61 -> 70

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
lòng, theo lý, Tiểu công chúa để quên điện thoại, nàng hẳn là sẽ trực tiếp đưa lại cho Tiểu công chúa, sao lại phải tốn công đưa qua tay mình để trả lại, hay là Lam Vận muốn mình và Tiểu công chúa tăng thêm cơ hội gặp mặt ? Đan Vân Sơ cảm thấy được Lam Vận rất không có khả năng bỗng chốc liền trở nên nhiệt tâm đến như vậy, cho dù biết nổi khổ tâm riêng, Lam Vận cũng không muốn sẽ giúp mình, trừ phi Lam Vận cảm thấy được Tiểu công chúa còn yêu mình, nghĩ như vậy, tâm nặng trĩu vì hết hy vọng đột nhiên như sống lại. Nếu là Lam Vận cảm thấy được Tiểu công chúa còn yêu mình, thì nhất định sẽ không sai, dù sao các nàng cũng cùng nhau lớn lên, rất nhiều tâm tình Tiểu công chúa ở trước mặt Lam Vận lộ ra.



“Hảo, ta lập tức tới.” Đan Vân Sơ ngữ khí có chút phấn khởi đáp ứng, lập tức lái xe ra sân bay.



“Lam Vận, có phải điện thoại ta để quên ngươi đang cầm ? Nếu có thời gian thì mang đến cho ta, nếu không thì nói, ta sẽ kêu thư ký tới lấy.”



“Hiện tại không có thời gian, buổi tối ta sẽ đưa cho ngươi được không?” Lam Vận hỏi.



“Ta sẽ kêu thư ký tới lấy.”



Vũ tựa hồ muốn lấy gấp điện thoại về, có phải nguyên nhân là so bức ảnh trong điện thoại ? Bất quá Vũ nếu biết mình xem lén riêng tư của nàng, chắc sẽ tức giận. Được rồi, xem lém riêng tư của người khác là phi thường không tốt, hơn nữa còn thấy được cái bí mật, hiển nhiên là cái bí mật này Vũ không hy vọng là có ai biết.



“Ta hiện đang ở bên ngoài, lộ trình không chắc, ta sợ thư ký ngươi tìm không thấy, cho nên cứ để buổi tối ta đưa cho ngươi.”



“Vậy cũng được !”



“Đan Vân Sơ, buổi tối ngươi đem điện thoại đến chỗ của Vũ.” Lam Vận lấy điện thoại đưa cho Đan Vân Sơ.



“Nga, hảo.” Đan Vân Sơ tiếp nhận cái điện thoại màu hồng, Tiểu công chúa di động vẫn không đổi a, Tiểu công chúa hẳn là người không thích thay đổi, hiển nhiên người cũ cũng sẽ không thay đổi, nghĩ đến đây Đan Vân Sơ trong lòng liền âm thầm cao hứng.



“Đan Vân Sơ, ngươi thật sự có hứa, sẽ hay không vứt bỏ Vũ lần nữa?” Lam Vận tay đưa di động dừng ở giữa không trung, đột nhiên hỏi.



“Tuy rằng ta còn không biết nên giải thích vấn đề khó khăn như thế nào, nhưng Vũ còn nói yêu ta, thì ta thế nào cũng sẽ không phóng khai.” Đan Vân Sơ kiên định nói.



“Đan Vân Sơ, đừng để cho ta thất vọng, bằng không ta sẽ bắt người trả giá thật nhiều.” Lam Vận lấy điện thoại đặt vào lòng bàn tay Đan Vân Sơ, sau đó đẩy hành lý chuẩn bị bay đi Paris.



Đan Vân Sơ không phải người quá tốt, chí ít trong lòng nàng không cảm giác được Tiểu công chúa là người biết nhắn những tin nhắn yêu đương, cũng không cho rằng Tiểu công chúa bây giờ còn cùng ai nói chuyện yêu, cho dù thoạt nhìn cùng với Tần Thiên rất là thân mật, cho dù vậy chính là Đan Vân Sơ vẫn luôn tin tưởng. Cho nên Đan Vân Sơ không tốt như Lam Vận, có hành động xem trộm tin nhắn riêng tư. 

