[Phiên ngoại] [H]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Buổi sáng sau hôm giáng sinh, Takayama tỉnh dậy trên giường của Shiraishi. Cánh tay tự do chầm chậm đưa lên dụi mắt. Cánh tay còn lại hiện tại vẫn đang làm gối cho Shiraishi, cả người cũng trở thành tiện nghi cho nàng từ tối qua đến giờ.

Takayama mỉm cười đưa tay chạm vào gương mặt nàng, thật ra cả đêm qua đều là mình chiếm tiện nghi của nàng.

Này là lần thứ 2 phải không nhỉ?

Lần đầu tiên... là buổi tối đám cưới của Nishino.

....

Nhớ lúc ấy Kazumi hoàn toàn không định từ chối nụ hôn của Mai, trái tim tổn thương thèm khát được vỗ về. Mà đôi môi mềm mại đó tựa như thuốc phiện khiến Kazumi không ngừng mê luyến, vị ngọt đó dần dần tan đi trên đầu môi. Ban đầu còn chưa đáp lại, chỉ nhắm mắt để Mai hôn mình, không quá lâu sau đã tự biến mình trở thành người chủ động, ngang tàn chiếm đoạt cánh hoa kia, lưỡi đi vào khuấy đảo hết mọi ngóc ngách. Thẳng đến khi Mai không còn thở nổi mới cố gắng đẩy Kazumi ra.

Bản thân Shiraishi cũng chẳng ngờ đối phương bá đạo như vậy. Nàng khó nhọc thu lại từng ngụm không khí chẳng biết bằng cách nào đã nóng rực giữa 2 người.

Tiếp theo, phải thế nào mới tốt đây?

Rõ ràng chính mình là người khơi mào trước, làm sao có thể quay đầu được?

Không. Shiraishi lúc ấy hoàn toàn không muốn quay đầu.

Kazumi mờ mịt nhìn nàng, môi mím lại cố không để bất cứ hơi thở nào phả ra, bởi vì bây giờ thở ra một cái, giống như để dục vọng thắng thêm một lần.

Shiraishi cắn môi thu hết quyết tâm, tay vòng ra sau chủ ý muốn tự cởi váy nhưng ngay lập tức bị Kazumi giữ lại.

Hành động này... ý muốn can ngăn nàng, hay muốn mình làm giúp nàng?

Trong lúc Kazumi vẫn còn đang phân vân, Mai 2 tay vươn tới kéo Kazumi vào một nụ hôn khác, giữa những cuồng nhiệt nàng khẽ thì thầm, đem chút lí trí còn lại của Kazumi đập tan: "Làm đi".

Rốt cuộc vẫn là chính mình trút bỏ mọi thứ trên người nàng.

May mắn là ngay từ đầu Shiraishi chỉ để mỗi một cây nến thắp sáng căn phòng. Ngọn đèn léo lắt đó phủ lên cơ thể mê hoặc của Shiraishi một màu vàng tối, chỗ sáng chỗ không. Kazumi khép hờ rồi lại mở mắt ra, cố gắng tự nhủ rằng mình không hoa mắt, rằng cơ thể người này vốn đã rất nhiều lần thấy qua.

Nhưng mà nói dối bản thân như vậy thật không tốt chút nào. Shiraishi bây giờ rõ ràng đã khác với Shiraishi 5 năm, hoặc là chỉ có ánh mắt mình nhìn nàng là khác thôi.

"Đừng nhìn nữa".

Giọng nói run rẩy của Mai vang lên kéo Kazumi khỏi mớ ảo ảnh trong đầu, giờ phút ấy nhận ra mình đã tệ bạc với nàng ra sao? Là khoảng chừng gần 5 phút để nàng trần trụi ngồi trước mặt mình như vậy.

Shiraishi không kiềm được bắt đầu thổn thức. Kazumi khi ấy lại thấy cõi lòng lạnh lẽo thêm mấy phần. Suy nghĩ không-còn-đường-lui tràn ngập tâm trí. Không vội lau nước mắt cho Mai, Kazumi đứng lên khỏi sopha thuận tiện cởi váy trên người mình. Lát sau nghiêm túc ngồi xuống nâng mặt Mai lên, mấy ngón tay tỉ mỉ lau nước mắt cho nàng.

Đợi Mai lấy lại bình tĩnh Kazumi mới bắt đầu hôn nàng.

