Bài thơ: NHỮNG ANH CHÀNG NGU NGƠ (Nguyễn Lâm Anh Kiệt)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những anh chàng ngu ngơ,

Là nhóm bạn tôi đó,

Chỉ có bốn người thôi,

Gồm Kiệt – Đức – Thắng – Trọng.


Những anh chàng ngay thẳng,

Kèm ngớ ngẩn đáng yêu,

Ngây thơ cùng ngờ nghệch,

Ngốc nghếch nhất trong trường.


Những anh chàng bất thường,

Đến từ bốn địa phương,

Trung – Nam hòa hợp lại,

Thành một nhóm phi thường.


Những anh chàng dễ thương,

Vui tính nhất Anh Kiệt,

Luôn pha trò siêu lố,

Tạo không khí khôi hài.


Đến Thanh Trọng bi hài,

Vì cử chỉ chỉn chu,

Nghiêm trang già dặn quá,

Dù luôn thích theo thời.


Đến Đình Đức chơi bời,

Tỏ thái độ ngông nghênh,

Ta đây nhà giàu lắm,

Toàn ngắm gái trong trường.


Và Mạnh Thắng không thường,

Nở nụ cười với ai,

Vì con người ít nói,

Chịu khó nhất luôn rồi.


Những anh chàng chúng tôi,

Đã từng bên nhau suốt,

Trong tháng ngày sinh viên,

Trước khi vướng ưu phiền.


Nhóm bạn mà tôi ghiền,

Lười học với điên điên,

Đại diện cho một thời,

Đại diện tuổi xuân tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net