như những thước phim / like in the movies

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
hoa từ công viên hay trên sân thượng của kí túc xá. Dẫu vậy, pháo hoa lần này dường như rực rỡ hơn các lần trước theo cách mà em không lí giải được, em lấy điện thoại ra chụp vội một tấm hình rồi gửi vào group chat nct (17).


Một lúc sau em lướt xuống hộp thoại kkt rồi gửi tấm ảnh vừa chụp cho nana. Chưa đầy một phút sau điện thoại em rung lên, em mở màn hình khoá và thấy tấm ảnh anh gửi lại – một ly rượu vang và ngón tay cái giơ lên.


anh chưa đủ tuổi uống đâu,,,

im lặng và nhìn anh mày đây



Em bật cười, để màn hình tối dần đi.


Bố đưa cho em một ly nước ép táo và em đảo mắt, trước khi để dòng nước trôi xuống cổ họng. 2018... có lẽ sẽ là năm tuyệt vời nhất đời em.








Không ai nói với cả bọn rằng Jaemin sẽ quay trở lại. Tất cả vừa chạm chân đến cửa ký túc xá sau một ngày dài luyện tập chỉ để thấy bóng hình quen thuộc đang lau chùi tủ lạnh, mang hai chiếc găng màu hồng kinh dị dài đến khuỷu tay mà các mẹ thường dùng. Rồi anh quay lại và mắng cả bọn vì đã phá tanh bành căn bếp của anh.


Một khoảng lặng ngỡ ngàng, rồi Jisung và Chenle chen lấn để xem ai chạm đến Jaemin đầu tiên.


"Chết tiệt!" Jaemin gào lên, giọng anh trầm hơn những gì Jisung nhớ và chúng vang vọng trong lồng ngực anh – nơi mà Jisung đang áp má mình vào. Jaemin đang cầm hai cái bát quấn màng bọc thực phẩm có lẽ phải đến hai tuần tuổi, tay anh giơ cao quá đầu. "Chết tiệt, Jisung, Chenle – thả anh ra nếu không anh sẽ thả cái tô này lên cái đầu trời ơi đất hỡi của hai đứa và hai đứa sẽ phải hối hận, và hai đứa bốc mùi kinh quá – chết tiệt, hai đứa đổ mồ hôi đúng không?" Anh rít lên trong sự ghê sợ, và tất cả những suy nghĩ đa cảm của Jisung rời khỏi tâm trí bởi lẽ em không còn cảm thấy gì ngoài sự an tâm tuyệt đối khi anh Jaemin quay lại.


Renjun là người đã xô hai đứa văng ra một bên, nhéo tai cả hai và mắng lũ nhóc vì đã hành xử như kẻ ngốc. Jisung và Chenle xoa vành tai sưng tấy và nhìn anh Renjun bằng ánh mắt nửa tin nửa ngờ khi anh nhân cơ hội này để ôm lấy Jaemin và thầm thì vào tai anh.


"Anh!" Jisung hét lên, không đồng tình cùng lúc với Chenle – người đang gào lên bằng tiếng Trung "Anh Renjun!"


Jaemin đảo mắt trước ba mái đầu lóc nhóc trước mặt rồi gật đầu về hướng anh Jeno – người vẫn đang đứng ở cửa ra vào, miệng anh hé mở, dường như chưa hết ngạc nhiên. Jaemin nhướng mày, rồi mặt Jeno đỏ lên một sắc đỏ mà Jisung chỉ được thấy vài lần hiếm hoi. Có lẽ đã mệt mỏi với việc chờ đợi, Jaemin cởi bỏ găng tay và đập vào ngực Renjun – người càu nhàu thành tiếng, Jaemin bước qua người Jisung và Chenle để kéo Jeno vào một cái ôm thật chặt.


Jisung và Chenle kêu lên một tiếng ngỡ ngàng bởi cảnh tượng trước mắt rồi bắt đầu phàn nàn, vì sao anh Jeno luôn được ưu tiên hơn hẳn? Không công bằng chút nào!


Rồi Jaemin gào lên bảo cả bọn im lặng hết và nhấc mông lên giúp anh dọn dẹp, như thể anh chưa từng rời đi.








Đêm hôm đó, Jeno thêm Jaemin vào phòng chat nct (17) và tên đoạn chat đổi thành nct (18). Như vậy trông tuyệt hơn nhiều.








Jisung nghĩ rằng khi anh Jaemin quay lại, mọi chuyện sẽ tự khắc trở nên ổn thôi.








