Chương 26: Cái cớ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


đôi lời tâm sự: cũng đã hơn một năm rồi mình mới up chap mới, hẳn có nhiều người quên mất mạch truyện, bởi bản thân mình cũng quên : ) 

ở chương trước, Shiraishi cuối cùng cũng bày tỏ tình cảm rồi nhận sự từ chối từ Takayama.

Sau cái đoạn ấy mình ko biết viết thế nào nữa, thế là bỏ luôn đến giờ.

nhưng mà hôm qua, con bạn thân yêu của mình nó bị rảnh, nó đọc lại 25 chương rồi đe dọa mình phải viết tiếp : ) mọi người nên cảm ơn nó : ) nhưng mà phải thương mình : ) làm Author viết fic máu chó cơ bản là rất mệt : )

từ giờ mình sẽ cố gắp chuyên tâm hơn, fic cơ bản là còn rất dài. Mong mọi người kiên nhẫn theo dõi : )

Thân ái.


.

 Chương 26: Cái cớ.


Thời gian gần đây nhân viên ít khi thấy Shiraishi Mai có mặt ở công ty, mọi hoạt động của nàng được chuyển sang cho phó giám đốc Hashimoto Nanami trực tiếp phụ trách. Mà chủ tịch Takayama cũng thường xuyên ra nước ngoài công tác, hễ nàng ở đâu, thư kí Nishino sẽ có mặt ở đấy.

Có lẽ không ai nhận ra, ngay cả Nanase hay Reika, rằng Kazumi và Mai gần như tách ra thành 2 thế giới, tựa như 2 người đứng ở 2 bán cầu, ngày đêm phân cách, không cách nào trông thấy nhau.

Mà có khi là không muốn thấy nhau.

Takayama không quên những lời Shiraishi nói hôm ấy, dù nhất thời nàng không từ bỏ được tình yêu nhưng lại cứng rắn bảo mình đừng xuất hiện trước mặt nàng, đừng khiến nàng thêm dao động nữa.

Rốt cuộc thì quyết định ấy có bao nhiêu đau khổ, Takayama cũng nghĩ không ra.

Bản thân mình ngoài tránh mặt nàng thì không còn cách gì khác.

Chỉ là Takayama không hiểu, trái tim cớ sao lại như tồn tại một khoảng trống, khiến nàng vừa lạc lõng vừa cô đơn. Những lúc ở bên Nishino sẽ không để ý tới, nhưng chỉ cần đứng ở đâu đó như ngã tư đường chẳng hạn, Takayama liền vô thức nhìn xung quanh, giống như tìm kiếm ai đó, thâm tâm lại như khát khao điều gì.

Không thể đâu, chị ấy sẽ không xuất hiện ở chỗ này. Chị ấy vẫn đang sống tốt, ở cách đây rất xa. Từ chỗ mình đứng, không cách nào thấy được bóng lưng nhỏ gầy đó.

Phải rồi, mình hèn hạ đến mức không dám đối mặt, lại chỉ mong chờ một bóng lưng.

Takayama nhớ Shiraishi thường hay xõa tóc, mà nàng cũng đặc biệt để ý tới kiểu tóc của mình. Không như Nishino đơn giản để tóc đen nguyên thủy, Shiraishi thích nhuộm tóc màu nâu, lại uốn nhẹ phần đuôi tóc. Lúc nào di chuyển, suối tóc tựa như tảo biển uốn lượn theo cơ thể nàng.

A~~ có phải đã nghĩ nhiều quá rồi không? Không được, tuyệt đối không được nghĩ tiếp nữa.

.

Shiraishi Mai quả thực không thích khí hậu ở nước ngoài, quá nóng hoặc quá lạnh, ngôn ngữ lại quá xa lạ, muốn giao tiếp sẽ luôn gặp khó khăn. Nàng cũng không thích Hashimoto quản lí lịch trình của mình, nhìn nàng ấy tỏ ra trịnh thượng hoặc thờ ơ với nhân viên, Shiraishi luôn cảm thấy không thoải mái.

Hoàn toàn khác với Takayama, nàng ấy thân là chủ tịch, đáng lẽ phải luôn cao ngạo lãnh đạm, vậy mà trong tâm trí Shiraishi, người kia luôn nở nụ cười vui vẻ bất kể là với đối tác hay nhân viên quét dọn.

