Có thể không? (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh báo: OOC.
[Bằng Nghị]
---

"Hoành Nghị... Hoành Nghị... Em...nói xem...bây giờ anh phải làm sao...?"
"Anh... Anh phải làm gì đây...?"

...

Đấy là những gì Ngao Thụy Bằng đã nói khi gọi điện cho Lý Hoành Nghị.

...

Một tuần trước đó.
Cũng như mọi ngày, Ngao Thụy Bằng vẫn đều đặng đi quay phim của mình.

Còn Lý Hoành Nghị đã đóng máy phim đang ở nhà tận hưởng những ngày nghỉ hiếm hoi của mình.

Hôm nay Ngao Thụy Bằng đến phim trường với tâm trạng khá tốt, mà hình như ngày nào cũng tốt, chỉ là hôm nay nhìn anh có vẻ tốt hơn một chút. Bạn diễn thấy lạ mới hỏi thử, hỏi rồi mới biết thì ra tối hôm qua Ngao Thụy Bằng chơi game thắng một chuỗi liên tiếp chục trận nên lên rank vèo vèo. Haha... Đúng là chỉ có những người chơi game mới hiểu được cảm giác này mà. Bạn diễn nghe xong cũng không biết phải phản ứng thế nào chỉ nói vài câu chúc mừng rồi thôi.

Ngao Thụy Bằng còn dự tính tối nay về cày thêm vài trận, nghĩ thế rồi lại có tinh thần làm việc hẳn. Buổi quay diễn ra suôn sẻ, đến giờ nghỉ trưa, anh còn vui vẻ nhắn tin rủ hội bạn tối nay cùng chơi game.

Lúc Ngao Thụy Bằng đang ăn trưa, thì quản lí đi vào, nói vu vơ với Ngao Thụy Bằng với ý trêu anh: "Ây yo~~~ cậu bạn nhỏ hơn anh ba tuổi mà người ta giờ đã có tin hẹn hò rồi này, anh đây sắp chạm ngưỡng ba mươi mà chỉ biết chơi game chưa mối tình nào sao Ngao lão sư?"

Ngao Thụy Bằng đang ăn vẫn chưa tiếp thu được thông tin của quản lí vừa nói, khó hiểu hỏi lại: "Ai cơ? Bạn nhỏ nào cơ?"

"Thì bạn diễn chung với cậu trong Thiếu niên ca hành đấy?"

"Oh, cô ấy hẹn hò sao? Để tôi ăn xong nhắn cho cô ấy một tin chúc mừng."

Ngao Thụy Bằng đang tập trung cao độ để xử lí bữa trưa hoàn toàn không để tâm đến lời quản lí vừa nói, chỉ thuận miệng trả lời theo, không suy màng suy nghĩ.

Quản lí cũng bất lực với niềm đam mê đồ ăn của anh: "Không phải cô ấy, là cậu bạn của cậu ấy, là Lý lão sư."

"À...haha... Là Lý..." Lúc này Ngao Thụy Bằng mới hiểu ra lời nói của quản lí.
Kinh ngạc hỏi lại: "là Lý Hoành Nghị sao???"

"Đúng vậy." Quản lí như có như không trả lời.

Ngao Thụy Bằng dừng hành động đang ăn của mình lại, mở điện thoại lên Weibo xem thử. Đúng thật này, tin tức Lý Hoành Nghị đang hèn hò với một cô gái nào đó đang nằm trên hot search này. Ngao Thụy Bằng bấm vào xem, mới đầu anh nghĩ chắc là báo lá cải thôi, nhưng vào xem thì hình ảnh Lý Hoành Nghị đang nắm tay một cô gái nào đó đang đi dạo, lúc này Ngao Thụy Bằng cảm thấy hoang mang thật rồi, xong lại tự trấn an mình chắc chỉ là ghép hoặc nhầm người thôi.

Không ai biết được cảm xúc lúc đó của Ngao Thụy Bằng tệ đến mức nào vừa hoang mang vừa bất ngờ lại có chút hụt hẫng, anh và Lý Hoành Nghị vốn là bạn khá thân, chỉ là dạo này ai cũng có công việc của riêng mình lại còn đặc biệt bận không có thời gian gặp nhau nhiều như trước nữa. Nhưng hai người vẫn giữ liên lạc thường nhắn tin, gọi điện hỏi thăm nhau. Anh được biết phim của Lý Hoành Nghị đã đóng máy, còn định vài bữa nữa không có lịch quay thì sẽ hẹn cậu gặp mặt.

