Chương 1: Muộn màng nhận ra

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ah , thì ra là vậy . Doãn Vân Tĩnh tôi dùng 12 năm để yêu Quân Vũ Hạo anh cuối cùng nhận được gì ? Ha ha , thứ tôi nhận được là nhũng cái khinh thường từ người đời , sự phản bội của "bạn bè" , người nhà tôi thì vì cô gái anh yêu - Chu Lam, nghi ngờ tôi mắng tôi độc ác !! Cuối cùng bị đuổi ra khỏi nhà , nơi tôi sinh ra và lớn lên trong sự yêu thương , ngưỡng mộ của người đời .

Nằm trên giường bệnh tôi ngơ ngác nhìn ra ngoài cửa sổ nghĩ về cuộc đời đầy đau đớn của mình cười tự giễu. Doãn Vân Tĩnh sinh ra trong một gia tộc đứng trong 10 thế gia vọng tộc trong nước . Được nuôi nấng trong sự bao bọc yêu thương Của người nhà ông bà , cha mẹ và người anh trai thân yêu. Ít nhất, trong mắt người khác là vậy. Cho đến năm 10 tuổi cô gặp được Quân Vũ Hạo , hắn hơn cô 5 tuổi . Hắn chơi cùng hội bạn với anh của cô ,hay đến nhà cô chơi. Lần đầu gặp hắn là khi cô đang chơi ngoài vườn , nhóm bạn của anh trai khoảng 10 người tính cả anh trai nhà cô. Cô thích hắn từ cái nhìn đầu tiên , hắn rất đẹp khuôn mặt góc cạnh sắc sảo điêu khắc tuyệt mĩ từ tạo hoá . Không từ nào diễn tả được vẻ đẹp của hắn , và không ngoại trừ những người còn lại cả anh của cô , sắc đẹp thượng thừa . Nhưng ở hắn có cái gì đó khiến cô thu hút từ ánh nhìn đầu tiên. Và cô hiểu rõ lòng mình như thế nào- cô thích hắn. Cô và họ cũng khá thân thiết , không, hay nói đúng hơn là quan hệ không mặn không nhạt, hok đối với cô coi như là tốt nhất so với những người con gái xung quanh , nghĩ cứ như vậy là ổn rồi . Có gia đình  , có các anh là bạn , trên lớp có một cô bạn thân, và đặc biệt là có cả hắn .
Nhưng niềm vui ấy kéo dài không bao lâu cho đến năm cô 15 tuổi. Cái độ tuổi đẹp của thiếu nữ . Chu Lam xuất hiện . Nhìn bề ngoài rất thanh tú, khá dễ thương. Nhưng ai biết đó chỉ là vỏ bọc của cô ta. Cô ta hơn cô 2 tuổi . Cô gặp cô ta ở trường , gia cảnh cô ta cũng khá giả , coi như là một tiểu thư có gia giáo đi. Cô ta tiếp cận cô ,lấy khuôn mặt một người chị hiền , dịu dàng. Có đôi lúc cô nhận ra là cô ta đang nhiệt tình một cách quá đáng? Rồi cô ta dần dần thân vs gia đình cô vì hay lấy lí do sang chỉ bảo cô, giúp cô học . Mà khổ nỗi cô đâu phải loại ngu học đâu chứ , cô học rất giỏi là đằng khác . Trực giác cô luôn nhạy bén hơn nhiều người  . Cô có dự cảm xấu sắp xảy đến . Thời gian trôi qua cho tới sinh nhật 15 của cô. Các anh cũng đến dĩ nhiên không thể thiếu hắn . Bọn họ giờ đã trưởng thành , họ là tổng tài , là bác sĩ , lãnh đạo hắc đạo bạch đạo... là những người đàn ông hoàng kim . Phải thôi đẹp trai , nhà giàu nứt vách, có tài không ai bì nổi. Con gái không thích sao được ? Và đương nhiên cũng không ngoại lệ là Chu Lam cũng thích họ . Mà thật bất ngờ không chỉ một mà là cả 9 người . Sau 3 năm quen biết, cô nhận ra là cô ta chẳng phải loại tốt đẹp gì. Thậm chí còn khinh thường Chu Lam. Vì cô ta lúc nào cũng bày ra bộ dáng thục nữ yếu ớt. Thánh thiện đến quan âm bồ tát còn méo bì nổi. Chính xác là cả 9 người bao gồm anh của cô hay hắn đều có thiện cảm vs cô ta . Ngay đến cha mẹ cô cũng rất thích cô ta. Cô ta cứ sang nhà cô chơi, lấy lòng họ tự nhiên như người trong nhà vậy. Cô không thích điều đó. Sinh nhật của cô Chu Lam dành cho cô một món quà mà cả đời không thể quên. Cô ta vu hại Doãn Vân tĩnh . Khiến cho cô mất mặt trước bao nhiêu người, trở thành đứa con hư hỏng , một cô tiểu thư xấu xa trong mắt người đời . Anh trai cha mẹ thất vọng về cô . Các anh dần có ác cảm chán ghét vs cô, dĩ nhiên là có cả hắn. Vì cô đã đụng tới "bảo bối" của họ cơ mà. Hôm đó cô ta tự tát vào mặt mình té xuống cạnh cô ngước lên nhìn cô đầy vô tội . Hỏi tại sao cô lại làm vậy, cô đứng hình ,khi mọi người chỉ chỏ bàn tán về cô , cha mẹ thất vọng nhìn về phía cô , anh trai và các anh phẫn nộ trừng mắt nhìn cô . Cô biết là mình đã bị gài.
Thờ gian troi đến nam 22 tuổi nằm trên chiếc giường bệnh này. Không một ai ngó ngàng hỏi thăm. Cái danh thối nát ấy ngày một tăng vì những cái xấu mà Chu Lam ban tặng cho Doãn Vân Tĩnh . Luôn bên tai người nhà cô than thở nghe thì có vẻ bao dung cho cô nhưng thực chất là châm dầu vào lửa . Làm họ càng chán ghét thất vọng về đứa con gái duy nhất trong Doãn gia . Càng ngày càng yêu quý Chu Lam hơn. Thật nực cười là cả 9 người đó đều yêu cô ta. Cô yêu Quân Vũ Hạo mà hắn thì yêu cô ta , coi như bảo bối mà nâng trong bàn tay. Mà còn bất ngờ hơn là cả 9 người gồm anh trai của cô đều chấp nhận chia sẻ cô ta. Cha mẹ các anh cũng quý cô ta . Đồng ý hôn sự của cả 10 người. Tâm quan của bọn họ có phải bị quăng cho cẩu ăn rồi phải không . Mẹ nó , cm càng hận hơn là Doãn gia nhận cô ta làm con nuôi cho cô ta lên xe hoa với tư cách là " công chúa Doãn gia" . Còn cô mắc bệnh ung thư nằm ở giường bệnh lại ko ai ngó ngàng tới . Cô luôn bên hắn nhưng hắn lại gạt bỏ cô , chán ghét cô. Giờ mới phát hiện ra mình quá ngu ngốc. Cô cũng có lỗi, có lỗi vì mù quáng chỉ biết chạy theo tình yêu, không tự thương lấy bản thân mình , mặc cho mọi thứ xung quanh, trong mắt cô chỉ có hình ảnh của hắn. Cô luôn nghĩ rằng, Chu Lam này không có gia cảnh bằng mình, anh ấy sẽ không để mắt đến đâu, thế nhưng....cô sai rồi, cô hối hận rồi . Ngày họ đám cưới chính là ngày cô lìa xa cõi đời này . Thê lương biết bao cô chết trong ngày vui của bọn họ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net