Shiraishi biết, Takayama là một người tốt, nàng có phẩm chất, có năng lực, trái tim nàng cũng biết bao dung biết sâu sắc, nàng cùng Nishino nuôi dưỡng một tình yêu bền bỉ đáng ghen tị. Quan trọng nhất là Takayama chưa từng tổn thương ai. Shiraishi nghĩ, mình bị đẩy đến nước này tình yêu cùng trái tim đều bị khướt từ đến thê thảm, chung quy vì mình chủ động yêu Takayama. Nàng quả quyết, nàng là người đầu tiên Takayama phải từ bỏ.

Đôi khi Shiraishi xấu xa nghĩ, ước gì Takayama đừng quá lương thiện như vậy. Nếu vậy, em ấy có thể mềm lòng trao cho nàng một cái ôm, hoặc có khi là một cái chạm môi ấm áp. Chỉ cần thế thôi, Shiraishi nghĩ mình nhất định mừng rỡ đến phát điên. Sau đó, có khi nàng sẽ được Takayama dành cho chút tình cảm.

Nhưng mà chung quy không được.

Người em ấy yêu là Nishino Nanase.

Nên tất cả những gì mình làm, tình yêu mình bỏ ra, chỉ khiến Takayama bị hủy hoại mà thôi.

Nếu đã như vậy, âm thầm biến mất là tốt nhất.

Nhưng còn trái tim này, phải làm thế nào mới chịu nghe lời đây?

.

Dạo gần đây, trong công ty lan truyền rất nhiều chuyện không hay về Shiraishi. Đáng nói là những chuyện ấy không phải bịa đặt hay thổi phồng, mà thực sự Shiraishi đang tự gây rắc rối cho mình và công ty.

Nhà báo liên tục chụp được ảnh khi nàng trong bar. Nàng không đi cùng quản lí, lại ôm eo tình tứ với một nghệ sĩ mới ra mắt gần đây, Saito Asuka.

Saito Asuka nhỏ hơn Shiraishi Mai mấy tuổi, trực thuộc công ty con của tập đoàn Takayama. Mới đây Saito cho ra mắt MV ca nhạc đầu tiên, mà người đóng trong MV chung với nàng chính là Shiraishi. Asuka ngoại hình ngây thơ trong sáng, đôi mắt tinh anh lại phản phất nét cứng rắn. Nàng với Shiraishi luôn nhỏ nhẹ đáng yêu như một đứa em gái. Shiraishi cũng tận tình đóng vai chị lớn hướng dẫn đứa trẻ mới vào nghề này.

Nhưng mà nắm tay nhau vào trong bar nhảy nhót, uống rượu rồi thân mật với nhau không phải hơi tận tình quá rồi không?

Takayama từ lâu đã không còn để ý tới hoạt động của Shiraishi, cùng lắm chỉ nghe báo cáo từ Hashimoto rồi phê duyệt, nay sự việc lần này bùng nổ, nàng thật sự phải nhận báo sáng từ Nishino xem trên trang nhất chụp được ảnh gì.

"Tiền bối lần nữa tận tình hướng dẫn hậu bối trong bar" , "Nghệ sĩ nữ mới ra mắt, may mắn lọt vào mắt xanh Shiraishi Mai", "Nữ thần công khai theo đuổi nữ nhân, nên buồn hay nên khóc"....

Takayama không đủ bình tĩnh đọc thêm, bực bội ném hết giấy báo xuống bàn làm việc.

"Ai là người đã tuyển Saito Asuka vậy? Mình nhớ dạo gần đây công ty đâu có đợt tuyển chọn nào?" ____ Takayama hỏi Nishino. Nishino ái ngại nhìn người kia, ấp úng trả lời: "Em ấy được training vào công ty khi đang đi dạo cùng mẹ ở công viên giải trí. Người trực tiếp kí hợp đồng là Nanami. Saito cũng không phải trực thuộc công ty chính, bởi vì là người mới chưa có kinh nghiệm nên được phân phó đến công ty con ở Osaka"

"Cả cái MV ca nhạc kia nữa. Rõ ràng là người mới tại sao nhanh như vậy đã cho ra mắt MV"

"Trước khi quyết định phát hành MV, Saito đứng ở vai trò người mẫu nhận được rất nhiều ủng hộ. Những tạp chí có em ấy góp mặt nhận được phản hồi tích cực, độ phổ biến nhanh chóng tăng lên. Cậu muốn xem qua không?" ____ Nói rồi Nishino đặt trước mặt Takayama mấy cuốn tạp chí thời trang.