Vốn dĩ ban đầu là ngồi đối diện nhau trên sopha, dây dưa một hồi kết quả Shiraishi đã nằm hẳn xuống, để người Kazumi phủ lên trên. Kazumi một tay chống lên ghế, một tay nắm chặt lấy bả vai của Mai, nhẹ nhàng rải từng nụ hôn khắp gương mặt nàng.

Shiraishi không thuận lợi để ôm lấy Kazumi, 2 tay đành đặt hờ lên vai, hề khi nào môi Kazumi chạm đến những điểm nhạy cảm, cánh tay lại run rẩy di chuyển, từ cổ lên tới cắm, cứ thế một hồi len sâu vào tóc Kazumi.

Bên ngoài thời tiết không nói là quá lạnh, nhưng thân nhiệt Shiraishi lúc này thật không phải đùa. Không phải vì hôn quá nhiều mà thấy môi bỏng rát, Kazumi mơ hồ nghĩ rằng tất cả đều tại da thịt nóng nảy của Mai. Mà không chỉ môi, ngay cả đầu óc cũng bị mùi hương từ chính cơ thể nàng tỏa ra làm cho mê mẩn, chính lúc ấy không phòng bị bị Mai bắt ngồi thẳng dậy rồi đè ngược xuống ở đầu sopha bên kia.

Chưa kịp bất ngờ đã bị nàng tấn công dữ dội. Shiraishi bắt lấy 2 cánh tay của Kazumi đặt quanh eo mình. Không giống như Kazumi ban nãy giữ cho 2 cơ thể một khoảng cách thật nhỏ, Mai lúc này thoải mái nằm lên người Kazumi, trườn người xuống một chút ngậm lấy nhũ hoa của nàng.

Giống như bất ngờ bị người ta đánh một phát thật đau vào đầu, Kazumi không tự chủ rên lên, bàn tay bên dưới muốn giữ lấy mình bỗng bóp chặt mông Shiraishi. Rồi không rõ là vô tình hay hữu ý, chỗ ngón tay lướt qua cảm nhận được chút ướt.

Kazumi bắt đầu mê đi bởi những động chạm mạnh mẽ kia, ngón tay nương theo dục vọng len lỏi vào giữa 2 chân Shiraishi, không một lời báo trước chầm chậm tiến vào cội nguồn của dòng nước nóng ẩm khi nãy cảm nhận được.

"Akkk..."

Tiếng rên mang theo đau đớn của Shiraishi kéo ý thức của Kazumi quay về, ngón tay lập tức cứng đờ không chút lực, ngay lúc vì sợ hãi mà muốn rút ra, không ngờ lại bị Shiraishi giữ lại.

Shiraishi ở phía trên khó nhọc cất lời, lại có chút thổn thức nỉ non: "Đừng nhân nhượng với chị... Cũng đừng cảm thấy có lỗi... Chị yêu Kazumi..."

Takayama bởi vì lời bộc bạch của nàng mà thấy cõi lòng tan nát. Quả nhiên trước giờ đều là tổn thương nàng.

"Mai..." Kazumi vừa vươn cánh tay còn lại lên vừa gọi, lập tức cùng Mai lao vào một nụ hôn khác. Quấn quít một hồi dục vọng lần nữa dâng lên. Bàn tay bên dưới bắt đầu di chuyển. Shiraishi vùi đầu vào hõm cổ Kazumi thở dốc, tự động nâng hông lên giúp Kazumi thuận lợi tiến vào.

Nằm ở phía dưới, Kazumi cảm nhận được nước từ nơi ấy thậm chí còn theo ngón tay chảy xuống đùi. Vùng ấm nóng của Mai chặt khít bao lấy Kazumi. Ngón tay bỗng nhiên trở thành sợi dây liên kết thần kì, đẩy Shiraishi vào vùng đất tăm tối nhất mà nàng chưa bao giờ trải qua.

Shiraishi mơ hồ nhớ lại khoảng thời gian sau khi nàng tốt nghiệp. Công việc tương đối thuận lợi nhưng gia đình vẫn muốn nàng nhanh chóng kết hôn. Shiraishi miễn cưỡng chiều ý mẹ, tháng 2 năm đó cùng một người đàn ông gần 30 tổ chức gặp mặt. Hắn có thể gọi là mẫu đàn ông trưởng thành, chính chắn, sau kết hôn có thể đảm bảo cho Shiraishi một cuộc sống tốt đẹp.

