Chương 9: Cắm Vào Thật Sự Rất Đau sao?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EDIT & BETA: DUYÊN CHANH CHUA ( WATTPAD )

Tầm mắt bị bao vây bởi cái thứ ở bên trong quần lót, với mắt thường liền có thể nhìn ra hình dáng to lớn và trướng đại, Cố Tiểu Ngữ sợ tới mức mắt há hốc mồm, chân tay luống cuống!

" Đừng hoảng hốt, anh đối với em không có ác ý". Mộ Phong Diễn nhìn vóc dáng của cô so với chính mình lùn hơn một cái đầu, đáy mắt có ý cười:

" Em nhìn chằm chằm vào cái đó như vậy, anh có thể không phản ứng ư?"

" Em không cố ý"

Cô thật sự không cố ý nhìn chằm chằm vào nơi đó của hắn, bởi vì nơi đó của hắn nó......nó dường như càng lúc càng to ra, nên lúc sau cô không thể nào đứng vững, đã quên thu hồi ánh mắt.

Nghe học trưởng nói như vậy, giống như nói cô là một người háo sắc, vô sỉ. Cố Tiểu Ngữ xấu hổ muốn chết, chỉ có thể nỗ lực mà không quan tâm nơi đó của hắn càng lúc càng lớn, cô lấy khăn lông chà lau hai cái đùi cho hắn.

Nhưng mà, dù muốn trốn tránh cỡ nào trước sau vẫn phải đối mặt, hai cái đùi của hắn được cô lau sạch rất sẽ, rồi vấn đề nghiêm trọng rốt cuộc vẫn tới.

" Học trưởng, cái kia.....anh....Anh có thể tự mình xử lý không?"

Chỉ còn lại cái thứ bên trong cái quần lót, chẳng lẽ bắt cô phải lau sạch sẽ hết cho hắn?

Cố Tiểu Ngữ hỏi như vậy, cũng chỉ là chứng minh cho hắn thấy cô không háo sắc nhìn nhị đệ của hắn, nhưng mà thật không nghĩ tới Mộ Phong Diễn vẫn như cũ miệng lưỡi điềm đạm, tự nhiên nói:

“Xin lỗi, anh không thể khom lưng.”

Đây là có ý gì? Chẳng lẽ cái thứ bên trong quần lót cũng muốn cô rửa sạch cho hắn? Dù sao đó cũng là nơi tư mật nhất trên người của nam nhân.

“Anh không có thói quen ăn mặc dơ, bẩn kể cả quần lót.”

Học trưởng nhìn cô với ánh mắt thật sự là nhu hòa, nhu đến mức làm người ta thật hoài nghi nam nhân trước mắt rốt cuộc có phải là người lãnh khốc vô tình trong truyền thuyết, là người mạnh nhất trong năm người nổi tiếng nhất của trường Mộ Phong Diễn.

Thanh âm của hắn cũng là thật nhu hòa, trầm thấp từ tính, nhu hòa mà gợi cảm:

“Cho nên, làm ơn em.”

Nội tâm Cố Tiểu Ngữ tan vỡ, học trưởng thật sự...thật sự....muốn cô rửa cả bên trong quần lót.

Tuy rằng Mộ học trưởng là người mình sùng bái, nhưng mà hôm nay bọn họ mới lần đầu tiên gặp mặt, hắn cũng đâu biết cô là người nào……

“Có thể chứ?”

Thanh âm Học trưởng vẫn luôn tràn ngập ma tính giống như mị lực, lúc hắn cúi đầu ở bên tai cô vang lên. Tựa như là cô bị hắn mê hoặc vậy. Cô như ma xui quỷ khiến gật gật đầu, lại bị thất lạc hồn phách mà đi tới trước mặt hắn ngồi xổm quỳ xuống, đôi tay câu lấy quần lót hắn đem quần lót kéo xuống.

Mới một giây thôi, đầu óc cô tỉnh táo lại, cả người đều choáng váng.

Cô không biết sẽ như vậy! Lúc quần lót bị cô kéo xuống, cái thứ như quái vật khổng lồ kia bị quần lót trói buộc bỗng nhiên bắn ra tới, bang một tiếng đánh vào trên mặt cô.

Không biết qua bao lâu, trong phòng tắm bỗng nhiên truyền ra tiếng thét thất thố hoảng sợ của một cô gái: “A……”

Một đám anh em bên ngoài trợn mắt há hốc mồm, đây là tình huống như thế nào? Lão đại đem tiểu nha đầu kia ăn ư? Nhưng mà âm thanh kêu cũng quá thảm thiết đi? Cắm thật sự rất đau ư?

Tuy rằng biết rõ không nên ảo tưởng nữ nhân của lão đại. Nhưng, vừa rồi cô bé hồi nãy thật sự là quá xinh đẹp. Trong đầu không cẩn thận, liền ảo tưởng mị lực của thân thể cô: nhũ hoa trắng như tuyết còn có tiểu huyệt hồng nhạt.

Không biết lão đại hiện tại có phải hay không đem côn thịt to lớn hung hăng thọc vào rút ra nhục huyệt của cô bé? Bằng không, thanh âm như thế nào lại kêu thảm thiết như vậy?

        ❤❤❤❤❤❤❤❤❤

Thành thật xin lỗi, dạo này Duyên lười quá :((( nên ra chap trễ. Mọi người tích cực NHẤN NÚT SAO và CMT nha~ ( nhìn thôi cũng thấy vui trong lòng ). Một ngày vui vẻ nhé mấy bạn. Yêu mấy bạn nhiều lắm....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net