Quả nhiên rất xinh đẹp, đôi mắt cũng rất có thần thái. Muốn nữ tính có nữ tính, muốn mạnh mẽ có mạnh mẽ.

Shiraishi thích người như vậy sao?

"Được rồi, trước mặt cậu liên lạc với nhà báo, bảo họ gỡ bài xuống đi. Sau đó gọi Nanami tới đây giúp tớ"

"Được. Tớ đi đây"

"À khoan, Naachan. Tối nay đi ăn tối nhé" ____ Takayama từ bàn làm việc ngó đầu lên, biểu tình cũng thoải mái hơn hẳn ___ "tớ biết được một quán bán ramen ngon lắm"

Nishino ôm tài liệu ra đến cửa liền quay đầu lại nhìn, bật cười: "Hôm nay không tăng ca sao?"

"Thư kí bảo không cần tăng ca"

"Được, 5h chiều gặp cậu ở chỗ để xe".

.

"Nanami, sao lại để Maiyan làm loạn như vậy. Chị ấy mệt mỏi muốn vào bar chơi một xíu cũng không sao, nhưng ít ra chị cũng phải ở bên cạnh nhắc nhở Maiyan chứ"

Hashimoto bị gọi lên phòng chủ tịch cũng không khẩn trương, ngược lại còn rất ung dung. Mà Takayama biết nàng ấy trước giờ luôn như vậy, giống như khi người ta chơi roulette thì mong ngóng nhìn theo trái banh nhỏ, vẻ mặt sẽ đi từ mong chờ đến phấn khởi hoặc thất vọng, nhưng mà Hashimoto từ đầu đến cuối chỉ là đơn giản xem kết quả thôi.

"Kazumin, nếu chị không nhớ nhầm thì đã hơn 2 tháng rồi em không chú ý đến lịch trình của Maiyan. Mà chuyện chị ấy cùng Saito kia bắt đầu qua lại cũng đã gần 1 tháng rồi"

Takayama có chút chột dạ, không ngờ Nanami lại hỏi nàng vấn đề này. Mà nếu Nanami không nói Kazumi cũng không biết đã hơn 2 tháng trôi qua.

Hóa ra bản thân chạy trốn lâu đến chừng ấy.

"Nói tóm lại, thời gian này chị ấy để ý Maiyan một chút"

"Trong công việc chị có thể là quản lí tốt nhưng chị không phải mẹ Maiyan, ngoài giờ làm Maiyan có quyền làm những gì chị ấy muốn".

"Nhưng Maiyan là người của công ty, chị ấy phải giữ hình tượng cho công ty" ____ Takayama bắt đầu mất kiên nhẫn với kiểu bốp chát của Hashimoto.

"Người của công ty..." ___ Hashimoto di ngón tay lên tấm kính bàn làm việc, từ từ đứng trước mặt đối diện Kazumi ___ "ý em là, người của em?"

Takayama không ngốc đến mức không nhìn ra sự giễu cợt của Hashimoto nhưng nàng vĩnh viễn không muốn cùng người này đôi co. Điều duy nhất khiến Takayama để Hashimoto ở bên cạnh Shiraishi chỉ vì nàng biết người kia sẽ không bao giờ làm hại Shiraishi. Không. Phải nói là sẵn sàng bảo vệ Shiraishi.

"Em nghĩ nói bấy nhiêu là chị đã hiểu ý em rồi"

.

Thời gian sau đó mọi chuyện thật sự lắng xuống. Saito Asuka được điều đi nước ngoài thực hiện lịch trình, còn Shiraishi Mai lại tập trung sự nghiệp trong nước. Độ phổ biến của nàng không vì scandal lần đó mà giảm đi. Nhưng mà thỉnh thoảng nhà báo vẫn chụp được ảnh Shiraishi vào bar uống đến say khước mới về, nàng đi cùng quản lí, một mình uống rượu đến khi gục ngã lên bàn mới thôi. Tuy không nghiêm trọng đến mức phải lên trang nhất báo sáng nhưng mà công việc của Shiraishi có chút ảnh hưởng.

Hôm nay, Takayama phải bồi thường hợp đồng cho đối tác chỉ vì Shiraishi không có mặt đúng hẹn cho buổi chụp hình. Gọi điện cho quản lí mới biết nàng say rượu từ tối qua vẫn không tỉnh.

