ứng.

"Ngài... thả ta ra! Ta ... ta giúp ngài giải tâm ma!" - Hàn Diệp thấp giọng nói, ấp úng che giấu rạng mây hồng trên mặt.
Tình huống diễn biến thực sự khác xa những gì y từng trụ bì, khiến tâm trí y rơi vào hỗn loạn, bất giác xuất hiện ý nghĩ bỏ chạy.

Long Phi Dạ luôn nhìn y nên dĩ nhiên điểm ấy không qua được ánh mắt sắc bén. Hắn nén giận, lướt qua vào eo tinh tế tiến lên cầm lấy tay Hàn Diệp áp vào môi.

"Aa~..." - Y giật bắn người, xúc cảm nơi lòng tay bị liếm tê rân .

Hàn Diệp nhói đau muốn rút lại nhưng đã trễ, châm bạc được Long Phi Dạ cắn mà kéo ra.Y biết dự tính của mình đã bị người trước mặt nhìn thấu.

"Tại sao làm đau bản thân!?"

"Ta..."- y kinh ngạc mở lớn đôi mắt.

"Chỉ cần em muốn, ta đều có thể đáp ứng!"

Long Phi Dạ rất không vui nói, nhìn người trong lòng cúi gầm mặt tránh né mà lòng hắn đau âm ỉ.
Hắn không biết khi phát điên đã làm những gì, nhưng tâm niệm Hàn Diệp chưa từng đổi thay, hắn không muốn nhìn thấy nhất là dáng vẻ này của y.

"Đến đây !" - Long Phi Dạ đặt châm vào tay y để sau gáy mình, lực đạo vô tình muốn ấn xuống.

"N...ngài có biết nếu làm vậy sẽ mất hết công lực không !?" - Hàn Diệp chững lại, nhíu mày hỏi.

"Ta không quan tâm! Đây không phải mục đích của em sao!?"

"Nhưng..."

Long Phi Dạ mỉm cười vận lực đè tay Hàn Diệp xuống, châm bạc lạnh lẽo đâm sâu vào huyết nhục khiến hắn rên lên.

"Long Phi Dạ! Ngài điên rồi!" - Hàn Diệp lo lắng đỡ lấy thân ảnh cuồng ngạo kia.

Tuy y biết việc này sớm muộn phải thực hiện nhưng không phải cách trực tiếp bá đạo như thế này, sẽ thương tổn đến gân cốt của hắn, tạo thành bệnh trạng mai sau.

Cảm thụ từng mạch máu trong thân dần thoát lực, hắn thậm chí chẳng nhíu mày. So với việc Hàn Diệp an toàn quay về, một thân công lực chỉ là vô nghĩa.

Long Phi Dạ hạnh phúc chìm trong cái ôm ngọt ngào, tâm hắn bình an, từ nay Hàn Diệp sẽ không sợ hắn nữa.

"Vì em..." - Hắn khẽ nói, nâng cằm y muốn hôn nhưng Hàn Diệp lại quay đi.

"Không nên! Chúng ta..."

"Em sợ !? "

Long Phi Dạ không nhanh không chậm hỏi, hướng đến viền cổ mút nhẹ.

"Ah~... đừng ... ta ta không biết !"

"Thân thể em sẽ trả lời !" - hắn dụ dỗ thật khẽ.

Hàn Diệp lắc đầu, y thực sự bối rối, mọi việc quá nhanh đã vượt khỏi suy nghĩ vốn có.
Hai người trải qua nhiều việc, nhưng y chưa từng nghĩ sẽ phát sinh chuyện gì, bất giác muốn trốn đi để bình tĩnh lại.

Nhưng Long Phi Dạ sao có thể thành toàn, từ khi Hàn Diệp còn niên thiếu đến lúc trưởng thành, chưa giây phút nào hắn thôi khát vọng có y.
Từng cử chỉ, tiếng cười ... tất cả đều vô hình chung thôi thúc dục vọng sâu thẳm của hắn.

Lúc trước hắn cố kị tâm y xa lánh, nay xác định người cũng tâm duyệt ta, Long Phi Dạ còn nhịn thì chính là không phải nam nhân.

"Chờ đã ...ư~"

Hàn Diệp cắn tay ngăn tiếng rên vuột ra, người kia không nói không rằng lại hướng đến ngực y mà chiếm dụng.

Thanh âm mút mát vô cùng rõ ràng vọng bên tai khiến y muốn nhũn ra. Cảm giác xa lạ đầy ma lực này thực sự làm Hàn Diệp bất lực, thân thể chẳng nghe lý trí lại tự áp vào Long Phi Dạ.

