Quê Hương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bài này là làm vì dư 20' trong kiểm tra học kì văn hôm nay nga. Rãnh háng nên viết ra phía sau giấy thi xém bị bắt vì gọi phao bài, nhưng giám thị đọc khen hay và bảo viết đi. Phù may thật......giờ up vì nhớ ra hen^^

----------

Gốc cổ thụ đã ngàn năm vẫn thế
Vẫn nua già toả bóng mát tuổi thơ
Từng chiếc lá mọc lên rồi rụng xuống
Từng cánh diều và khúc hát ngày thơ.

Con đường làng này sao quen thuộc quá!
Hai bên lề là bụi cỏ nhánh cây
Ở phía trên là bầu trời xanh thẳm
Nghe đâu đây khúc hát sao êm đềm.

Từng con sóng vẫn rì rào xiết chảy
Như nổi lòng của người con tổ quốc
Tiếng à ơi vẫn vang lên chẳng dứt
Áng mây trôi đi đến tận phương trời.

Cơn mưa kia ở từ đâu ập tới
Mang nước ngọt đến cho vạn cỏ cây
Tiếng nô đùa của từng đàn em nhỏ
Tiếng bèo trôi trên những dòng sông xanh.

Sau cơn mưa bầu trời kia lại sáng
Ánh cầu vồng rực rỡ khắp đồng quê
Tiếng cười vui cùng cánh diều bay vút
Tiếng cày - gặt lại vang lên không ngừng.

Rồi hôm nay người con của tổ quốc
Quyết lên đường theo tiếng gọi con tim
Theo đoàn tàu ra khơi đi cứu nước
Dù cho gió có thét chẳng lo gì.

Trong lúc này ở một nơi nào đó
Tiếng hung tàn thay thế ánh hào quang
Từng phát súng đoạt đi từng mạng sống
Ôi khiếp than cho số phận con người.

Ai hỏi chăng đó là đâu - khủng khiếp
Là địa ngục hay là cảnh lầm than
Tôi xin thưa là quê hương ta đó
Nhưng giặc sang chiếm đóng lấy mất rồi.

Ngày và đêm từng hồi pháo vẫn nổ
Hại bao người phải mất hết tuổi thơ
Hỏi người xưa sao đi đâu lâu thế
Người xin thưa - người đã sắp trở về.

Sau hành trình đau khổ và dai dẳng
Mấy mươi năm có uổng phí gì đâu?
Người anh hùng đã trở về cứu giúp
Cứu lấy quê giúp lấy những anh hùng.

Thế từ đó vang danh trang sách sử
"Đảng cộng sảng Việt Nam" đã ra đời
Với hân hoan của người dân ủng hộ
Người chiến sĩ yêu quê quyết trả thù.

Từng trận đánh như thiên la địa võng
Đánh trúng đâu là thắng đấy đó thôi
Cứ dần dần một phần của đất nước
Đã tự do dưới bóng của cha già.

Rồi sau đó anh hùng đã quyết chiến
Điện Biên Phủ chiến dịch thắng lợi vang
Cả thế giới vui mừng và hốt hoảng
Hốt hoảng vì chúng ta chẳng phụ lòng.

Rồi dần dần địch thù đã thảm bại
Vị cha già vĩ đại thật quyền uy
Người anh hùng ngày ấy sao không thấy
Ấy hoá ra, người ấy là cha già.

Đến một năm bản tuyên ngôn được đọc
Tự tay ngài cầm bút viết nó ra
Bộ trang phục chẳng cầu kỳ tỷ mỉ
Đôi dép quai "lếch lếch" lên bục này.

Khi đất nước chúng ta được tự do
Bác vui mừng sung sướng đến biết bao
Tuy ảnh hưởng chúng ta tuy không nhỏ
Nhưng tôi tin nó sẽ chóng phục hồi.

Là con người thì đâu ai bất tử
Được sinh ra thì cũng phải mất đi
Ngày Bác mất dân tộc ta đau khổ
Dân tộc ta đã mất đi cha già.

Như hôm nay cháu được hưởng độc lập
Là công lao của Bác cả Bác ơi
Dân tộc ta tự hào vì có Bác
Tên Bác chỉ giản dị là Bác Hồ.

-SillverWhite-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net