Nếu là lần đầu thì Kazumin có thể tùy tiện bỏ qua. Vài ba khoảng đền bù đối với Kazumi không to tác. Đôi lúc nàng nghĩ dù Shiraishi không cần đi làm, chỉ cần nàng thở thôi cũng có thể kiếm tiền cho công ty rồi.

Nhưng mà lần này đã là lần thứ 3 thứ 4 rồi.

Không phải chuyện tiền nong.

Mà là Takayama nghĩ đến sức khỏe của Shiraishi Mai. Mỗi đêm đều uống rượu như vậy cơ thể sẽ chịu nổi sao. Ban ngày còn phải chụp hình, chạy chương trình. Từ sau lần cự tuyệt nàng, Takayama cũng không tham gia quản lí lịch trình của nàng nữa. Lại chẳng ngờ Hashimoto lại lên cái lịch trình kinh khủng như vậy.

Ánh mắt Takayama liếc qua cuốn tạp chí trên bàn, ở trang nhất đương nhiên là gương mặt xinh đẹp mê người của Shiraishi. Nụ cười của nàng vẫn tỏa hào quang như nữ thần chỉ có điều Takayama lại cảm thấy mọi thứ thật giả tạo. Giống như trên trang nhất là một con búp bê hoàn mĩ nhưng lại không có linh hồn.

"Naachan, không cần gọi Nanami, cậu trực tiếp liên lạc với Maiyan đi. Bảo chị ấy mau đến đây"

Nishino tiếp nhận ý kiến, liền ôm điện thoại di dộng chạy ra ngoài. Lát sau đi vào chỉ ái ngại lắc đầu nhìn Takayama.

"Maiyan không nghe máy, số điện thoại công ty cấp cho cũng không thông. Nhưng theo Nanami nói, chị ấy nhất định là đang ở nhà"

"Cảm ơn cậu Naachan. Hiện tại cậu với Reika qua công ty bên kia bàn bạc chuyện bồi thường với họ. Tớ ở đây sẽ giải quyết chuyện Maiyan"

.

Xoay xoay điện thoại trong tay, Takayama phân vân không biết có nên ấn nút gọi.

Không phải bản thân mình nhỏ nhen, chỉ là Takayama vẫn nhớ những gì Shiraishi nói, rằng nếu đã từ bỏ nàng như vậy thì cũng đừng quan tâm đến nàng nữa. Takayama không biết, liệu bây giờ gọi điện cho nàng có tính là quan tâm, có khiến nàng nổi giận không? Nhưng mà dùng thân phận chủ tịch gọi điện cho nhân viên chẳng lẽ cũng không được.

Có chút chuyện Takayama không hiểu, tại sao Shiraishi vẫn không rời đi. Nàng không nộp đơn thôi việc, vẫn như cũ làm con gà đẻ trứng vàng cho công ty. Dường như sau cái lần ở phòng nghỉ, thứ duy nhất thay đổi chính là khoảng cách giữa mình và nàng. Còn có, quan hệ cùng Nishino lại trở nên tốt đẹp.

Trực giác của phụ nữ quả nhiên đáng sợ. Từ lúc mình cùng Shiraishi âm thầm giữ khoảng cách, Nishino cũng theo đó mà thoải mái hơn. Lúc trước với mình luôn dịu dàng, sau này càng làm mình yêu mến. Nishino như nước, khiến mình ấm áp dễ chịu, để mặc mình tự do hưởng thụ, khiến cả đời không muốn rời xa.

Cuối cùng thì, Takayama vẫn quyết định gọi cho Shiraishi.

Bên kia lập tức bắt máy.

Thời điểm nghe được giọng nói nhàn nhạt của Shiraishi, Takayama nhận ra tất cả những gì mình tìm chỉ là một cái cớ, một cái cớ có thể danh chính ngôn thuận liên lạc với nàng. Bên trong, thật sự chỉ là muốn biết nàng có ổn hay không?

"Chị hôm nay không đi làm?" _____ dù lòng dạ đã mềm nhũn, Takayama vẫn gồng mình nói chuyện nghiêm túc.

"Kazumin không còn quản lí công việc của chị nữa. Lát chị sẽ gọi cho Nanami sau. Chị tắt máy đây"

"Khoan đã ..." ____ lời nói lập tức phát ra, khiến cho tức giận của Takayama nháy mắt bùng nổ.

