Phần 2: Kế Hoạch Của Giáo Viên Chủ Nhiệm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nữ Giáo Viên Tại Lớp Học Cá Biệt

Tác Giả: Agam Maura

Crossdress Tiểu Thế Giới


Phần 2: Kế Hoạch Của Giáo Viên Chủ Nhiệm

Đúng vậy, bạn không nghe lầm đâu, tôi thực sự đang ở trong một cửa hàng bán nội y của nữ. Bạn đang thắc mắc tại sao tôi lại ở đây ư? Như tôi đã nói, đây là cách thức duy nhất để trị đám học sinh cá biệt mà tôi rút ra từ vô số bài học tâm lý và logic. Bạn đừng mất công tìm phương pháp này trong bất kỳ sách vở nào, vì như tôi đã nói, đây là kết quả mà tự bản thân tôi rút ra được từ quá trình học hỏi mà thôi! Để tôi giải thích sơ qua một chút. Như các bạn đã biết, trường cấp ba X là một trường chỉ tồn tại nam giới vì phương châm giáo dục từ phía lãnh đạo đưa ra là ngăn chuyện tình cảm đôi lứa để học sinh chuyên tâm vào học hành. Chính tôi phải công nhận, phương pháp này quả thực là rất tốt. Từ bao đời nay, con cháu của các gia đình giàu có và quyền lực đã theo học tập tại các trường như vậy và tất nhiên đều thành công.

Nhưng, phương pháp giáo dục này không phải là không có khuyết điểm, ít nhất thì tôi cảm thấy như vậy. Chắc hẳn những học sinh theo học tại các trường áp dụng phương pháp này ngay từ khi còn nhỏ đã không được tiếp xúc nhiều với nữ giới. Mọi thứ trên thế giới này đều hoạt động theo quy tắc đối lập, có ưu thì phải có khuyết, có ánh sáng sẽ có bóng tối, có dương sẽ có âm. Vậy nên, nam giới cũng cần phải có phụ nữ. Quả thật, không tiếp xúc nhiều với phụ nữ từ nhỏ sẽ có thể giúp các nam sinh bỏ qua chuyện tình cảm nam nữ để tập trung học hành. Nhưng phụ nữ chính là những tạo vật thần kỳ mà Thượng đế đã ban tặng cho chúng ta. Họ là những cá thể giàu cảm xúc và đem lại nhiều cung bậc cảm xúc cho nam giới. Việc cấm nam sinh tiếp xúc với họ lâu ngày sẽ khiến các cảm xúc trong lòng họ trở nên chai sạn.

Nhưng tôi chỉ là một tay giáo viên nghèo vừa ra trường, chỉ một cái đầu thông minh không thể giúp tôi lay chuyển cả một phương pháp giáo dục đã tồn tại từ bao đời nay. Vậy có cách nào để những nam sinh này có cơ hội tiếp xúc với nữ mà không phát sinh tình cảm nam nữ không? Với tôi thì có! Tôi nhấn mạnh lại một lần nữa, chỉ với riêng tôi là có, vì tôi không cho rằng có một giáo viên khác suy nghĩ lớn mật và quái dị như tôi! Đơn giản thì tôi sẽ tự biến bề ngoài của tôi giống một cô gái. Qua đó, các nam sinh có thể tiếp xúc với một cô gái, nhưng về bản chất thì tôi vẫn là nam nên dĩ nhiên sẽ không phát sinh tình cảm nam nữ rồi.

Vừa bước vào cửa hàng, nữ nhân viên bán hàng chào hỏi tôi một cách chuyên nghiệp: "Kính chào quý khách! Anh muốn mua nội y để tặng cho bạn gái hay vợ phải không? Xin hãy cho tôi biết số đo để tiện cho việc tư vấn ạ!" Tôi gật đầu với cô ta: "Đúng vậy, tôi đến để mua nội y, nhưng không phải cho vợ hay bạn gái mà là cho tôi. Về số đo thì tôi cũng không biết, còn mong nhận được sự giúp đỡ của cô." Nữ nhân viên bán hàng lập tức biểu hiện sự kinh ngạc. Không biết cô ấy kinh ngạc vì một người đàn ông mua nội y nữ cho chính mình hay là vì tôi có thể thản nhiên nói ra mục đích với vẻ tỉnh bơ như vậy. Nhưng rất nhanh, cô ta đã dùng thái độ chuyên nghiệp để trả lời: "Vâng ạ, anh muốn chọn kiểu dáng và màu sắc như thế nào?" Tôi suy tư trong chốc lát rồi nói: "Ừm... màu nào cũng được, kiểu dáng thì lịch sự một chút vì tôi phải mặc ở một nơi tương đối nhiều người." Cô nữ nhân viên lại một lần nữa gãi đầu khó hiểu, như kiểu: "Lại còn mặc ở nơi tương đối nhiều người á?!" Tuy nghĩ là vậy nhưng cô ấy vẫn đáp lại tôi với thái độ kính trọng: "Vâng, mời anh theo tôi ạ!" Phải nói, nhân viên cửa hàng này rất chuyên nghiệp. Tôi vô cùng thưởng thức thái độ của cô nhân viên này.

