[Phiên ngoại] - Takasemaru.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Một thời gian sau khi Wakachu làm mèo nhà Sakurai...


Ngày đẹp trời hôm ấy, Sakurai về nhà, trên tay là thiệp hồng đỏ chót bị nàng lơ đãng ném lên bàn.


Wakachu ngược lại rất tò mò, vội vàng cầm lên.


[Lễ đính hôn]


Của ai đây?


Wakachu mở thiệp, lập tức tên của Nishino Nanase và Shiraishi Mai in tinh xảo trên nền giấy trắng thơm phức đập vào mắt.


Trong lòng Wakachu không khỏi hả hê (?!) khóe miệng cũng giương lên kì quái.


Kazumin đáng ghét, lần đó lừa ta, lần này chắc chắn bị quả báo, chính là người yêu xinh đẹp chuẩn bị bị người khác cướp mất rồi.


Haha.


Wakachu ngoan ngoãn chạy đến trước Sakurai, hỏi là ai đưa cái này cho nàng.


Sakurai thở dài: "Là mẹ của Naachan, con bé hình như bị ép cưới, cứ ở trong phòng không chịu ra".


Đại loại Shiraishi Mai dùng thế lực của gia đình, đặt chuyện hỏi cưới Nanase với gia đình nàng.


Wakachu bên ngoài tỏ ra thông cảm, trong bụng không ngừng cười tên Kazumi kia thật đáng thương. Nghèo rớt mồng tơi làm gì có cách đóng vai anh hùng cướp mĩ nhân.


Cái người này rõ ràng không nghĩ mình mà nói người. Bản thân cũng đã thành mèo trong tay Sakurai lại dám coi thường người khác.


Nhưng nghĩ tới tình đồng chí mấy năm giữa mình và Kazumi, Wakachu tối đó cũng hẹn gặp cậu ấy ra ngoài. Không nằm ngoài dự đoán, vừa vào chuyện chính Kazumi đã bù lu bù loa. Vẻ mặt khổ sở không giấu đi đâu được.


"Wakachu ngươi nói xem, Shiraishi ỷ thế gia đình này nọ, ép cướp Naachan trong khi biết rõ nàng ấy thích ta"


"Mà Shiraishi thì có được cái gì, cùng lắm là một công ty, vài căn biệt thự, tài sản còn chưa bằng nhà Sakurai. Wakachu ngươi nói đi, có nhiêu đó mà đòi cướp Naachan của ta".


Haha, ngươi muốn ta nói cái gì, nói là ngươi vì tình mà phát điên sao? Cái người không có được một căn nhà tử tế như ngươi lấy tư cách đâu mà coi thường người có vài biệt thự trong tay.


Kazumi, coi như ngươi sắp hỏng tới nơi rồi.


Haha.


Trong đầu Wakachu tự dưng nhớ lại lần đầu gặp được Kazumin, ah không chính xác là nhặt được Kazumin. Đến cái bãi rác hôm ấy còn bị quy hoạch chuyển đi nơi khác vậy mà Kazumi từ đó đến nay vẫn không khá hơn là bao.


Wakachu thừa khi Kazumin gục đầu xuống bàn than khóc, bản mặt ở trên này tranh thủ ngán ngẩm một tẹo.


Lúc sau Kazumin bất ngờ vùng dậy làm Wakachu không khỏi thất kinh, tưởng đối phương phát hiện ra suy nghĩ xấu xa của mình.


Kazumi gương mặt ráo hoảnh, tràn đầy mạnh mẽ tuyên bố: "Đã vậy, lần này, ta chịu nhịn một lần".


Lần này phát điên thật rồi sao? – Wakachu ngơ ngác – Ngươi định chịu nhịn cái gì? Nhịn nhục làm giúp việc ở nhà Shiraishi để mỗi ngày được gặp Nishino ah?


Đáng thương quá Kazumin a~~~.


Nói là thế nhưng thật ra Wakachu đang phát triển 105 chuyện tình cẩu huyết giữa phu nhân cô đơn cùng người làm vườn tội nghiệp.


.


