46
"happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday happy birthday, happy birthday to you. chúc mừng sinh nhật kang kang".
"em làm màu thật đấy, tự nhiên bày mấy cái trò mua bánh mua trái làm gì không biết"
"bánh em làm đấy, không ăn thì đưa đây để vứt vào sọt rác"
nghe chungha nói vậy, daniel ôm khư khư hộp bánh của mình trong lòng cứ như món đồ của riêng mình vậy, ai mà biết rằng chốc nữa sẽ có chuyện gì sảy ra. chiếc xe chạy bon bon trên con đường cao tốc, cứ chạy mãi chẳng ai nói với ai câu nào
.
.
.
về đến nhà daniel, cô mở chiếc bánh ra, lấy con dao trong bếp để cắt bánh. cắt chiếc bánh ra daniel cười thật lớn, vừa cười vừa nói
"hahahahaha em có bị nhầm không vậy, sao lại cho nhầm bột ớt vào đây cơ chứ hahahahahaahahaha"
chưa để daniel nói hết câu, chungha lấy con dao cắt một miếng bánh thật to nhét vào mồm daniel , mặc cho anh ho khan cả giọng cô vẫn kệ. anh uống phải 5 cốc nước thật no mới lên tiếng
"em sao vậy chungha?"
"hôm nay cô ấy hôn má nào, chỉ để tôi lấy kéo tôi xẻo má đấy. trái hay phải? hay là đợi tôi đi xong hôn thêm vào môi?"
"thì ra em hôm nay em nhìn thấy anh và cô ấy à?"
"người ấy là ai ?"
"người yêu từ thời còn học cấp 3, anh yêu cô ấy trước cả cô gái đã mất mà anh kể với em"
"ồ, vậy à? vốn để anh ăn hết cái bánh này là tôi sẽ hết giận nhưng có lẽ đi quá xa rồi"
"khoan đã, chẳng phải như em nghĩ đâu. hôm nay cô ấy hẹn anh ra rồi tự nhiên hôn vào má anh"
"anh đang thừa nhận đấy à?"
"đừng như vậy"
nghe xong chungha lấy túi xách định về thì daniel kéo tay cô lại
"bỏ ra"
"không bỏ, ít nhất phải nghe anh giải thích"
"bỏ ra đã"
"không muốn"
chungha lấy tay còn lại cấu vào tay daniel nhưng làm sao đây khi daniel vẫn ngoan cố nắm chắc tay cô. hai người cứ như vậy chẳng ai nói với ai điều gì. dường như hai người là hai giao điểm đang dần dần tách ra làm song song
"cho tôi thời gian suy nghĩ, chuyện hôm nay đến đây thôi"
"để anh đưa em về"
"tôi nói cho anh biết, cái gì cũng phải đến giới hạn của nó, tôi vẫn thường nghe anh kể về cô người yêu cũ. tôi luôn lấy cô ấy ra làm hình mẫu mình theo đuổi để hợp với anh nhưng còn bây giờ tôi phải sống cho tôi thôi"
"khoan nào"
"đừng nói thêm một câu gì cả. người anh đã để người phụ nữ khác đụng vào thì đừng có cầm tay tôi như vừa nãy. mắt anh đã nhìn ai đó trìu mến như thế này thì đừng dõi theo tôi như thế, chuyện hôm nay đến đây thôi"
nói xong chungha bỏ daniel ở lại và ra ngoài bắt một chiếc taxi, nhìn đằng sau daniel thấy cái vai của chungha đang run lên bần bật
chungha khóc
daniel sau đó cũng khóc
hai người khóc cho một mối tình giữa khoảng thời gian đẹp nhất của tuổi thanh xuân đã bị đánh cắp bởi một người khác
lỗi do ai ?
chungha hay daniel
___________
vote nàooo♥️
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net