Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

3.

Ikuchan tuyệt đối là một thiên tài, hiện đang là sinh viên của Đại học Âm nhạc Tokyo, nghe nói đã từng giành được không ít giải thưởng lớn, gần đây hình như còn có dự định tiến vào giới nhạc kịch. Giọng hát của Ikuchan rất êm tai, ta vô cùng yêu thích nghe nàng hát, trong trẻo kỳ ảo, có lúc ta thậm chí đã nghĩ tại sao không có ai đến tìm nàng ra mắt solo nhỉ, không phải có rất nhiều công ty âm nhạc nổi tiếng sao, ví dụ như cái công ty cái gì So cái gì Ni kia ấy. (Sony =))))

Có điều phần lớn thiên tài thì thường lập dị, Ikuchan cũng không ngoại lệ.

Từ trong nháy mắt bị Ikuchan tóm vào phòng nàng sau, ta liền biết ta ngày hôm nay sẽ không được yên rồi.

Giọng hát đẹp đẽ phát ra âm thanh lay động lòng người, nghe bài đầu tiên ngươi nhất định sẽ khen ngợi không ngớt, nghe đến bài thứ hai ngươi khẳng định cũng sẽ không keo kiệt mà tiếp tục vỗ tay, thời điểm đến bài thứ ba ngươi như cũ sẽ an ủi mình rất nhanh sẽ kết thúc, khi vừa bắt đầu bài thứ tư ngươi nhất định sẽ đấu tranh một lần cuối cùng, thời điểm đến bài thứ năm, ngươi liền sẽ rõ ràng, phía trước đều chỉ là cất giọng làm nóng người.

Từ 10 giờ đến 12 giờ, nhìn qua chỉ ngắn ngủi có hơn hai giờ, đối với ta mà nói.

Ta cảm giác mình thê thảm đi rất nhiều.

Thời gian cùng Ikuchan ở cùng nhau, bao giờ cũng trôi qua rất chậm, như là cùng người yêu cùng nhau như thế, mỗi phút mỗi giây đều trôi qua rất phong phú.

Loại cảm nhận đáng sợ này khiến ta một bên nghe hát một bên như đi vào cõi thần tiên, dù sao trong hoàn cảnh này muốn đọc sách cũng thực quá khó khăn, hơn nữa Ikuchan còn sẽ thỉnh thoảng kéo ta đến cùng nàng hợp xướng một hồi, nhưng trên thực tế giọng hát của nàng hoàn toàn che lấp âm thanh của ta.

"Cái kia, em đưa cơm tới. . ."

Yoda gõ cửa bước vào, cứu vớt ta đang chìm trong bể khổ, không, nói cho đúng thì phải là đồ ăn cứu vớt ta.

Chỉ có mỹ thực mới có thể hấp dẫn sự chú ý của Ikuchan.

Ta rốt cục có thể thoát khỏi gian phòng này mà tìm lại ánh mặt trời.

Ta đã cho rằng mình có thể.

"Asuka, cùng nhau ăn đi!"

Ta còn chưa kịp khách sáo một hồi đã nghe Ikuchan nói không cần khách khí như thế, cổ tay cũng đã bị Ikuchan nắm lại, kéo đến bên người nàng, cái tên này còn rất tiện tay mà ôm eo ta, để ta buộc phải nhích vào trong lòng nàng.

"Em có muốn ăn cùng không?"

Ikuchan cười nói với Yoda, cái tên này thực sự là ăn trong bát, nhìn trong nồi, đã bắt được ta rồi, còn không chịu buông tha cho Yoda.

Ta bỗng nhiên cau mày, ể? Ta là đang ghen phải không?

Lắc đầu, không đúng, không thể có chuyện như thế được.

Yoda rõ ràng rất hồi hộp, đối với tình huống trước mắt này ta quả thực chưa dạy nàng nên ứng đối như thế nào, nàng tự mình suy nghĩ một chút, vẫn là lắc lắc tay, liền nhanh chóng xoay người đóng cửa, chạy một mạch cứ như đang trốn vậy.

"Yoda-chan thật đáng yêu a."

Ta quay đầu lườm cái tên vô lại này, nàng thực sự là đầy một bụng không biết xấu hổ mà.

Sau khi phát hiện ánh mắt của ta, Ikuchan cùng ta đối mặt hai giây, sau đó đột nhiên ôm cổ ta, tiến gần đến trước mặt ta dùng ngữ khí ngả ngớn nói rằng.

"Asuka đang ghen sao?"

Ta từ trong lòng nàng thoát ra, quay đầu ngồi vào bàn nhìn xem bữa trưa ngày hôm nay.

Không muốn để ý tới cái con người này.

Nhưng mà Ikuchan căn bản không hiểu bầu không khí, hỏi một lần không đủ, lại liên tiếp hỏi nhiều lần, mãi đến tận lúc ăn cơm cũng còn chưa chịu dừng lại, cái tên vô lại này đích thị là đùa giỡn đến nghiện rồi!

"Ai ghen! Em mới không ghen! Chị mới ghen!"

Không mắng cái tên này, nàng liền không biết Asuka ta lợi hại.

"Đúng đó, chị ghen."

Ta có chút giật mình, tim đang đập trong nháy mắt chợt dừng lại, đột nhiên ngẩng đầu, trong miệng còn ngậm đầy mì Ý.

Nhìn thấy trong mắt gia hỏa kia tràn đầy ý cười ta liền yên tâm.

"A."

Đây là trò đùa vặt yêu thích thường ngày của Ikuchan, dùng góc nhìn kỳ quái của bọn con trai đến đùa giỡn tiểu nữ sinh, vì vậy mà hàng ngày sẽ có không ít nữ sinh đáng yêu chạy đến trước cửa Itami gia hô muốn tìm nàng, thật là khó lòng mà phòng bị, suýt chút nữa bị lừa rồi.

"Lúc Asuka bị nhồi đầy đồ ăn vào miệng thực sự là đáng yêu chết chị rồi."

Suýt chút nữa đã hại ta đem đầy miệng mì Ý phun ra ngoài, miễn cưỡng nuốt xuống xong, ta nhanh chóng cầm ly nước lên uống, cái tên này nhất định là đang nói tới chuyện lúc sáng.

"Asuka rõ ràng cũng bị Naachan câu không được không phải sao?"

Khụ khụ khụ! Sặc chết ta rồi, cái tên này lúc đó không phải đang bới cơm à! Vậy mà vẫn chú ý tới ta cùng Naachan! Che giấu rất tốt a đồ vô lại!

"Em cho rằng chị chỉ nghĩ đến ăn!"

"Ừm, có ngẩng đầu một chút, nhìn thấy em mặt đỏ như mông khỉ." =))))

Bị Ikuchan trêu chọc rất đáng sợ, bởi vì nàng chưa bao giờ quanh co lòng vòng, trực tiếp liền chỉ đích danh tên họ, ngươi rất khó tìm được đường thoát, trừ khi nàng đồng ý để ngươi đi.

"Phiền chết rồi, lo ăn mì của chị đi!"

Ikuchan cười hì hì cúi đầu ăn mì, thực sự là không thể bởi vì gia hỏa này là kẻ tham ăn mà liền đánh giá thấp nàng a!


TBC.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net