( t/g đang mỉa Lam Vận nhà ta  )



Đan Vân Sơ đêm đó lại tới nhà của Diệp Tuyền Vũ, nàng thừa nhận nàng chính là muốn gặp Tiểu công chúa, hơn nữa Lam Vận mới vừa làm cho nàng khôi phục lại một ít tự tin.



Đan Vân Sơ lại thấy Tần Thiên đưa Diệp Tuyền trở về, mặc dù cảm thấy được có tiếp tục cũng không hề gì, nhưng mà thấy, trong lòng luôn không thoải mái, có chút hi vọng nam nhân chướng mắt này ngay lập tức biến mất.



Tần Thiên đối với mối quan hệ của Đan Vân Sơ cùng Diệp Tuyền Vũ có chút tò mò, lần trước cái câu kia,”Ngươi thật sự hết yêu sao?” thật là một ấn tượng vô cùng sâu sắc, nhưng mà nhìn sắc mặt lãnh đạm của Vũ nhi, làm cho Tần Thiên trong lòng tràn ngập nghi vấn cũng không mở miệng hỏi được, lần này lại thấy Dan đến chờ ở cửa, nghi vấn liền sâu hơn.



Dan nhìn sao cũng chính là một cao ngạo nữ nhân, cảnh tượng này thật kỳ lạ làm sao.



Diệp Tuyền Vũ không có ý định để ý đến Đan Vân Sơ, chuẩn bị trực tiếp vào cửa, Đan Vân Sơ kéo nàng lại, Diệp Tuyền rút ra, sau đó hơi hơi nhíu mày: ” Có chuyện gì?”



“Điện thoại di động của ngươi làm rơi ở chỗ Lam Vận, nhưng do nàng vội vã xuất ngoại nên để ta đưa cho ngươi.” Đan Vân Sơ không buông tiếp tục giữ chặt tay Diệp Tuyền.



Diệp Tuyền hiển nhiên không dự đoán được Lam Vận sẽ đưa điện thoại cho Đan Vân Sơ, trên mặt chợt lóe lên kinh ngạc, sau đó vẻ mặt hờ hững vươn tay: “Di động đâu?”



Trong thời gian Đan Vân Sơ đang chuẩn bị lấy điện thoại đặt vào trong lòng bàn tay Diệp Tuyền Vũ, Diệp Tuyền Vũ ấn đường chợt lóe lên cảm xúc, phi thường rất nhỏ, Đan Vân Sơ lại đột nhiên lấy điện thoại rút trở về, quả nhiên Diệp Tuyền Vũ trong mắt rốt cục cũng xuất hiện một tia tức giận, nhưng là rất nhanh lại đã khôi phục đã khôi phục bình tĩnh.



Trong điện thoại hẳn là có cái gì đó trọng yếu, Lam Vận tự nhiên sẽ không đơn thuần mà đưa điện thoại cho mình, Tiểu công chúa có thể tha thứ cho chính mình, mình tại sao ngốc như vậy, Lam Vận để cho mình chuyển giao, chính là muốn cho mình biết trong di động có thứ gì đó quan trọng.



Cứ như vậy Đan Vân Sơ ngay trước mặt Diệp Tuyền Vũ, bắt đầu mở điện thoại ra xem, Diệp Tuyền Vũ sắc mặt lạnh xuống.



“Đan Vân Sơ, đưa điện thoại cho ta!” Diệp Tuyền Vũ thanh âm trở nên lạnh.



Chính là Đan Vân Sơ vẫn không hề cử động, vẫn tiếp tục tìm kiếm cái thứ quan trọng, quả nhiên bức hình một năm trước tùy ý chụp vẫn còn, vốn là có chương trình, xóa toàn bộ, Đan Vân Sơ trong lòng đã tuôn ra vui mừng, Tiểu công chúa quả nhiên vẫn là yêu mình, Đan Vân Sơ không nhịn được liền lộ ra một tia vui sướng tươi cười, nhưng trong mắt Diệp Tuyền Vũ, thì đó chính là đắc ý, Diệp Tuyền Vũ mặt càng lạnh hơn.



Đan Vân Sơ xem hết ảnh chụp, mới lấy điện thoại đưa cho Diệp Tuyền Vũ, “Tiểu công chúa, vẫn còn yêu ta, bằng không cũng sẽ không giữ lại tấm hình này.” Đan Vân Sơ giữ chặt cổ tay Diệp Tuyền Vũ không tha.