Anh thầm nghĩ 'haha... Hoành Nghị cậu đúng thật là, có bạn gái mà không nói tôi biết nhé, còn vừa xong việc là dẫn nhau đi hẹn hò, còn bất cẩn bị người khác chụp được, cậu thật là...thật là...' Ngao Thụy Bằng thở dài.

Chưa để Ngao Thụy Bằng kịp đón nhận việc này thì quản lí đã thúc giục cậu mau chuẩn bị để quay cảnh tiếp theo. Sau khi tiếp nhận tin tức đó, tâm trạng Ngao Thụy Bằng tụt dốc không phanh chẳng còn tâm trí tập trung làm việc, do tâm trạng không tốt nên ảnh hưởng đến cảm xúc khiến Ngao Thụy Bằng không thể hoàn thành cảnh quay một cách tốt nhất, phải quay đi quay lại vài lần, khiến đạo diễn và đồng nghiệp lo lắng, cũng có chút khó hiểu, vì vừa nãy họ còn thấy tâm trạng Ngao Thụy Bằng rất rốt còn cười đùa rất vui vẻ, công việc làm cũng có phần tốt hơn mọi ngày luôn cơ mà, sao chỉ vừa nghỉ trưa có chút lại thay đổi chóng mặt vậy chứ.

Quản lí thấy vậy cũng lo lắng, chạy lại hỏi han: "Này, cậu sao vậy?"

"Không sao." Ngao Thụy Bằng đáp qua loa.

Quản lí trong lòng thật sự khó hiểu 'Ngao lão sư hôm nay ăn trúng gì rồi à, sau tự dưng lại vậy? Mình có làm gì đả động đến cậu ấy không nhỉ? Mình nhớ mình có làm gì đâu. Thật không hiểu cậu ấy đang nghĩ gì.'

...

Tối đến, Ngao Thụy Bằng sau khi tan làm, về đến nhà, anh quyết định sẽ đi tắm để tâm trạng thoải mái hơn. Sau khi tắm xong, liền ngã lưng lên giường, đắm chìm vào dòng suy nghĩ của chính mình.

Chính anh cũng không hiểu mình là vì cái gì mà khó chịu như vậy, chẳng phải chỉ là hẹn hò thôi sao? Liên quan gì đến anh chứ?

Thật sự không liên quan sao? Rõ ràng đúng thật là không liên quan mà!!!
Anh đang lo lắng điều gì chứ, khó chịu vì chuyện gì chứ? Là đang lo lắng việc đó sẽ ảnh hưởng đến cậu ấy sao? Ảnh hưởng đến sự nghiệp cậu ấy chăng? Hay là vì...

Nghĩ đến đây anh lại như đang trốn tránh điều gì đó mà không muốn nghĩ nữa, anh lại mở điện thoại lên Weibo xem lại tin tức ấy, thấy những bình luận cứ liên tục tăng, anh bấm vào xem thử, trong đó có đủ kiểu người, fan và anti fan choảng nhau ầm ầm.
Nhưng Ngao Thụy Bằng không quan tâm, nhưng anh lại vô tình thấy được comment bảo: "Ảnh này là thật rồi, không phải ghép, tuy có vẻ hơi tối nhưng tôi đã soi kĩ lắm rồi, là thật đấy." Có comment lại bảo: "Người trong hình chắc chắn là Lý Hoành Nghị rồi, không sai được, tuy chụp hơi xa nhưng dáng người đó, góc mặt hơi mờ đó đúng là Lý Hoành Nghị." Tiếp đến comment khác lại bảo: "Đến giờ vẫn chưa thấy chính chủ lên tiếng đính chính, có phải chuyện này là thật hay không vậy?"

Đọc xong comment đó Ngao Thụy Bằng mới do dự bấm vào trang Weibo của Lý Hoành Nghị và cả phòng làm việc của cậu xem thử, đúng thật, Lý Hoành Nghị vẫn chưa lên tiếng đính chính.