Thấy phản ứng non nớt đó hắn vô cùng hài lòng, càng mạnh bạo lấn tới.

Cả người chìm vào trong nước hôn xuống cơ bụng bằng phẳng, hai tay mạnh mẽ đem Hàn Diệp đẩy lên thành hồ.
Trước khi y kịp kinh hô thì hắn không hề ngần ngại ngậm lấy vật bán cương trắng trẻo kia, lập tức tiếng rên ái dục phát ra đầy quyến rũ.

"Aaa~... đ..."

Thân thể Hàn Diệp phản ứng, khoái cảm
như khí nóng chạy quay từng tấc da thịt khiến nó ửng đỏ.
Y muốn khép chân nhưng đều bị tay Long Phi Dạ giữ chặt, mở rộng hai bên để nơi tư mật nhất hoàn toàn dâng lên mặc hắn hưởng dụng.

"Không ... nên ! Aaa~.."

Y run rẩy đẩy đầu hắn nhưng cơ thể như nhấn nó sâu hơn.
Mỗi khi khoang miệng nóng bỏng kia nuốt nhả thì Hàn Diệp lại bị hút đi một phần lý trí, khoái cảm xa lạ đổ dồn lên đại não buộc thân thể y hưởng thụ.

Bất giác éo nhỏ cũng tự động lên xuống, muốn càng nhiều hơn.

Kỹ thuật của Long Phi Dạ vốn không cao, hắn chỉ theo bản năng mà làm, biết thế nào sẽ đem lại cho ái nhân xúc cảm tốt nhất.
Nhưng với Hàn Diệp vốn thanh thuần tránh xa dục vọng thì đã đủ bức y phát điên, từng phút trôi qua, không khí càng thêm sôi trào.

"Aaa~... ta sắp...a"

Hành động càng thành thục, tiếng rên càng lớn, hơi thở thêm dồn dập.

Long Phi Dạ cảm nhận vật trong miệng lớn hơn, hắn liền thuận theo không ngừng nuốt nhả .
Quả nhiên chẳng lâu Hàn Diệp bật người kêu lớn, tay ấn đầu hắn mạnh mẽ phun ra chất lỏng trắng đục vào sâu bên trong.

Thuỷ triều qua đi, Hàn Diệp mơ màng xụi lơ thở hổn hển.
Ngước lên đã thấy Long Phi Dạ mỉm cười nhìn mình, hắn còn liếm nhẹ khoé miệng vương dịch thể vô cùng hưởng thụ.

Gương mặt Hàn Diệp bùm một tiếng đỏ bừng,vành mắt ửng lên hơi nước vì thẹn, cũng vì giận chính mình không tiền đồ.

Y chật vật tránh né nhưng nam căn nóng bỏng tựa thiết bản áp nơi bụng dưới khiến Hàn Diệp sượng cứng toàn thân.

"Em thật ngọt! Muốn thử không !?"

"Kh... um~..."

Long Phi Dạ chẳng ngại ngùng buông lời hỏi rồi hôn xuống, vị tanh của tinh dịch truyền đến đại não càng khiến cả hai chìm vào dục vọng nguyên thuỷ.

Hàn Diệp sau tình triều càng thêm nhạy cảm, chỉ một chút va chạm đã toàn thân thoát lực mặc người khinh bạc.

Y cảm nhận ngón tay hư hỏng kia đang từng chút khai mở hoa huyệt của mình, sự khó chịu khó nói nên lời ập đến.
Hàn Diệp vô thức cong người khẽ nhíu mày.

"Đau sao!?" - Long Phi Dạ dừng lại hỏi nhỏ, dịu dàng hôn nhẹ đôi mày kiếm đang cau lại.

"K...không sao!" - Hàn Diệp đáp, vùi đầu vào cổ hắn.
Tự động tách ra hai chân sang hông hắn mời gọi, đến nước này y cũng biết bản thân đã lên dây, chẳng thể nhẫn tâm chối từ người kia thêm nữa.

"Đừng sợ! Ta sẽ không làm em thương tổn!"

Long Phi Dạ dịu dàng an ủi, đưa tay lấy hộp dược cao từ đống quần áo ngổn ngang. Chất thuốc đáng giá vạn kim không chút lưu giữ mà được hắn lấy lượng lớn vào tay, khai mở huyệt nhỏ dưới thân Hàn Diệp.

"Nga~... lạnh...aaa~"

Y rên khẽ, càng ôm chặt cổ Long Phi Dạ không dám ngẩng lên.