“Thì sao?” Diệp Tuyền Vũ giễu cợt cười nói, lấy điện thoại quăng đi, di động theo đó mà rơi xuống đất, vỡ thành những mảnh nhỏ,”Ngươi thấy còn quan trọng sao? Giống như cái điện thoại này, phá hủy chính là phá hủy, sẽ mãi không thay đổi.” Diệp Tuyền Vũ bỗng rút tay mình ra, không quay đầu lại đi vào nhà, Đan Vân Sơ muốn cùng vào, nhưng lại bị Tần Thiên ngăn ở ngoài cửa, Tần Thiên đã minh bạch, các nàng từng là tình nhân, cái nhận biết này làm cho Tần Thiên bị chấn động.



Đan Vân Sơ nhìn cái điện thoại vỡ thành ba mảnh, Đan Vân Sơ ý thức được cho dù Tiểu công chúa còn yêu mình, thì cũng sẽ không dễ dàng tha thứ, chỉ là nàng cược Tiểu công chúa như trước vẫn còn yêu mình.



“Tiểu công chúa, ta sẽ một mực ở chỗ này chờ, đợi cho ngươi nguyện ý để ý ta mới thôi. “Đan Vân Sơ hướng Diệp Tuyền Vũ hô, càng giống tuyên thệ, Đan Vân Sơ biết con đường để được tha thứ rất xa xôi, nhưng là hiện tại Đan Vân Sơ chỉ có một nguyện vọng nhỏ, nàng không muốn Tiểu công chúa đối với mình lạnh lùng như thế, nàng có kiên nhẫn từ từ sẽ đến, chỉ cần Tiểu công chúa vẫn còn yêu mình, không có gì là không thể buông. Lần này Đan Vân Sơ nguyện ý vì nàng mà từ bỏ hết sự tự tôn cùng kiêu ngạo.



Có lẽ thật sự có thiên ý, thiếu thì phải trả, trời đột nhiên đổ mưa to, Đan Vân Sơ không hề đi vào trong xe để tránh mưa, nàng cho rằng thế này tốt hơn, Tiểu công chúa ở trong mưa đợi mình một đêm, mình cũng nên ở trong mưa đợi nàng.



“Vũ, ngươi cùng Dan . . . ” Tần Thiên tính hỏi thử, phát hiện trên mặt Diệp Tuyền Vũ vẫn lạnh như trước, mình thời điểm nào đểu không dậy nổi cảm xúc của nàng, bao giờ cũng cảm giác xa cách, nhưng Dan kia bất quá xuất hiện hai ba lần, liền có thể khiến cho tâm tình của nàng dao động.



“Ta với nàng chỉ là quá khứ, ngươi trước tiên hãy xem hồ sơ lập kế hoạch dự án, còn có một số các kế hoạch phân tích khả thi, xem coi có cái gì không đạt . . .” Diệp Tuyền Vũ không quên mục đích mình lưu lại Tần Thiên, cái kế hoạch hợp tác này, số tiền lên đến vài tỷ, nếu hạng mục đầu tư này thành công, sẽ có ngày Diệp tập đoàn bước chân vào kiểu sản xuất mới, là một bước tiến phi thường lớn, nếu chuyển mình thành công, tương lai sẽ đem lại lợi nhuận cực kỳ khách quan.



Tần Thiên trong lòng có chút chua xót, lợi dụng rõ ràng như vậy, ngươi cuối cùng đều không quan tâm đến ta, ngay cả chiếu lệ cũng rất nhạt, nhưng chính mình là càng lún càng sâu. Có một vài lần nghe đồn là Diệp gia Đại tiểu thư là đồng tính luyến ái, nhưng đến bây giờ biết được sự thật, Tần Thiên thật sự bị chấn động lớn, nhưng hắn bây giờ không quan tâm trước kia Diệp Tuyền Vũ có thích nữ nhân hay không, hắn chỉ quan tâm là Diệp Tuyền Vũ sau này còn có thể yêu thích nam nhân không. Nhưng mà tựa hồ rất khó, khoản thời gian tiếp xúc, hắn không phải không cảm giác được, nữ nhân này dường như vô tâm.



“Ngươi làm vao vậy?” Diệp Tuyền Vũ đột nhiên phát hiện Tần Thiên đang nhìn chăm chăm mình.



