Tập thể dục là thứ gì đó thật khó khăn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

20.

Dựa theo những gì hai thằng ăn hại chuyên xúi dại mach bảo, vào ngày nắng đẹp trời, cáo nhỏ Đại Hoàng đang ăn xoài, Lý Đế Nỗ dòm dòm nó, chợt buông lời vàng ngọc: "Đại Hoàng, từ lúc em ở đây tới giờ, ăn muốn hết cả tiền tiêu vặt của anh mà vẫn không thấy béo, hay là sáng mai dậy đi tập thể dục với anh, vận động một chút biết đâu cơ thể hấp thụ chất tốt hơn."

Đại Hoàng nghe đến đây giật mình làm rớt miếng xoài, rồi chui tọt vào lòng Đế Nỗ giả vờ làm nũng.

Nhưng Lý Đế Nỗ là thanh niên cứng chính hiệu, kiên quyết nói không, bài trừ sự khác biệt giữa các thành viên trong nhà.

Đến tối, cáo nhỏ tiếp tục lăn vào vòng tay cậu, mềm giọng nói: "Anh đã bảo là nuôi em cho mập cơ mà. Sao chưa kịp mập lại bắt em vận động vậy, em chẳng thích đâu!"

"Anh muốn thử nhiều cách để giúp Nhân Tuấn mập lên." Đế Nỗ nghiêm khắc. "Em tự nhìn lại bản thân đi, nhỏ xíu ốm yếu có khác nào con cáo con mới ra đời đâu. Ngày mai chạy bộ với anh. Năm giờ sáng, đừng kì kèo mặc cả."

21.

Cáo nhỏ ì ạch chạy theo Lý Đế Nỗ, chít chít vài tiếng đầy tủi thân.

Lý Đế Nỗ mặt lạnh im ỉm chạy nhưng đôi mắt cười đã bán đứng tất cả, cậu cố gắng nhìn về phía trước, chẳng thèm đoái hoài gì tới giọng nói nhỏ đầy kháng nghị phía sau.

Đại Hoàng biết đây là ngày đầu tiên và cũng là ngày kinh khủng nhất trong quãng thời gian tập luyện đầy gian khổ của mình.

"Cố lên, luyện tập xong anh sẽ thưởng cho em một ly trà sữa."

Trà sữa! Cáo nhỏ Đại Hoàng nghe thấy phần thưởng hấp dẫn như thế bèn sáng mắt lên, cố gắng lê cái thân nặng như chì theo chân Tổ quốc phát huy lời kêu gọi lao động là vinh quang!

Bác gái hàng xóm đi ngang qua nhìn thấy, liền khen: "Con nuôi con cáo khéo thật đấy."

Lý Đế Nỗ hoá thân thành người cha nghiêm túc. "Bác đừng khen, coi chừng nó tưởng bở lại không thèm tập thể dục nữa. Bác xem, nó yếu ớt thế này, phải vận động cho người khỏe mạnh."

Cáo nhỏ nghe thế cái mặt chù ụ một đống.

22.

Lý Đế Nỗ thực hiện lời hẹn của mình, mua trà sữa cho Đại Hoàng. Người một ly, cáo một ly ngồi trước cửa nhà cùng nhau uống.

Nhưng mẹ nó! Cáo nhỏ hút rột rột đột nhiên phun phì phì. Đây là trà sữa không đường mà!

Tức giận đến không thể kiềm chế được! Nó dùng đầu ủn ủn Lý Đế Nỗ làm cậu cười ha hả.

"Bây giờ hạn chế ăn ngọt. Đại Hoàng nghe lời, ăn ngọt nhiều không tốt cho sức khoẻ."

Cáo nhỏ chỉ biết ấm ức chít chít chít.

23.

Một ngày nọ, Lý Đế Nỗ đang trong giờ nghỉ trưa, đột nhiên điện thoại rung. Là mẹ gọi tới.

"Đế Nỗ, chiều nay mẹ phải đi công tác khoảng một tuần. Con nhớ chăm lo cho Đại Hoàng, đừng học hành quá sức."

Lý Đế Nỗ nghe thế, chưa kịp đáp lại đã nghe thấy một tràng chít chít chít vọng tới.

Cậu đáp. "Mẹ trước khi đi làm thật nhiều đồ ăn vào cho nó đi để chiều con về thồn vào mồm nó. Thồn, ý trên mặt chữ."

"Sao vậy? Tự dưng bắt ăn nhiều thế?"

"Nó nhỏ quá, con phải bắt nó ăn nhiều cho nó mập lên, dù bây giờ nó cũng đã ăn nhiều lắm rồi. Mẹ bắt nó tập thể dục cho đói bụng để chiều còn ăn."

Lý Đế Nỗ chào mẹ. Trước khi cúp máy còn nghe thấy giọng nói truyền qua điện thoại: "Đại Hoàng, ngừng ăn xoài. Lên xuống cầu thang 10 lần cho mẹ."

Quả là mẹ nào con nấy!