Ngao Thụy Bằng thật không hiểu nổi chính bản thân mình đang nghĩ gì mà. Anh thật sự cảm thấy rất bối rối với chính cảm xúc của mình.

Đang mãi suy nghĩ thì điện thoại của Ngao Thụy Bằng có tiếng thông báo, thấy hội bạn nhắn tin giục chơi game, Ngao Thụy Bằng mới nhớ ra lúc trưa chính mình đã rủ họ, nhưng bây giờ anh làm gì còn tâm trạng chơi game chứ, liền nhắn tin từ chối họ rồi lại nằm trên giường tiếp tục chìm vào suy nghĩ.

Cho đến sáng hôm sau, mọi người thấy Ngao Thụy Bằng đi làm việc với vẻ mặt mệt mỏi, hỏi ra mới biết anh mất ngủ cả đêm.

Tình trạng ấy cứ tiếp tục kéo dài đến gần cuối tuần. Trong khoảng thời gian đó Ngao Thụy Bằng có nhắn tin hỏi thăm sức khoẻ kèm mấy lời hỏi thăm đơn giản khác, nhưng không có đề cập đến vấn đề tin tức của cậu, nhưng anh không thấy cậu trả lời bất kì tin nhắn nào, gọi cũng không nghe máy.

Cuối tuần, Ngao Thụy Bằng không có lịch quay, bảo với quản lí hôm nay sẽ đi tụ tập với bạn bè, quản lí nhớ lại tình trạng của Ngao Thụy Bằng mấy ngày qua nên nghĩ đi chơi chút có thể khiến anh trở lại bình thường bèn đuổi anh đi nhanh nhanh.

Chẳng biết Ngao Thụy Bằng đi đâu, anh lái xe moto một quãng đường xa, rồi lại dừng chân tại một quán ăn.
Hôm đấy cuối tuần Lý Hoành Nghị đang đi mua đồ, trên đường về nhà vì là cửa hàng gần chung cư nơi cậu đang ở nên cậu đã chọn đi bộ để sẵn tiện đi dạo.

Đang đi trên đường, Lý Hoành Nghị vô tình nhìn thấy một chiếc moto đang đậu gần đó Lý Hoành Nghị trong đầu liền nghĩ đến Ngao Thụy Bằng, chợt nhận ra cả tuần nay mình chưa liên lạc với anh ấy nên định tối sẽ nhắn tin cho anh.

...

Tối đến, Lý Hoành Nghị vừa ăn tối xong, đang rửa chén thì nghe thấy tiếng điện thoại reo. Cậu đến bắt máy thì bên kia đầu dây liền truyền đến giọng nói quen thuộc. Thì ra là Ngao Thụy Bằng gọi đến, anh nói: "Alo... Hoành Nghị?"

"Là Ngao lão sư sao? Gọi em có việc gì?"

"Em đến giờ mới chịu nghe máy của anh sao?" Ngao Thụy Bằng trách cậu.

"À...việc đó..."

Lý Hoành Nghị chưa nói xong, cậu đã bị Ngao Thụy Bằng cướp lời: "Em đấy...có bạn gái thì bỏ bạn bè luôn sao...nhắn tin em cũng chẳng thèm trả lời..." Giọng anh đứt quãng.

"Em...chuyện đó..."

Chưa nói xong lại bị Ngao Thụy Bằng nói tiếp: "Em đấy...em...em thật sự giấu anh việc đó..."

Nói đến đây Lý Hoành Nghị bắt đầu cảm giác có gì đó sai sai... 'hình như, Ngao Thụy Bằng, anh ấy say rồi thì phải, giọng cứ là lạ.'

"Anh có phải say rồi không?" Lý Hoành Nghị lo lắng hỏi.

Ngao Thụy Bằng không đáp lời cậu, một lúc sau anh mới lên tiếng.

"Hoành Nghị... Hoành Nghị... Em...nói xem...bây giờ anh phải sao...?"

"Anh bị làm sao đấy?" Lý Hoành Nghị khó hiểu hỏi lại.

"Anh... Anh phải làm gì đây...?"

_________

Hết phần 1.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC