#1 Ngày buồn trong ngày buồn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi là hạt sương nhỏ
Sáng lấp lánh ban mai
Rồi khi bình minh lên
Tôi dần dần tan biến.

14/09/2017 _ 1h25p.m
- Cuộc sống với một đứa trầm cảm quả là không dễ. Tâm trạng thay đổi, buồn vui không rõ...Đúng vậy tôi giống như giọt sương nhỏ vậy ban ngày không thể thích ứng được với cuộc sống, sợ mọi thứ, không có một ai lắng nghe ngay cả gia đình. Tìm một người lắng nghe còn khó huống chi là một người hiểu mình. Cũng mới chỉ hai hôm trước thôi tôi còn kìm nén cảm xúc đến cực độ nhưng khi về lại với chốn tạm bình yên của tôi thì tôi cũng không có cách nào để giải tỏa cả. Cuối cùng thì nhờ sự tác động thêm của mẹ tôi những gì tôi kìm nén đã trôi theo giọt nước mắt vơi đi bớt phần nào. Tôi khóc trong lặng câm, ngay cả khi khóc tôi cũng phải kìm nén vì sao ư bởi vì lúc tôi khóc không phải lúc tôi ở một mình. Chị tôi đứng ngay cạnh tôi mà không biết tôi khóc đến đỏ hoe con mắt nhưng tôi luôn tự nhủ với mình "không khóc nữa" "không được khóc" "918"....Và ngay cả khi ngồi tại đây khi tôi đang viết lại những thứ tôi trải qua tôi vẫn không thể kìm nén giọt lệ. Lúc tôi bị như vậy người tôi muốn tâm sự nhất là D người tôi quý trọng nhất ngay trong hiện tại này. Nhưng đó cungc chỉ là trong suy nghĩ, cuối cùng tôi cũng không làm. Đôi khi tôi tự hỏi tại sao những lúc ở cùng bạn bè, gia đình, người ngoài xã hội tôi vẫn có thể cười vui vẻ đến vậy. Tôi dừng viết tại đây vì nếu viết thêm máu không lên được não quá và tóc lại bạc thêm vài sợi mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net