#33 . đêm muộn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

tôi cũng chả biết chap này nên warning 13+ hay 15+ nữa...

___________________

jihyo điên cuồng đập cửa, khi nào thấy thông báo từ điện thoại mới ngừng lại một lúc. bỗng nhiên trong đầu em nảy lên bóng đèn sáng như trong phim hoạt hình. nhấm bừa bốn số mật khẩu là sinh nhật mình mà trúng phóc, nhắn nốt dòng tin cuối cùng cho daniel. rồi mừng rỡ xông thẳng vào nhà cùng chiếc túi trên tay. cả gian phòng im phăng phác, không khác gì cái nhà hoang, mấy con mèo trông thấy người lạ vào thì meo meo vài tiếng rồi lẩn đi đâu mất, lâu rồi không qua chơi với chúng nó. mà con màu vàng kia tên gì nhỉ? em ngơ ngác, mò mẫm lên cầu thang, với từng bước chân nhẹ như tờ giấy.

tầng trên có hai phòng, em đánh liều chọn đại căn bên phải. từ từ vặn nắm cửa, đẩy vào, tim đập thình thịch như một tên trộm đang làm việc xấu. jihyo hụt hững thả lỏng bàn tay, bên trong trống không. vậy chắc chắn căn đối diện là tên béo kia đang trốn. một nụ cười không mấy bình thường lắm của em hiện lên. trong vòng ba giây jihyo mở cửa xông vào, lao thẳng lên giường.

daniel trùm chăn kín mít, nằm co gối bất động. tim đập như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, trán lấm tấm mồ hôi hột sau lời 'thông báo' của em. người nghe có tiếng bước chân, phải bịt mồm, không dám thở mạnh. âm thanh ken két của bản lề, rồi tiếng chân dồn dập càng ngày càng to. báo hiệu cho tương lai mịt mù của kang daniel.

uỳnh!

cảm giác đau thấu tận trời xanh. chắc sau hôm nay phải đi khám xem gãy xương chưa.

jihyo nhảy lên 'đống' daniel, ngồi chễm chệ lên cơ bụng của người. kẹp thân của người giữa hai chân mình. một phát giật tung chiếc chăn. daniel dưới thân em run rẩy không dám nhìn thẳng vào mắt đối phương.

"daniel, nhìn em!"

jihyo bực mình xoay đầu người lại, ép phải nhìn trực diện vào mình. người nuốt nước bọt, nhắm tịt mắt quay lại phía em. ngay sau đó chưa đầy một giây, daniel bị ai đó cưỡng hôn.

jihyo mạnh bạo chiếm lấy đôi môi của người. ôi cái vị ngọt ngào này đã bao lâu rồi chưa được thưởng thức. ai đó nằm dưới mất thế chủ động, không động đậy, không phản ứng. người quàng tay qua cổ jihyo, giữ chặt lấy gáy em. bàn tay em lần mò xuống áo daniel, cố gắng kéo nó ra khỏi người. bất quá đành chuyển sang thò tay vào trong. daniel phát hoảng, đẩy lùi khoảng cách cả hai ra xa.

"jihyo, đến thế thôi. đủ rồi..."

hai người dừng lại mọi cử động. nhìn nhau, thở hổn hển. mỗi nhịp đập của đối phương người kia cảm nhận được rất rõ. có lẽ tình cảm này sẽ sớm được hàn gắn sau đêm nay, chỉ đêm nay thôi. rồi sẽ quay về những tháng ngày hạnh phúc đôi ta đã từng. nhưng nếu đánh liều hành động, hệ lụy của nó là quá sức so với những người trẻ. liệu bao nhiêu trách nhiệm mới đủ vừa với một lần nghe theo tiếng gọi con tim?

lý trí đang dần đưa họ trở về sự lựa chọn an toàn. nhưng chúa ạ, một thế lực bí ẩn nào đó đã khiến họ quấn lấy nhau. mặc kệ mớ quần áo hỗn độn bơ vơ dưới sàn. những cái hôn cuồng nhiệt chưa có ý định kết thúc sớm. em hôn lấy người, như kẻ nghiện ngập điên dại lên vì chất kích thích nơi đầu môi vương vấn vị ngọt.

giữa bể mơ hồ, em cảm nhận rõ ràng bàn tay âm ấm của người đã lướt qua trên từng tấc da tấc thịt của mình. quá đỗi dịu dàng, như một giấc mơ.

họ vồ vập va vào nhau, cuồng dại vì cảm giác mới mẻ đối phương đem lại. em thủ thỉ bên tai người những âm thanh không xác định. nhưng người chắc chắn là em đã gọi tên mình, rất rõ ràng mấy từ kang daniel. rồi nhờ một vị thánh thần phương nào, người đã nói yêu em. jihyo không phải là đang ngộ nhận hay ảo thanh. chắc chắn, ba chữ 'anh yêu em' là từ phía người.

sau cuộc mây mưa kéo dài đến tận đêm muộn. bọn họ tựa vào nhau, trên làn da đang được phủ lên bởi lớp mồ hôi mỏng tang. những tiếng thở dốc nhỏ dần, đó lần đầu người với em đã ngủ trong cùng chiếc chăn và không-mặc-gì.

#chou

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net