Chương 4: "Chúc mừng cậu, Nishino-san"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




5 năm trước...

Nishino Nanase gần như òa khóc khi tên nàng cuối cùng cũng được gọi lên. Mà không chỉ nàng, tất cả những người còn lại - trừ 3 người trước đó là Shiraishi, Hashimoto, Wakatsuki - đều đồng loạt thút thít.

Mấy trăm người cùng tranh nhau 4 tấm vé theo đuổi ước mơ, chắc chắn phải có người không cầm tới.

Nhưng trên cả cảm giác sung sướng, Nishino lần đầu tiên cảm nhận nỗi cô đơn to lớn đến như vậy, giữa phòng-tập-không-âm-thanh-chạm-tới-mình, lần lượt từng người lướt qua nàng rời đi.

Nishino nghĩ rằng chẳng mấy chốc nàng sẽ bị nơi xa lạ này nuốt chửng.

Chính lúc ấy...

"Chúc mừng cậu Nishino-san".

Nishino mơ hồ nghe được giọng nói có phần đặc trưng ngay bên cạnh mình. Nếu nàng không lầm, trong suốt buổi công bố kết quả Audition cuối ngày hôm nay, đây là lời chúc mừng duy nhất nàng nghe được.

Người ấy hẳn không được chọn nhưng vẫn rất thành tâm chúc mừng nàng, chuyện ấy khiến Nanase không khỏi xúc động, trong lòng gợn lên chút ấm áp lại có gì tủi thân. Bất quá khoảng khắc ấy chỉ là nhất thời, Nanase lập tức quên đi người kia, cùng 3 người được chọn trước đó tới gặp nhà sản xuất.

--- Nhưng cảm giác khi được giọng nói đó kéo khỏi nỗi sợ hãi cô đơn, Nishino Nanase chưa bao giờ quên ---

Thời gian luyện tập trước khi ra mắt rất cực khổ, ban ngày đi học, tối lại tới công ty luyện vũ đạo, luyện thanh nhạc. Dù chỉ là idol nhưng Nishino thật sự coi trọng vấn đề ca hát. Khác hẳn với Shiraishi hay Hashimoto, mong muốn lâu dài sẽ trở thành diễn viên truyền hình.

.

6 tháng sau đó, trong khi các nàng luyện vũ đạo cho ca khúc debut, cửa phòng tập bất ngờ mở ra, theo sau quản lí là một cô gái xêm xêm tuổi Nishino, nàng rụt rè cúi đầu chào tất cả mọi người.

"Từ bây giờ, em ấy được bổ sung vào nhóm các em" – Quản lí chỉ để lại một lời giải thích ngắn gọn như vậy rồi bước ra, không quên nhắc nhở mọi người tiếp tục luyện tập.

Wakatsuki đi tới tắt nhạc trong phòng. 4 người dù mệt nhòa ánh mắt vẫn cố gắng tập trung vào thành viên mới của nhóm.

"Xin chào mọi người, mình là Takayama Kazumi, từ nay xin được chiếu cố". Kazumi 2 tay đặt ở trước, gập lưng 90 độ, trên gương mặt tươi tắn không trang điểm nở một nụ cười thật tự nhiên.

--- là một nụ cười khiến ngươi ta thấy dễ chịu ---

Nishino cứ thế vô thức nhìn Takayama, thầm nghĩ cái giọng khọt khẹt đặc trưng này hình như mình đã nghe qua rồi. Nhưng nàng chẳng có thời gian nhớ lại, ngay lập tức giáo viên vũ đạo lại bắt đầu đếm nhịp cho các nàng. Takayama một mình vòng ra đằng sau tập theo.

Takayama so với mọi người muộn đến 6 tháng, phải cố gắng gấp mấy lần. Một buổi tối sau khi từ phòng thay đồ bước ra, Nishino vẫn nghe thấy tiếng nhạc phát ra từ phòng tập nhảy, nàng tò mò mở cửa nhìn vào, quả nhiên là Takayama.

Thấy bóng dáng Nishino, Takayama liền dừng động tác, tươi cười hỏi tới: "Cậu chưa về sao?"