"Chị... em có chuyện muốn nói. Chị, mau lập tức đến đây"

"Nếu chị bảo không thì sao?"

Sau lời nói đó là một khoảng lặng kéo dài, rồi chẳng rõ ai cúp máy trước, chỉ là 10 phút sau, Takayama vội lao xuống bãi giữ xe chạy đến nhà Shiraishi.

Chung quy thì có những chuyện không nên cưỡng cầu, cũng không nên phủi sạch, bảo được là được, bảo không là không.

Bỏ qua đoạn tình yêu đơn phương này, thì mình với nàng vẫn là người thân trong suốt nhiều năm. Đối với mình, nàng từng là một trong những điều quan trọng nhất. Bây giờ mặc kệ nàng có vì mình mà sống buông thả không quan tâm đến bản thân, thì mình cũng không được bỏ mặc nàng.

Takayama nghĩ đó không phải là một cái cớ, ấy là một quyết định mà nàng đã nghĩ rất lâu.

Tăng lực lên chân ga, xe của Takayama trên đường lớn lao vun vút. Có lẽ bây giờ vẫn còn kịp, Shiraishi hẳn sẽ chưa ra khỏi nhà đâu.

Khi đi đến gần khu chung cư của Shiraishi, đột nhiên đường bị kẹt lại. Dường như đằng trước có tai nạn giao thông.

Takayama ngồi trong xe sốt ruột nhìn đám đông đứng thành vòng tròn, đến khi bọn họ tản ra cho xe cấp cứu tiến vào, Takayam mới có cơ hội nhìn đến 2 chiếc xe kia.

Nếu mình không nhầm, thì kia là chiếc xe công ty cấp riêng cho Shiraishi. Là loại nhập từ nước ngoài, lại còn thay đổi màu sơn theo ý nàng muốn, vậy nên nói chiếc xe kia là độc nhất vô nhị cũng không sai.

Chiếc xe đó, hiện tại bị lật nghiêng, đầu xe bị móp đến không ra hình dạng.

Takayama vội vàng lao ra khỏi xe chạy đến phía trước, đúng lúc nhân viên y tế kéo Shiraishi từ trong oto ra đặt lên băng ca. Đầu chảy rất nhiều máu nhưng nàng vẫn chưa hoàn toàn hôn mê.

"Maiyan, Maiyan... em đây, Kazumin đây"

Takayama cứ thế leo lên xe cứu thương, quỳ bên cạnh nắm lấy bàn tay gầy yếu của Shiraishi, hoảng loạn đến mức cũng chỉ biết gọi tên nàng.

"Kazumin, chị đang đến chỗ em nè, không ngờ mới lái xe một chút đã tới nhanh như vậy" _____ Shiraishi mê man nói năng cũng có chút lộn xộn. Nhưng điều khiến Takayama đau lòng nhất, chính là giờ phút này nàng vẫn còn nhớ đến mình. Nàng không màng đau đớn, ánh mắt thất lạc giữa không trung hướng đến mình, môi yếu ớt giương lên nụ cười.

Bộ dạng Shiraishi như vậy, như búa tạ đánh vào lòng Takayama.

"Chị, rán chờ một chút, gần tới bệnh viện rồi"

"Chị còn sợ lái xe không tốt, không tìm được đường, không thể gặp Kazumin"

________ làm ơn đừng nói nữa.

"Thật lâu rồi Kazumin mới muốn nói chuyện với chị, chị chỉ sợ trễ mất thôi"

________ em xin lỗi Maiyan, đều tại em nên chị mới ra nông nỗi này.

"Nhưng mà may quá, vẫn còn kịp. Kazumin muốn nói gì với chị vậy?"

_________ em đã định nói, nhưng mà điện thoại lại bị ngắt.

"Kazumin, đột nhiên chị buồn ngủ quá, chị ngủ một chút được không?"

Shiraishi dứt lời liền lâm vào hôn mê, mà khi đó xe của bệnh viện cũng đến kịp cửa khu cấp cứu. Y tá nhanh chóng đẩy băng ca đưa nàng vào phòng mổ, không quên đẩy Takayama ra trước khi đóng cửa.

Đứng một mình ở hành lang yên ắng, Takayama cứ ngỡ mình rơi vào một cơn mơ. Trong đó, bản thân mình đã kịp nói với người kia.

_________ nếu chị không đến, em sẽ đến chỗ chị.

_________ chờ em.




.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net