Rất nhanh đến tháng 4 hôn lễ đã được kín đáo ấn định. Chỉ là trước ngày đăng kí kết hôn, Shiraishi đường đột quyết định cùng hắn qua đêm. Lần đầu tiên, Shiraishi đau đến mất ý thức. Nàng không thể tìm được giữa những cú thúc như muốn xé mình ra trăm mảnh một chút dịu dàng hay trân trọng nào.

Ngay hôm sau hôn lễ bị hủy bỏ.

Trong 1 tháng Shiraishi Mai biến mất, người duy nhất nàng gặp là Takayama Kazumi. Còn nhớ hôm ấy, Kazumi dù không biết bản thân nàng gặp chuyện gì, vẫn cứ gắt gao ôm nàng vào lòng thật chặt: "Mai, bất kì lúc nào cũng có thể đến tìm em. Em tuy không thể cùng chị giải quyết khổ tâm nhưng nếu Mai cảm thấy cô đơn, em nhất định sẽ ôm chị như thế này. Nhất định".

Shiraishi chưa bao giờ khóc nhiều như vậy. Nàng ở trong lòng ngực chật chội nhưng ấm áp của Takayama không ngừng thổn thức.

Tháng 5 khí trời dễ chịu, Shiraishi cùng Takayama nhỏ bé lọt thỏm vào góc phố đông đúc ở Shibuya. Giữa những tiếng nấc của Shiraishi, Takayama mơ hồ nghe thấy những giai điệu xưa cũ nhưng quen thuộc.

Shibuya, Shibuya, Shibuya chỉ mình em nơi đây.

Luôn luôn lắng nghe câu chuyện của tôi. 

Ngày hôm nay cũng vậy.

Tại sao tôi lại đến đây để khóc?

Những giai điệu buồn ở Shibuya...

Hiện tại có thể cùng người mình bấy lâu yêu thương trải qua dục vọng, Shiraishi vẫn đủ tỉnh táo để biết ngày hôm đó nàng đã muốn yêu thương Takayama biết bao. Từ đó tới nay, Shiraishi vẫn không cách nào quên được.

Đỡ lấy toàn bộ trọng lượng của Shiraishi, Takayama lắng nghe thật rõ những tiếng thở đứt quãng của nàng. Chỉ biết nhắc nhở bản thân phải trân trọng thân thể này. Như thể đang giữ lấy bảo vật đáng quý cả đời, Takayama dịu dàng nhưng đầy nhiệt thành quấn lấy Shiraishi.

Tiếng Shiraishi một lúc một nặng nề, nàng thậm chí sắp sửa cắn vào vai Kazumi. Đến khi tiếng rên của Shiraishi nghẹn lại kéo thành một đường dài trong cổ họng, bên bả vai truyền đến cảm giác đau rát, Kazumi mới biết người ở trên mình vừa đạt tới cực điểm.

Miệng Shiraishi rời khỏi vai Kazumi khó nhọc thu lại từng hơi thở, cơ thể kiệt sức hoàn toàn giao cho Kazumi. Kazumi cẩn thận rút ngón tay ra, nhẹ nhàng xoa lưng giúp nàng.

Một phần vừa dây dưa tổn hao không ít sức lực, một phần dễ chịu bởi động tác của Kazumi, Shiraishi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Kazumi cứ thế cả đêm nằm xoa lưng cho nàng, nước mắt rơi ướt đẫm khuôn mặt cũng không thèm lau đi.

...

Nhớ lại đêm đó Kazumi không ngăn được xúc động, ngay khi hốc mắt chuẩn bị chuyển đỏ lập tức bị người bên cạnh kéo mặt sang.

"Đang nghĩ cái gì đó?" Shiraishi dù nửa tỉnh nửa mê vẫn nhìn ra người kia chuẩn bị khóc, khó chịu hỏi.

"Nghĩ lại một số chuyện thôi, đa phần là nhớ đến tối qua". Kazumi trả lời kèm theo một bộ dạng thỏa mãn, trong đầu thầm nghĩ nói dối một chút chắc cũng không sao.

Đáng tiếc là Shiraishi nhìn thấu, bất quá cũng cho qua, giả bộ xấu hổ đánh vào tay Kazumi một cái: "Rảnh rỗi".

Kazumi bật cười túm chăn phủ hết đầu 2 người: "Ngủ thêm chút nữa, em chưa muốn dậy".

.

Fin.

.

Suichan.

.

17/9/2016.

.

Update 27/9/2016



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net