Sài Gòn thưở ngày thương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đây là bài thuần thứ hai Sill làm. Đối thơ với Xà nhà tui nghen.

------------

Nắng sài gòn ấm áp lắm ai ơi!
Ấm nụ cười ấm bởi từng ánh mắt
Phố ngược xuôi dòng đời hối hả đó
Nước mắt tuôn nhưng nào ai có hay.

Mưa sài gòn trắng xoá tấm thân ai
Lất phất giọt buồn xao trong ánh mắt
Phố xá hai dòng người mõi trông mong
Mưa trong lòng lắng đọng trong tim ai?

Có ai hay hay làm ngơ không biết
Do con người hay đời đã đổi thay
Thoáng một thời vang danh ngày xưa đó
Chỉ còn trong ký ức trong nụ cười.

Hàng ghế đá cạnh quán trà đá cũ
Chiếc xích lô không còn như thuở nào
Tà áo trắng phất phơ bay trong gió
Cánh bồ câu không ý nghĩa như xưa.

Hàng phố cổ sớm đọng hơi sương gió
Bác xích lô đạp xe giữa phố phường
Cô hàng nước mua rao bán gánh đó
Sớm hôm bận bịu kiếp số long đong.

Phố đông người phòng không người lộng gió
Nắng ấm vui gốc cổ thụ cũng cười
Phố đông người phòng đông sao cóng lạnh
Hạt mưa buồn gió heo hút buồn theo.

Mây đen kia sao lại đông đến thế
Che khuất trời khuất những nổi ước mơ
Với vần thơ và nỗi lòng tâm sự
Viết lên đây trang giấy đen hoá hồng.

Mùa xuân về phố hoa vàng nở rộ
Hạ phố nay cánh phượng lửa phủ tàn
Thu sang đến lễ trăng vằng chói lọi
Phố đông rồi sài gòn thưa vắng tanh

Bức tranh sài gòn sao giống vậy
Từng con người, kí ức thuở ngày thương
Lá phượng rơi tiếp chân cành mai nọ
Cánh thu vàng cất bước tiễn phượng kia.

Bấy nhiêu đây các bạn cũng đã biết
Sài gòn này cao cả lắm người ơi
Trang sử xưa đã được người viết nốt
Còn ngày nay đã ở trong tay này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net