Cảm giác trơn trượt lấn át tất cả, nơi tư mật đó lúc đầu còn mát rượi dần dần lại ngứa ngáy khó chịu.
Một ngón, hai ngón... đến ba ngón tay thon dài khai phá cũng không giúp y thoải mái hơn. Vách huyệt sâu bên trong càng khát cầu, cửa động khép mở không ngừng nóng chảy dịch cao muôn phần dâm mỹ.

Hình ảnh bức Long Phi Dạ phát điên, hắn gần như không kiềm được bất chấp muốn xé rách mà tiến vào nơi u hồn đó.

Nhưng nghĩ đến Hàn Diệp hắn không nỡ, chỉ có thể cắn răng nhịn xuống, tiếp tục muốn vì y mà khai mở từ tốn.

"A... ta khó chịu !! Giúp ta...aa~" - Hàn Diệp khó nén tiếng thở nói, y sợ hãi ái dục đang dần ăn mòn thân thể này.

Khát vọng mãnh liệt bên trong rất kì lạ, dược cao đó có vấn đề nhưng Hàn Diệp không thể bận tâm thêm nữa.
Y chỉ biết trước mắt như biển lớn, mông lung không bến bờ, bên trong nơi tư mật lại ngứa ngáy đến phát điên.

Y bất chấp tất cả theo bản năng khát cầu nam nhân phía trên, đưa tay muốn cầm lấy nam căn to lớn kia đâm vào thân mình.

Long Phi Dạ liền giữ tay ngăn lại, kéo lên đỉnh đầu đè chặt không để y tự hại thân. Hàn Diệp bất mãn nhìn hắn, thân thể thuần khiết nay lại như yêu ma mở rộng mời gọi, miệng thoát ra tiếng rên rỉ mị hoặc.

"Tiểu yêu tinh!" - Long Phi Dạ mắng, động thân để cự vật chen vào vách động nóng bỏng.

"Aaaa~ "

Hàn Diệp kêu lên, chẳng rõ vì đau đớn hay vì khoái cảm.

Y cong người đón nhận, nơi tư mật lần đầu khai mở khó tránh xúc cảm đau đớn, tiếng xé rách thanh thuý vang rõ khiến mắt Long Phi Dạ đỏ lên.
Hắn lui người ra nhưng vòng eo bị chân Hàn Diệp giữ chặt, y còn bất cần kéo gần hơn khoảng cách cả hai.

Tiếng gầm thoả mãn hoà cùng nhau rồi im bặt, Long Phi Dạ chìm vào khoái cảm do vật nóng được bao trọn bên trong ái nhân.

Hắn nhắm mắt hưởng thụ rồi lại không dám vọng động khi thấy Hàn Diệp cắn môi đến bật máu.

"Ta ...không sao !... ngài..có thể..."

Hàn Diệp yếu ớt yêu cầu, thân thể bóng lưỡng mồ hôi khẽ run, theo bản năng càng siết chặt dị vật dưới thân .

Long Phi Dạ cũng không phải thánh nhân, liền chẳng tự chủ theo đuổi dục vọng nguyên thuỷ.

Vẫn giữ hai tay y không cho phản kháng, hắn rút nhẹ cự vật rồi lại mạnh mẽ tiến vào. Quá trình ngày một nhanh, xâm chiếm kịch liệt đến điên cuồng.

Hàn Diệp ngoài trừ rên rỉ cũng không thể làm gì hơn, cả người y ưỡng cong gợi tình mà đón nhận dục cảm thuần tuý.
Trầm luân nuốt nhả vật kia, bên tai là tiếng thở dốc trầm bỏng nhấn chìm lý trí.

Khoái cảm đánh úp khiến phân thân của y lại thức tỉnh, chẳng cần đụng chạm cũng trướng lên nhanh chóng.

"Aaaaa~ "- Bất chợt Hàn Diệp ngửa cổ hét lớn, bắn ra tinh hoa lần nữa.

Long Phi Dạ hơi bất ngờ nhưng rất nhanh hiểu rõ. Hắn mỉm cười tà mị, tìm được điểm cực cảm của ái nhân, đã vậy liền khiến y có thể dục tiên dục tử.

Nghĩ là làm, Long Phi Dạ lui ra lật người Hàn Diệp lại, để y quỳ lên đống hoàng bào trên thành hồ.
Hàn Diệp từ thất thần hồi tỉnh, chưa kịp định hình thì hắn đã từ phía sau không hề báo trước tiến nhập thân y.

"Ách~... Ngài...làm...aa~ "

"Làm em!"