Tôi theo cô ấy đến một quầy hàng có rất nhiều mẫu nội y khác nhau. Cô ấy nói: "Do anh không có nhiều yêu cầu cụ thể nên tôi giới thiệu cho anh một mẫu nội y đang bán rất chạy ở cửa hàng chúng tôi. Đây là mẫu nội y mới đến từ hãng Shirohato của Nhật Bản với thiết kế trẻ trung, xinh xắn mà các cô gái trẻ đang săn đón." Tôi nhìn theo hướng mà cô nhân viên giới thiệu, nơi đó là một mẫu nội y rất nữ tính, tôi thấy có khoảng năm màu khác nhau. Nhưng tôi cũng không quan tâm cho lắm, cứ chọn đại là được rồi. Tôi gật đầu với cô nhân viên: "Được rồi, cô gói giúp tôi một bộ có kích cỡ phù hợp với tôi nhé, tùy cô lựa chọn." Sau khi đo đạc cơ thể tôi cẩn thận, cô ấy bước đến chiếc kệ quần áo và lấy ra một bộ đồ lót đúng mẫu cô ấy vừa giới thiệu. Không biết vô tình hay cố ý mà cô ấy chọn màu hồng san hô.

Lúc chuẩn bị thanh toán, tôi lại thấy một quầy hàng trưng bày các mẫu quần tất. Tôi nghĩ có thể một lúc nào đó mình sẽ cần đến chúng nên cũng mua thêm một chiếc. Vì tôi rất thích thái độ phục vụ của cô nàng nhân viên này nên tôi cố tình boa thêm một ít cho cô ấy. Tuy tôi chẳng phải là kẻ giàu có gì mấy nhưng khoản phí này cũng không phải do tôi trả. Có thể vì thấy có lỗi khi tống một lớp học cá biệt cho tôi nên hiệu trưởng cấp cho tôi một số tiền khá lớn để chuẩn bị trang thiết bị dạy học. Sau khi thanh toán xong thì cô nhân viên đích thân tiễn tôi ra tận ngoài cửa.

Đã có nội y, tôi tiếp tục chạy xe đến một cửa hàng bán trang phục nữ gần đó. Tại trường X, giáo viên được phép mặc trang phục tự do, miễn lịch sự là được nên tôi cũng không nhất thiết phải chọn đúng trang phục công sở. Nhân viên của cửa hàng này cũng vô cùng tôn trọng khách hàng. Nhưng khác với cô nàng ở cửa hàng nội y, nhân viên tư vấn ở cửa hàng này là một người phụ nữ trung niên khoảng 40 tuổi. Cô ấy không hỏi tôi quá nhiều về lý do tôi mua trang phục nữ. Tôi đoán có lẽ trong suốt những năm bán hàng, cô ấy đã từng gặp dạng khách hàng giống như tôi rồi. Điều này lại khiến tôi tiết kiệm không ít thời gian. Dù sao, hiện tại cũng đang là giờ lên lớp, việc tôi rời khỏi trường lúc này cũng là bất đắc dĩ. Tại cửa hàng này, tôi cũng nhờ cô nhân viên chọn giúp tôi một bộ trang phục nữ. Tuy tôi cũng từng học qua một lớp về phong cách thời trang của nữ nhưng tôi không nghĩ thẩm mỹ của tôi có thể hơn những người phụ nữ chân chính.

May mắn, cửa hàng này không chuyên về một loại trang phục như cửa hàng nội y nên tại đây, tôi hầu như có thể mua đủ những thứ tôi cần bao gồm trang phục, tất, giày, bộ dụng cụ trang điểm, túi xách, và thậm chí là một bộ tóc giả kiểu teen. Để tiết kiệm thời gian, tôi thanh toán toàn bộ rồi mượn luôn phòng thử đồ của cửa hàng để thay trang phục. Cô bán hàng hỏi tôi có cần giúp đỡ hay không, nhưng tôi từ chối. Tuy tôi chưa từng mặc qua trang phục nữ bao giờ nhưng tôi nghĩ mình có thể làm được. Còn về phần trang điểm, tôi đã từng học qua nhiều lớp trang điểm từ cơ bản đến nâng cao và luôn đạt điểm tối đa. Bạn cũng đừng thắc mắc tại sao tôi học được nhiều như thế. Suốt mấy năm cấp ba và đại học, tôi dùng toàn bộ số tiền kiếm được để học hỏi mọi thứ có thể. Không như chúng bạn, ở cái độ tuổi này tôi lấy học tập làm niềm vui, thay vì tiêu tốn vào những thú vui xa xỉ như karaoke, nhậu nhẹt... Còn vì sao tôi lại giỏi ở hầu hết những môn tôi đang theo học? Nhiều người sẽ nghĩ tôi là một thiên tài nhưng thực chất tôi luôn dành 100% nỗ lực vào chúng. Vì với một đứa con nhà nghèo như tôi, cố gắng hết mình là con đường duy nhất tôi có thể đi.