24.

Lý Đế Nỗ vừa mở cửa, chào đón cậu chính là một cú tông muốn lòi bụng.

Lý Đế Nỗ lảo đảo đưa tay ôm lấy Hoàng Nhân Tuấn, run rẩy hỏi: "Mẹ đã đi rồi à?"

"Mẹ đi rồi." Nhân Tuấn đôi mắt ngấn nước. "Mẹ dặn em ở nhà mỗi ngày lên xuống cầu thang hai mươi lần, thực sự muốn xỉu luôn."

Cậu bật cười, xoa xoa đầu đứa nhỏ.

"Đói bụng chưa?"

Nhân Tuấn đang khóc lóc nghe hỏi thế thì bỗng hoá lại thành cáo, chít chít chít chỉ vào bụng ý bảo em đói đến nỗi da bụng dính da lưng luôn nè, mau vô nấu cơm cho em.

25.

Mẹ Lý đi công tác tới ngày thứ hai, thì bố Lý từ nơi xa xôi nào đó gửi về cho Lý Đế Nỗ một bầy chuột.

Không sai, một bầy chuột, chạy bằng pin đàng hoàng.

Trong thư có nhắc đến Đại Hoàng: "Bố mua chuột về cho em nó bắt chơi, sẵn tiện tập thế dục."

Lý Đế Nỗ đỡ trán. Ừ nhỉ, sao lại chẳng nghĩ ra. Thấy nó mỗi ngày hì hục leo lên leo xuống mình còn đau đầu huống chi là nó.

Thế là Đại Hoàng đành phải từ bỏ tôn nghiêm loài cáo, hoá thành mèo chỉ trong nháy mắt.

... Cái gì mà tôn nghiêm chứ? Nói sai rồi, thực sự là chả có tôn nghiêm gì đâu, bởi vì khi Lý Đế Nỗ vừa thả chuột ra, cáo nhỏ đã tự động chơi trò đuổi bắt không biết mệt.

Riết rồi cosplay đủ loài động vật hết!

26.

Nhân Tuấn nằm coi hoạt hình, Lý Đế Nỗ ngồi làm bài tập.

Tiếng nhạc cuối phim quen thuộc vang lên, bấy giờ cậu mới hỏi cáo nhỏ: "Hình như thời gian hoá cáo của em nhiều hơn lúc ở dạng người nhỉ?"

Nhân Tuấn gối đầu lên đùi cậu, đáp: "Tại công lực của em chưa đủ, hoá thành người tiêu hao năng lượng dữ lắm."

Lý Đế Nỗ "Ừ" một tiếng, đoạn quay sang nhéo nhéo cái má tròn ủm của đứa nhỏ.

"Có mập lên xíu này. Coi bộ một bữa năm chén cơm phát huy tác dụng đấy."

Nhân Tuấn hoan hô, ngay lập tức trở lại thành bé cáo nhỏ nằm ngửa lộ cái bụng tròn, trên mặt đầy cảm giác tự hào kiểu cuối cùng tôi cũng đã góp được chút công sức vào việc xây dựng Đất nước đó nha!

27.

La Tại Dân nhân dịp cuối tuần mò qua nhà họ Lý chơi.

Thấy cáo nhỏ đang ăn xoài, thằng quỷ con này trên mặt viết ba chữ: Ngạc! Nhiên! Chưa!

"Lần đầu tao thấy có cáo ăn xoài á. Mày nuôi sao hay vậy chỉ tao với."

"Đừng đánh đồng nó giống loài cáo thường. Cáo này là cáo xịn, em trai tao đấy."

La Tại Dân chậc chậc đầy khinh bỉ: "Có bao giờ mày thương yêu cái gì đâu mà hôm nay lại bày đặt thế này, còn hỏi tụi tao dồn dập như muốn quánh nhau tới nơi."

Dứt lời, cậu ta cướp ngay miếng xoài cuối cùng trong đĩa cho vào miệng.

Màn đêm buông xuống, cáo nhỏ chui vào vòng tay của Lý Đế Nỗ như thường lệ, chu chu mỏ ra chiều giận dỗi lắm.

"Anh đừng cho cái người hồi chiều vô nhà nữa được không?"

"Sao vậy?"

"Ảnh ăn mất miếng xoài của em!"

Cáo nhỏ cực lực lên án, Lý Đế Nỗ cười cười. "Ngoan, mai anh mua bánh quy bé gấu cho em ăn thử nhé?"

"Là cái gì vậy? Ăn ngon không?"

"Đồ ngon anh đều mua cho em. Mà cái thằng hồi chiều, nếu nó có cướp đồ ăn của em nữa thì cứ việc cắn vào tay nó."

"Đã biết!"

"Ngủ ngon, Đại Hoàng."

"Ngủ ngon, anh Đế Nỗ."

Đại Hoàng vui vẻ chìm vào giấc ngủ. Ha ha ha, thế là giải quyết được vấn nạn bị cướp đồ ăn rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net