“Vũ, ngươi thành thật nói cho ta biết, ngươi có thể yêu ta không?” Tần Thiên hỏi.



Diệp Tuyền Vũ sửng sốt, trên thực tế, nàng biết ánh mắt Tần Thiên nhìn mình nóng rực đó có nghĩa là gì, nàng cũng không giấu diếm, hoặc là cho ai bất kỳ hy vọng nào.



“Trước đây ta đã nói, đây là một cuộc hôn nhân thương mại.” Diệp Tuyền Vũ thản nhiên nói, nói xong có chút lãnh khốc.



“Vì vậy không nhất định là ta?” Tần Thiên cười khổ, thật là lãnh khốc, ngay cả một hy vọng cũng không cho mình.



“Thực xin lỗi.” Diệp Tuyền Vũ nhận lỗi, nàng chỉ xuất phát từ suy tính lợi ích nên mới lựa chọn Tần Thiên, về mặt khác, Tần Thiên tựa hồ yêu mình, đây là chuyện không thể khống chế, Diệp Tuyền Vũ cảm giác mình quả thật trở nên máu lạnh vô cùng.



“Ngươi yêu chính là Dan?” Tần Thiên hỏi, cho dù Vũ không yêu mình, hắn cũng nguyện ý không buông tay.



“Không, ta sẽ không tiếp tục yêu bất cứ người nào.” Diệp Tuyền Vũ lạnh lùng nói.



“Nàng hình như là đang đợi ngươi dưới mưa.” Tần Thiên nhìn nữ nhân ngoài cửa sổ nói, một nữ nhân kiêu ngạo, thế nhưng lại như thế đúng chờ Vũ trong mưa, có phải chính nàng là người đã làm Vũ tổn thương đến nỗi không thể yêu thêm bất kỳ ai? Vũ nhi cùng Dan đã xảy ra chuyện gì trong quá khứ ? Ngươi thật sự không thèm để ý đến Dan sao?



“Chuyện đó có gì liên quan đến ta?” Diệp Tuyền Vũ ngay mắt cũng không chớp, dường như xem người kia như người dưng.



“Hôm nay tới đây thôi, ngươi cũng đã mệt rồi, khách phòng tùy ý. “Diệp Tuyền Vũ ngữ khí không nhẹ không nặng nói, không có cảm xúc gì.



“Ngươi nói, nàng có thể hay không chờ một đêm?”



“Nếu nàng thích, thì cứ cho nàng đợi.” Đan Vân Sơ cho rằng nàng dùng một chút khổ nhục kế sẽ có thể khiến mình tha thứ cho nàng, vậy thì nàng sai mười phần rồi.

Chương 69


Đan Vân Sơ nhìn thấy biệt thự tắt đèn, nàng bị ướt mưa, thân thể có chút rét run, Đan Vân Sơ trong lòng có hơi lo lắng, nàng không biết Tiểu công chúa có hay không thay đổi thái độ, nhưng mà càng chờ lại càng không tự tin.



Chờ đợi luôn là một việc vô cùng buồn chán, chưa nói đến chờ đợi một cái gì đó không chắn chắn thì đúng như một loại tra tấn, từ đang tràn đầy tin tưởng cũng dần tan thành mảnh nhỏ, Đan Vân Sơ không biết lúc trước Diệp Tuyền Vũ chờ mình có loại tâm tình gì, nhưng giờ phút này nàng thấy tâm trí mình vô cùng không thoải mái và khó chịu, sợ là lúc ấy Tiểu công chúa còn khó chịu hơn mình gấp bội lần, cho nên đây là việc mình nên gánh lấy.