Đúng ngày ghi trong thiệp đính hôn, Wakachu cùng chủ nhân Sakurai quần áo chỉnh tề đến lễ đường long trọng.


Cũng không có quá nhiều người, Wakachu nghe Sakurai bảo đều là đám người hay làm ăn với nhà Shiraishi và Sakurai. Nhưng bất ngờ nhất là tại sao chủ tịch Takayama lại xuất hiện ở đây. Ông ấy bao năm ở trên thương trường nhưng rất ít khi lộ mặt. Lần này Shiraishi cũng khá lắm mới mời được ông ấy.


Đúng giờ lễ đính hôn được tiến hành.


Kì lạ là cô dâu Nishino được phụ thân dắt vào lễ đường rồi vẫn không người mặc âu phục đứng đón nàng ở bục trước cha xứ.


Nhà thờ nhỏ bắt đầu rộn lên vài tiếng xôn xao. Wakachu thầm nghĩ Shiraishi kia đang bận đau bụng sao, vốn dĩ đã yêu thích Nishino lâu như vậy, chuyện tốt như này đáng lẽ nên chuẩn bị chu đáo chứ.


Có khi hồi hộp quá nên dạ dày không tốt.


Wakachu cứ thế rảnh rỗi không ngừng nghĩ lung tung.


Đến khi cửa nhà thờ lần nữa mở ra, người mặc âu phục bảnh bao xuất hiện, Wakachu xíu chút nữa sặc nước.


Mà nàng có đang uống nước đâu. Wakachu chân chính là sặc nước bọt rồi.


Kazumi một thân âu phục chỉnh chu, tóc vấn cao, nơ con bướm thắt gọn gàng ở cổ áo, chân đi giày tây bước từng bước mạnh mẽ tới chỗ Nishino. Gương mặt đương nhiên không giấu được hạnh phúc.


Nishino nhịn không được, không đợi Kazumin đến chỗ mình liền bước tới một bước ôm lấy nàng.


"Ta biết ngươi sẽ tới mà".


"Uhm". Kazumin gật đầu chắc nịch, siết chặt vòng tay.


Lễ đính hôn cứ thế tiến hành, mặc kệ khách phía dưới không hiểu vị trí chú rể bị thay người, máy móc vỗ tay theo.


Đến khi chủ tịch Takayama lên phát biểu, chúc mừng cho con gái của mình, Sakurai cùng Wakachu chỉ biết nhìn nhau ngơ ngác.


Có lẽ nào...


Còn có lẽ cái gì, mấy người nghĩ thế nào thì nó là thế đấy đấy.


.


Chờ cho lễ đính hôn kết thúc, Kazumin mới đưa Wakachu đến chỗ ngài Takayama giới thiệu: "Bố, đây là bạn tốt của con".


Đến lúc này Wakachu chỉ biết miễn cưỡng nhét cái sự thật này vào đầu, rằng Kazumin chính là Takayama Kazumi – đại tiểu thư của tập đoàn điện tử lớn nhất Nhật Bản. Đem nhà Shiraishi ra so với nhà Takayama thì ... thì.... thì thôi đừng có so. Chọc cười thiên hạ.


Thảo nảo trước giờ Kazumin nhất quyết không nói ra họ của mình. Còn hù: "Nói ra sợ ngươi chết khiếp". Lúc ấy Wakachu chỉ nghĩ chắc vừa thoát khỏi bãi rác, bị khí độc làm tê liệt nên đầu óc chưa tỉnh táo nói năng lung tung. Giờ ngẫm lại, Kazumin chân chính là không muốn mình chết khiếp thật.


Đợi ngài Takayama đi rồi, Wakachu mới dốc toàn lực tóm lấy cổ áo Kazumin, hung hăng hỏi: "Nói, tại sao ngày hôm đó lại ngồi ở bãi rác?"


Kazumin cười hề hề gạt tay Wakachu ra. Đại loại Kazumin không thích thừa kế tập đoàn, muốn sống cuộc sống tự do thú vị nên quyết định bỏ nhà ra đi. Nhưng ngặc nỗi lại quên mang theo tiền, lang thang hết mấy ngày thì được Wakachu nhặt được. Ban đầu cũng không định lưu lại chỗ Wakachu quá lâu nhưng dần dần cảm thấy đối phương nhiều điểm hay ho nên quyết định bám theo.