Hắn vô sỉ áp vào lưng y nói bên tai, thân dưới luận động khiến sống lưng Hàn Diệp tê dại.
Tư thế này buộc hai người khắn khít, độ sâu như đâm thủng nội tạng lại một lực đạo mạnh mẽ đè ép không thôi.

Hàn Diệp vô pháp tiếp nhận, muốn trốn chạy nhưng eo bị định trụ, Long Phi Dạ phát cuồng thúc đẩy không ngừng.

Tiếng va chạm dâm mỹ từng hồi nối từng hồi, rất nhanh vắt kiệt sức của mỹ nam dưới thân. Y cực lực lắc đầu van nài, thân thể chưa từ dục vọng lên đỉnh hồi phục đã bị kéo vào triều tình khác thực sự muốn bức y phát điên.

Hơn nữa vật to lớn kia cứ như nhắm đúng điểm mà đỉnh, càng lúc càng mạnh, Hàn Diệp đến thở cũng không kịp.

Toàn thân run rẩy thoát lực ngã xuống, eo nhỏ phát đau vì lực nắm của bàn tay to lớn. Long Phi Dạ như con thú hoang bứt cương, đắm chìm trong tình dục mà thân thể hoàn mỹ của Hàn Diệp đem lại.
Hắn luồng tay ra trước nhu lộng phân thân của ái nhân, sau hai lần thoát tinh đã mềm đi không ít.

"Đừng....aaa~... không được ... aa ~"

"Rất nhanh thôi!"

Long Phi Dạ tà mị dỗ, tay lẫn hông lại đều nhịp luận động.

Hàn Diệp bị ức hiếp cùng cực, nước mắt sinh lý cũng ứa khỏi vành mi.

Y từ vô lực cảm thụ được thế nào là khoái cảm tà ma, sâu trong thân dưới tràn ra cỗ khí tức ham muốn mãnh liệt.
Dù thân đã kiệt vẫn thuận theo người phía trên mà nhún đẩy, y tựa hẳn vào ngực Long Phi Dạ mặc hắn xằn bậy.

"Ư~... ta sắp... aâ~ " - Hàn Diệp rên, nắm lấy tay nam nhân đẩy nhanh tiến độ.

Hắn cũng biết y khó nén thêm liền thúc sâu vào thân thể tiêu hồn. Đỉnh thêm chục nhịp liền ấn người ôm chặt Hàn Diệp, bắn long tinh lấp đầy bụng dưới của y.

"Aaaa!"

"Aa~"

Cả hai cùng gầm lên rồi ngã rập người xuống đống hoàng bào nhàu nát, sau tình triều chúng lấm lem dịch trắng và mồ hôi sớm đã không nhìn ra hình dạng.
Hàn Diệp mệt muốn thiếp đi bỏ mặc tất cả, nhưng cử động của người phía trên lại làm y hoảng sợ.

"Ngài ...đừng mà !"

"Ta giúp em lấy chúng ra!"

Long Phi Dạ híp mắt nhìn rồi nói, giữa hai chân y là một mảnh hỗn loạn.

Thuỷ dịch cùng long tinh hoà hợp tràn ra theo viền đùi đọng lại trên sàn, mắt hắn liền biến đen nhìn không rời. Bàn tay to lớn áp xuống bụng dưới đè nhẹ, một mảng ẩm ướt lại trào ra trực tiếp đem Hàn Diệp phát hoả.

Y giơ tay tát vào gương mặt rất vô sỉ kia, hắn lại chẳng mảy may để ý còn cong ánh mắt sủng nịnh nhìn y.

"Ngươi... ngươi..." - Hàn Diệp giận xanh mặt, vùng vẫy không cho hắn ôm lấy.

"Hàn Diệp! Em đã là của ta ! "

Long Phi Dạ hạnh phúc thì thầm, kéo thân thể thon dài vào lòng ấp ủ.
Giọng y thương cảm đánh động tâm Hàn Diệp mềm như nước.

Hai người đã làm lễ chu công, y sao có thể không tin vào tình ý của nam nhân kiêu ngạo trước mặt.
Y càng không thể tự lừa dối mình, luân thường đạo lý đều không tranh được với ái nhân đã chiếm trọn kiếp này.



😣 6.800 từ~~~~ chòi, cứ H là dài ~~~

🥲 Thôi mai mốt mình chơi kéo rèm đi được không !? Chứ viết cái này hại tế bào não quá!

Tui viết gần nửa tháng mới xem như xong ! Các cô muốn đọc nhanh thì tụi mình ăn chay đi ~ nha nha ~ chịu không !?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net