"Chuẩn bị". Nishino vừa trả lời, cách tay không tự giác mở rộng cửa, vài giây sau đã thấy mình đứng trước mặt đối phương.

Ngồi khoanh chân xuống nền nhà, Takayama ngửa đầu nói: "Mình nhớ rõ cậu. Cậu là người đứng cạnh mình trong buổi công bố kết quả".

Nishino thoáng chút ngạc nhiên cùng bối rối nhìn Takayama – vậy đây chắc hẳn là người đã chúc mừng mình.

"Ngày đầu thấy cậu ở buổi thử giọng, mình đã nghĩ cậu chắc chắn được chọn rồi". Takayama thật tự nhiên khai báo với Nishino, làm nàng càng trở nên lúng túng.

Ngượng gạo một hồi cũng bỏ giỏ xách xuống ngồi đối diện, Nishino nhỏ giọng: "Cảm ơn cậu".

Cứ thế mọi thứ được Takayama dẫn dắt thật tự nhiên, từ chuyện luyện tập tới chuyện debut, Nishino không ngờ rằng mình có thể nói nhiều như vậy với một người mới quen.

Khi ấy trong nhận thức của nàng, Takayama có một nụ cười vui vẻ vô cùng thành thật. Có thể vì vậy mà mặc dù gia nhập sau, nàng ấy vẫn nhanh chóng làm thân với các thành viên khác.

Nishino Nanase nhớ lại, đã rất nhiều lần mình được nụ cười dịu dàng đó an ủi. Bằng cái chất giọng đặc trưng Kazumi luôn đứng ở sau, nhẹ nhàng vỗ vai mình, bảo với mình rằng "Không sao cả, sẽ ổn thôi". Tất cả Nishino dựa vào chỉ có chừng đó, để chống chọi với sự khắc nghiệt của thế giới giải trí, để hoàn thành giấc mơ của mình. Nàng không biết từ khi nào đã luôn muốn có Takayama ở bên cạnh.

--- Ban đầu tôi nghĩ bản thân có thể ỷ lại Kazumi một chút ---

--- Nhưng càng về sau, tôi nhận ra chính mình là đang ích kỉ rồi ---

--- Thế mà Kazumi, cậu ấy cứ luôn không tính toán chọn đến bên tôi ---

.

Một năm sau nhóm ra mắt, Shiraishi và Nishino cùng đứng hàng trên, ở phía sau lần lượt là Wakatsuki, Hashimoto và Takayama. Việc tuyên truyền vốn đã được công ty quản lí làm rất tốt trước đó. Không ngoài dự đoán, Shiraishi và Nishino nhận được chú ý hơn cả. Một người mang vẻ thanh thuần trong sáng, người kia lại trưởng thành, thanh lịch.

Ra mắt được một thời gian, cả tài năng lẫn phẩm chất của từng thành viên đều được khán giả công nhận.

Đương nhiên, để đổi lại nụ cười sáng lạng trên sân khấu, cả 5 người ở sau ánh hào quang đã phải cố gắng đến mức nào, chấp nhận đổ biết bao mồ hôi, nước mắt. Hashimoto quyết định bỏ đại học giữa chừng, Wakatsuki 1 năm liền không thể về thăm nhà, Shiraishi phải dọn ra ở riêng, Nishino mỗi ngày đều bắt 3 chuyến xe điện để tới công ty luyện tập.

Ai nấy cũng hiểu, để đạt được thành công nhất định phải đánh đổi những thứ quan trọng.

Mà 5 người các nàng, đều nguyện ý đánh đổi.

--- nhưng mọi người không biết, rằng còn trên cả sự nổi tiếng, điều khiến Nishino Nanase có thể tiếp tục bước tiếp, chính là mong muốn được ở bên Takayama Kazumi ---

Càng về sau, công chúng càng chú ý tới mối quan hệ của 5 người các nàng. Đặc biệt là giữa Shiraishi Mai và Nishino Nanase.

Bởi vì cùng đứng hàng trên nên vừa có thể coi là đồng nghiệp, vừa là có thể coi là đối thủ. Sở hữu lượng fan đông đảo nhất, 2 nàng vì vậy mà càng có lí do để cạnh tranh với nhau. Sau này khi Shiraishi mới chính là người được phát hành Photobook đầu tiên – mâu thuẫn giữa 2 cộng đồng fan chính thức nổ ra.

