Chương 3: Ở tiểu huyệt nhanh chóng thục vào rút ra ( H )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EDIT & BETA: DUYÊN CHANH CHUA (WATTPAD)

“Ân a……”

Nữ hài tử hai chân mở rộng ra hai bên, hạ thể lỏa lồ rõ ràng ở trong tầm mắt nam nhân, bởi vì khẩn trương nên hoa huyệt nho nhỏ khép kín kia run nhè nhẹ, thế nhưng lại có một sợi chỉ bạc trong suốt lại tràn ra.

Cô giống như ý thức được thân thể của mình phản ứng như vậy liền xấu hổ, khuôn mặt liền đỏ bừng kinh hoảng lại bất an, thẹn đến muốn chui xuống đất.

Cô hiện tại là bị một nam nhân xa lạ đùa bỡn, nhưng thân thể cô lại có phản ứng làm cô bỗng chốc sợ hãi, hạ thể dường như…… Ẩm ướt, thật là đáng xấu hổ!

“A……”

Nam nhân nhìn thấy cô ngượng ngùng, thế nhưng lại cười khẽ, âm thanh hắn trầm thấp, từ tính và dễ nghe nói không nên lời. Cố Tiểu Ngữ không thể tưởng tượng nổi một âm thanh tốt như vậy mà lại nghe từ một nam nhân, nhưng đáng tiếc lại là một nam nhân lưu manh đi cưỡng hiếp con gái.

Trên người hắn có hương thơm nhàn nhạt, dù không nhìn thấy người nhưng cô có cảm giác nam nhân này là ngươi ưa sạch sẽ, cả người lẫn khí chất đều thực sạch sẽ.

Quả thật nam nhân này tất cả đều mang cho người ta cảm giác thật sạch sẽ, hiện tại cô đang bị hắn cưỡng gian mà còn bị che mắt nên tất cả hình ảnh hồi nãy nghĩ lại thật bực mình.

“Không…… A!” Cố Tiểu Ngữ bỗng nhiên kinh hoảng thất thố mà vặn vẹo lên, ngón tay nam nhân bỗng ấn ở trước tiểu huyệt của cô.

Nơi này là địa phương mà nam nhân không thể đụng vào, một khi bị nam nhân đi vào thì hình ảnh ngày thường cô ngây thơ chất phác sẽ không còn nữa. Suy nghĩ một chút Cố Tiểu Ngữ liền cảm thấy sợ hãi, hiện tại cô cảm giác được ngón tay nam nhân dần dần cắm vào, cô cơ hồ lúc này muốn tuyệt vọng.

“Không cần như vậy, cầu anh không cần như vậy.”

Chiếc khăn đen che lại đôi mắt bỗng chốc liền chảy ra nước mắt, cô khóc nức nở mang theo thâm âm run rẩy, đáng thương nói không nên lời:

" Cầu anh, cầu anh xin dừng lại, ân......"

Nhưng cô không biết, chính mình càng bất lực và yếu ớt như vậy nhưng ở trong mắt nam nhân lại kiều nộn mê người. Nam nhân nhìn chằm chằm cô bên cạnh đó cũng dùng sức cắm vào tiểu nhục động, hô hấp càng ngày càng trầm trọng.

Ngón tay thon dài đột nhiên cắm xuống, Cố Tiểu Ngữ tuyệt vọng mà hét lên một tiếng, cảm giác được chiều dài của xương ngón tay đã cắm vào.

Chưa bao giờ bị khai phá nên tiểu huyệt lập tức co rút lại, muốn đem ngón tay nam nhân phun ra , nhưng nam nhân lại tàn nhẫn tiếp tục hướng vào trong mà cắm vào. Đau đớn truyền đến, Cố Tiểu Ngữ đau đến khuôn mặt nhỏ rối rắm:

“Không, cầu xin anh không cần, đừng đụng tôi, a……”

Đầu ngón tay kia không quan tâm liền cắm vào, cắm hơn phân nửa ngón tay, lúc sau chậm rãi rút ra một đoạn.

Nam nhân nhìn đầu ngón tay của mình có một sợi tơ máu, màng trinh tựa hồ bị hắn lộng phá một chút, nhưng hoàn toàn không có bị xé rách.

Hắn lại đem ngón tay cắm vào, lần này có kinh nghiệm hơn, tận lực cắm vào tới vị trí của màng trinh liền dừng lại, lúc sau khi đã vào sâu dùng ngón tay cái ấn ở âm hạch của Cố Tiểu Ngữ, thật mạnh xoa xoa.

“A……”

Thật là thoải mái! Tiểu Ngữ dùng sức cắn môi, vẫn là nhịn không được phát ra những tiếng rên rỉ đáng xấu hổ đó, bây giờ cô giống như những cô gái hư hỏng, bị nam nhân dùng ngón tay cắm vào huyệt, phóng đãng dâm kêu.

Cô đã cố gắng chịu đựng không rên , nhưng mà nam nhân này giống như không thích bộ dáng nhẫn nại của cô, chỉ cần cô cắn môi mà nhẫn nại thì hắn liền dùng sức xoa âm hạch của cô, như thế tiểu nha đầu liền hoàn toàn nhịn không được mà mở miệng rên rỉ. ( Edit: ức hiếp người ta quá anh ơi!!)

Nhưng nơi này là phòng thí nghiệm rất có thể bị người nhìn thấy, về sau ở trường học cô phải làm sao đây?

Cô sợ bị người ta nhìn thấy bộ mặt dâm đãng này của mình, bên cạnh đó cô bị một nam nhân xa lạ đùa bỡn hạ thể rất có thể bị lan truyền ra ngoài, khả năng cao Mộ học trưởng cũng biết......

Cô thích nhất Mộ học trưởng nên liền tìm kiếm trường học trưởng đang học, cô là vì Mộ học trưởng mới nỗ lực khảo nhập trường cao trung này, nhưng lúc cô nhập học rồi thì không còn nhìn thấy Mộ học trưởng nữa, thân thể cũng đã bị một nam nhân xa lạ chơi qua. Tưởng tượng sau này không còn mặt mũi nhìn Mộ Phong Diễn, Cố Tiểu Ngữ liền buồn bã, nhịn không được nhẹ nhàng nức nở:

“Ô……”

Nhưng ngón tay kia, lúc cô lại nức bỗng nhiên nhanh chóng thọc vào rút ra.

☆♡☆♡☆♡☆♡☆♡☆♡☆♡☆
Mấy bạn đọc xong NHẤN NÚT SAO VÀ CMT giúp mình và ủng hộ mình nha! Mấy bạn Follow mình để biết thêm truyện hay nha! Cám ơn mấy bạn đã đọc truyện! <3! TRên 10 sao mình up tiếp nhé mọi người ! Mình mong mn đọc thì hãy nhấn sao cho mình nhé hihi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net