Tôi bước vào căn phòng thử đồ chật hẹp với một chiếc gương lớn gắn trên tường. Tôi bắt đầu cởi bỏ toàn bộ quần áo nam đang mặc trên người đi. Nhìn thân hình mảnh khảnh của mình trong gương, tôi lắc đầu ngao ngán. Mặc dù tôi tự tin mình có thể dễ dàng đánh thắng một võ sĩ MMA hạng lông trở xuống nhưng thể hình gầy yếu của tôi thậm chí còn chưa đủ tiêu chuẩn để tham gia hạng ruồi.

Không nghĩ đến vấn đề này nữa, tôi lấy bộ đồ lót từ trong chiếc túi đựng của cửa hàng nội y ra. Đến giờ, tôi mới có dịp nhìn kĩ bộ đồ lót này. Đây là một bộ đồ lót màu hồng san hô được thiết kế vô cùng trẻ trung, kín đáo và độ hoàn thiện rất cao. Áo ngực làm bằng sợi nylon kết hợp với rayon, với cúp tròn ¾ và có lớp đệm khá dày. Như vậy càng tốt, ít nhất thì chiếc áo ngực này có thể giúp tôi sở hữu một bộ ngực giả, nhìn thoáng dưới lớp trang phục bên ngoài chắc không quá khác biệt với bộ ngực thật của phụ nữ. Chiếc quần lót làm bằng vải polyester, có một chiếc nơ đính ở giữa quần. Cả bộ đồ lót được phối thêm phần ren làm họa tiết trang trí, khiến bộ nội y trông nổi bật hẳn lên. Tôi mặc chiếc quần lót nữ vào người. Phần vải phía trước khá rộng rãi nên tôi hoàn toàn không cảm thấy gò bó như tôi tưởng tượng, trái lại, chất vải polyester còn mang lại cho tôi cảm giác thoáng mát và thoải mái hơn hẳn quần lót nam. Tiếp đến, tôi đưa tay qua dây áo ngực và nối chiếc móc đằng sau lưng lại. Có thể với nhiều người, lần đầu cài chiếc móc này vô cùng khó khăn nhưng với tôi thì chẳng có tính thử thách! Tôi chỉ cần làm một lần là được.

Tiếp đến, tôi mặc bộ trang phục bên ngoài. Phần áo là dạng blazer đang là xu hướng trong thời gian gần đây, có một chiếc nơ lớn màu đen ở cổ áo. Chân váy màu đen, dạng xếp ly rất rộng rãi và dễ chịu. Nhìn chung, tôi khá vừa ý với bộ trang phục này. Nếu phải kể một chi tiết khiến tôi không vừa ý, thì có lẽ là độ dài chân váy, nó có hơi ngắn một chút. Nhưng cũng chẳng vấn đề gì! Tôi là một người rất dễ làm quen những thứ mới nên dù đây là lần đầu mặc trang phục nữ, tôi cũng chóng quen với cảm giác mặc chúng. Tôi vận dụng kỹ năng thượng thừa để trang điểm nhẹ nhàng cho khuôn mặt của mình rồi mang bộ tóc giả lên đầu. Cuối cùng, tôi hoàn tất bước thay trang phục bằng việc mang giày búp bê màu đen và đeo túi xách lên. Tôi nhìn lại mình lần cuối trong gương và gật đầu. Với thân hình và nét mặt hoàn toàn giống nữ, kèm theo trang phục và lớp trang điểm, trông tôi lúc này không khác gì một cô gái trẻ dễ thương, năng động. Lúc bước ra khỏi phòng thay đồ, tôi còn nhận được ánh mắt thán phục của các nhân viên trong cửa hàng. Cô nhân viên tiếp đón tôi còn gợi ý tôi nên kết hợp thêm cả một chiếc kẹp tóc trên bộ tóc giả, đây xem như một món quà tặng của cửa hàng.

Hiện tại vẫn còn một tiết mới đến giờ tan trường, tôi đã bỏ đi gần cả buổi. Nhưng không sao, hôm nay trách nhiệm của tôi chỉ là nhận lớp và chào hỏi. Tuy tôi là một người không biểu đạt quá nhiều cảm xúc nhưng lúc này, tôi có chút nóng lòng muốn biết phương pháp của mình liệu có hiệu quả hay không. Tôi bước lên xe và một mạch quay trở lại trường học. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net