Nhưng fan có thái độ thế nào vẫn là chuyện của fan, còn đối với bản thân người trong cuộc là Shiraishi và Nishino, quan hệ giữa 2 nàng quả nhiên có phần không thân thiết. Dần dần mọi người đều nhận ra nơi nào có Nishino, nơi ấy thường không thấy bóng dáng Shiraishi. Biểu hiện của 2 người khi đi show cũng chỉ dừng ở mức bình thường. Hoàn toàn khác hẳn không khí giữa những người còn lại.

Nhưng thật sự Nishino Nanase không hề nghĩ nhiều như vậy. Người vốn dĩ đơn giản như nàng, tuyệt đối sẽ không gượng ép bản thân. Không thể thân thiết với Shiraishi cũng không sao, nàng cơ bản vẫn đối xử với nàng ấy vô cùng chừng mực với tư cách đồng nghiệp. Nishino nghĩ như vậy là đủ rồi. Chưa kể ngay từ lúc bắt đầu, người duy nhất nàng quan tâm chỉ có Takayama Kazumi.

--- mọi người luôn nói trong nhóm Kazumin là người mờ nhạt nhất. Chuyện ấy khiến tôi cực kì không vui ---

--- vậy nên tôi càng muốn đứng cạnh cậu ấy, để tất thảy có thể chứng kiến một Takayama vô cùng vô cùng ấm áp ---

--- là Takayama Kazumi của Nogi5---


----------------------------------------------------


Hiện tại...

Một ngày sau khi tai nạn xảy ra, trên trang nhất các báo đều là tin Nishino Nanase bất ngờ gặp tai nạn giao thông. Tình hình cụ thể còn chưa rõ, bên ngoài bệnh viện người hâm mộ đã kéo đến đông kín. Hashimoto cùng Wakatsuki khó khăn lắm mới rẽ được đoàn người để tiến vào bên trong bệnh viện.

Gặp Shiraishi ở hành lang phòng hồi sức, Hashimoto giọng nói tràn ngập lo lắng hỏi: "Cậu ở đây suốt một đêm sao? Tình hình Naachan thế nào?"

Shiraishi gần như nói không ra hơi, ánh mắt cũng chẳng có trọng điểm: "Phẫu thuật kéo dài hơn 4 tiếng, có lẽ phải lưu lại bệnh viện một thời gian".

"Nghiêm trọng như vậy sao?" Wakatsuki chỉ biết thốt lên đầy tuyệt vọng.

"Nhưng mà như thế có lẽ cũng tốt, Nanase nằm đó nhưng gương mặt rất bình yên".

Sau khi phẫu thuật kết thúc, Shiraishi một mình bên cạnh giường bệnh Nanase, chứng kiến nàng mê sảng liên tục gọi tên Kazumi, bàn tay tìm kiếm hơi ấm vô thức yếu ớt chạm đến tay mình.

Thật ra Shiraishi chỉ rời xe sau Nishino một lúc, ở đằng sau nghe rõ Nishino gọi từng tiếng đầy tuyệt vọng: "Kazumin, Kazumin..."

Ngay cả khi đỡ lấy Nishino đầu bê bết máu nằm dài trên đường, Shiraishi vẫn còn nghe như vậy.

--- Yêu Kazumin đến thế, thảo nào luôn hận tôi ---

.

Nishino Nanase cơ thể nằm đó nhưng tâm trí lại bị đẩy đến một giấc mơ dai dẳng. Như một cuốn phim quay ngược, khi nàng lần đầu gặp Takayama, khi cùng cậu ấy nói chuyện trong phòng tập công ty, khi mỗi ngày đứng trên sân khấu cùng cậu ấy, được cậu ấy che chở, bao bọc.

Trái tim Nishino không biết từ khi nào chỉ hướng tới Takayama, âm thầm dành cho nàng thứ tình cảm xinh đẹp mà ấm áp nhất.



Au: mém nữa thì quên còn cái fic này :)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net