"Vậy mắc gì bây giờ lại lộ thân phận?"


Bởi vì nếu không cậy vào thế lực gia đình, có khi Naachan sẽ bị cướp mất. Kazumin sau khi đọc được thiếp đính hôn liền quăng hết danh dự, ngoan ngoãn quay về nhà gặp bố. Ngài Takayama mấy năm không tìm được Kazumi lo lắng không đếm hết, nay nàng chịu quay về còn bảo tiếp nhận công ty liền không ngại đụng đến điện thoại gọi điện cho nhà Shiraishi. Mọi chuyện được giải quyết trong chớp mắt.


Wakachu lần nữa khẳng định, bọn nhà giàu nhất định đều phát điên. Hoặc có bệnh điên tiềm ẩn, sau đó tìm đến nàng bộc ra.


Akkkkk ~~~ Wakachu trong lòng gào thét, nếu khi ấy biết được thân phận của Kazumin đã bắt trói cậu ấy tống tiền rồi. Đâu cần phải cùng tên này mấy năm trời chạy trốn chủ nhà trọ, chịu bao nhiêu cực khổ. Lại trách bản thân đèo bồng, một mình lo thân chưa xong, còn chứa chấp thêm một tên điên.


Trong lúc Wakachu vẫn còn đang rấm rứt với quá khứ, Kazumin đã biến mất từ lúc nào.


Người ta là bây giờ bận rộn, đâu có rảnh chơi trò cắn rứt với Wakachu.


Sakurai hiểu ý âm thầm kéo Wakachu thất thần về nhà. Ở trên xe dịu dàng đặt đầu nàng tựa lên đùi mình, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc ngắn của đối phương. Nói: "Wakachu thấy không? Không có tiền vẫn có cuộc sống thú vị. Như ta với ngươi bây giờ nè".


Wakachu im lặng nằm lên đùi Sakurai, chả cần biết nàng nói năng linh tinh cái gì, chỉ biết nơi mình tựa đầu lên thật êm quá, lại còn thơm tho. Wakachu nổi hứng bắt đầu di chuyển tay.


.....


Tối hôm đó...


"Kazumin, ngươi từ giờ phải tiếp quản công ty, chắc sẽ mệt mỏi lắm". Nishino ngồi vào lòng Kazumin trên ghế sô pha, đầu tựa lên ngực nàng, gương mặt tràn đầy lo lắng.


Kazumi từ chiều tới giờ vẫn không ngừng cười, một tay ôm ngang hông Nishino, tay kia kia vuốt vuốt tóc nàng: "Không phải lo, ta thế này không hợp chuyện kinh doanh. Chi bằng ... Naachan ..."


Nghe Kazumi gọi tên mình rõ ràng, Nishino mơ hồ quay qua, lập tức hiểu được chút ý tứ trong mắt nàng, lát sau khóe miệng cong lên nói: "Chúng ta bỏ đi đi".


"Uhm" – Kazumin vui vẻ gật đầu. Môi hướng tới môi Nishino nhẹ nhàng hôn xuống.


Nishino từ từ khép mắt, tay vòng lên ôm lấy cổ Kazumin, tối đó cùng nàng dây dưa không dứt.


...


Sáng hôm sau Wakachu mở điện thoại, tin nhắn của bạn chí cốt Kazumin vỏn vẹn mấy chữ: "Bọn ta trốn đi đây".


Khóe miệng Wakachu giật giật, trong lòng thầm tội nghiệp cho chủ tịch Takayama, bị chính con gái thân yêu lừa một vố đau.


Haha


Có trách thì trách Kazumin đi theo Wakachu mấy năm đã biến thành một tên lừa đảo chính hiệu rồi.




......................


Mọi người tò mò về số phận hẩm hiu của Shiraishi Mai?


Hoặc là quên đi.


Hoặc là ngầm định rằng Matsumura Sayuri một ngày sẽ xuất hiện ở chỗ nàng.


.


[Love and Money]

[End]

[Suichan]

14/12/2016.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net