Rõ ràng em vẫn còn quá ngây ngô. Em nên biết rằng vào giây phút anh Jaemin quay lại, anh Jeno sẽ độc chiếm anh Jaemin như cách anh đã hành xử khi Jaemin vắng mặt.


Jisung rời phòng của Jaemin, giận dỗi và cảm thấy mệt mỏi đôi chút. Em chỉ muốn hỏi anh Jaemin xem anh có muốn tập luyện với em không; Jisung cần phải luyện tập và em nghĩ Jaemin sẽ không phiền khi đồng hành cùng em. Vũ đạo mới đúng là phong cách của Jaemin và Jeno, và cũng khó khăn để theo kịp, nhưng Jisung chắc chắn hơn cả rằng các anh sẽ không phiền hướng dẫn em một vài động tác khó nhằn hơn hẳn, và –


Em dừng ở giữa hành lang, chớp mắt và nhìn xuống chân mình. .


Em gọi Renjun để xác nhận, bình tĩnh hỏi rằng anh đang ở đâu và anh có muốn luyện tập cùng Jisung không. "Luyện tập á? Jeno và Jaemin đang ở studio đó! Em có thể tập cùng bọn nó!" là những gì Renjun nói với em, và Jisung nén lại tiếng thở dài trước khi nói lời cảm ơn.


Em nên biết trước chuyện này sẽ xảy ra.








Jisung tự hỏi liệu em có nên hỏi anh Donghyuck cho ra lẽ không, nhưng anh sẽ chỉ trêu em, Jisung không thích thế. Nên em hỏi anh Renjun.


Em và Jaemin xa cách thế này liệu có phải là lỗi của em không? Hay Jisung là một người em tồi? Hay anh Jeno là một người bạn tốt hơn em? Làm thế nào mà anh Jeno có thể giữ anh Jaemin cạnh bên khi anh ấy vốn không hay nghe điện? Làm thế nào mà anh Jeno có thể chăm sóc, lo lắng cho anh Jaemin khi họ cách nhau một thành phố hơn một năm trời?


Em hỏi Renjun khi đồng hồ sắp sửa điểm năm giờ sáng, nên em hiểu tại sao Renjun đóng sập cửa và bảo anh sẽ suy nghĩ sau.


"Jaemin là người rất đặc biệt đối với cậu ấy." Renjun cuối cùng cũng mở lời vào một ngày nọ, hai anh em lén ăn kem trong kí túc xá, anh đưa em một cây kem lạnh. Chenle đang ở trong phòng tắm, Jeno và Jaemin đã biến mất một cách bí ẩn cùng nhau, như thường lệ. "Vô cùng đặc biệt."


Jisung lẩm bẩm một cách giận dỗi, "Anh ấy cũng là người đặc biệt đối với em mà."


Rồi Renjun phá ra cười, kem trong miệng anh suýt rơi xuống bàn. "Ừa, Jaemin cũng đặc biệt đối với anh. Nhưng anh không muốn nó như cách mà Jeno muốn, em hiểu không?"


Jisung không biết nên bày ra biểu cảm gì. Muốn mà anh Renjun nói nghĩa là gì? Jisung không thực sự muốn anh Jaemin cho đến khi anh rời đi. Jaemin có lẽ đã luôn... ở đó, em nghĩ thế.


Em cắn một ngụm kem, chau mày suy nghĩ.


Renjun đảo mắt, anh đặt vỏ kem vào túi đựng bánh kẹo rỗng. "Khi nào lớn em sẽ hiểu." Jisung bắt lấy cụm dù bọn nó cũng tầm tuổi em khi bọn nó bắt đầu mớ bòng bong này anh lẩm bẩm trong miệng.


"Hả?" Em nói. "Anh, chuyện đó nghĩa là sao?"


Renjun chỉ ngớ người một cách cường điệu. "Oops?" Anh ra lệnh cho Jisung phi tang vật chứng rồi khoá trái cửa lại.


Jisung kêu lên "Anh!" khi Renjun không có vẻ gì là sẽ giải đáp thắc mắc của Jisung, anh bật những bài hát đang nổi trong tiếng Quan Thoại với âm lượng đinh tai nhức óc, Jisung quyết định chuyển sang làm phiền Chenle trong nhà tắm. Chenle sẽ hiểu anh Renjun muốn nói gì.


Jisung chỉ phải tìm cách để cạy miệng ảnh ra.



written by @/baibao on ao3

vietnamese translation by @/xsteroid

rawly finished for the first time at 20:20 August 10th

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net