Thời gian từng giờ từng giờ trôi qua, Đan Vân Sơ cảm thấy qua một đêm đi đứng đều trở nên có chút run rẩy, nhưng mà nữ nhân kia ngay cả mở cửa sổ quan sát cũng không có, nàng cuối cùng cũng là tâm lạnh, người kia lúc trước đều tìm mọi cách đối tốt với mình, cuối cùng cũng đã thay đổi. Đan Vân Sơ trong lòng cảm thấy đau, Tiểu công chúa sợ thật sự không bao giờ là Tiểu công chúa nữa, người kia lúc gặp thường ầm ĩ với mình,một Tiểu công chúa thường hô sẽ đối tốt với Đan Vân Sơ đã biến mất, một Tiểu công chúa thường xuyên bị Đan Vân Sơ khi dễ nhưng người thỏa hiệp lại là nàng đã thật sự chết rồi. Đan Vân Sơ phát hiện, nàng không muốn bỏ Tiểu công chúa kia, thường xuyên theo nàng mà phát tính tình của một tiểu công chúa, lại sẽ cùng chính mình làm nũng, sẽ cưng chìu mình, một Diệp Tuyền Vũ sẽ vì mình mà hạ thấp bản thân đã chết thật rồi,mà người đem người mình yêu thích bức tử lại chính là bản thân mình. Hiện tại Diệp Tuyền Vũ, không còn đem tính tình mình biểu hiện trên mặt, học được nụ cười nhếch giễu cợt, cái ngữ khí không thể lãm đạm hơn được nữa, một cái biểu tình luôn nhàn nhạt, một nữ nhân nhìn mình dầm mình trong mưa cả đêm cũng không rung động, thật sự trở thành một nữ nhân lạnh lùng. Làm cho Đan Vân Sơ cảm thấy đau lòng, nàng không muốn Tiểu công chúa biến thành như vậy, đây không phải là bản chất thật của Tiểu công chúa, nhưng chính mình đã làm cho nàng biến thành một người như vậy, cho dù nữ nhân này ngày càng có mị lực hấp dẫn, nhưng nàng chỉ muốn mỗi cái con người lúc ban đầu.



Ở nhà mấy ngày nay, trong lòng nàng cực không muốn đi thừa nhận Diệp Tuyền Vũ thời gian này đã thay đổi, lúc này sau một đêm buồn chán chờ đợi, trong lòng không phải không thừa nhận, tình cảm người kia đối với mình đã thật sự thay đổi, sự thay đổi này làm nàng thấp thỏm lo lâu, thậm chí đau đớn và hối hận tự trách mình, nếu không phải làm sai, thì ngọn lửa tình yêu của Tiểu công chúa đối với mình ngày càng nồng nhiệt hơn chứ không phải chết đi như thế! 



Nếu ngươi biết ta đã trải qua đau đớn, thậm chí so với ngươi còn đau gấp vạn lần, ngươi sẽ biết mình đáng chết bao nhiêu, đây chính là miêu tả tâm tình của Diệp Tuyền Vũ, một đêm này, nàng thanh thản để Đan Vân Sơ ở trong mưa đợi, một đêm này, nàng ngủ tốt hơn bao giờ hết, báo thù xong có chút khuây khỏa nhưng so với nỗi đau nhận được lúc ban đầu có vẻ vô vị. 



“Nàng thật sự một đêm đứng đợi ở trong mưa!” Tần Thiên nhìn qua cửa sổ thấy Đan Vân Sơ liền kinh ngạc nói, hắn tinh tế quay đầu lại quan sát nét mặt Diệp Tuyền Vũ, nhưng là như trước không hề có dấu hiệu gì, xem ra tâm của Vũ, so với tưởng tượng còn lạnh hơn.



Diệp Tuyền Vũ không để ý tới lời nói của Tần Thiên, cầm lấy bữa sáng trên bàn bắt đầu ăn, vài phần nhàn hạ, mặt mày trong lúc đó vẫn có chút lãnh đạm như trước. 



Lúc này Tần Thiên có điện thoại gọi tới, sau khi cúp điện thoại, Tần Thiên có việc phải đi. 



” Vũ, ba của ta có chút việc tìm ta, ta đi về trước, buổi tối tiếp tục tới tìm ngươi. “Tần Thiên đối Diệp Tuyền Vũ ôn nhu nói.



” Hảo.” Diệp Tuyền Vũ không ngẩng đầu lên nói, tiếp tục ăn bữa sáng của mình. 



Tần Thiên thấy Diệp Tuyền Vũ lãnh đạm như vậy, trong lòng định nói thêm, nhưng là vẫn dừng lại, nữ nhân này sẽ không đáp lại mình. Tình nhân cũ ở bên ngoài ngâm mưa một đêm cũng không làm nàng có một tý xúc động, huống hồ chi hắn ngay từ đầu đã được xác định là người bị lợi dụng? Tần Thiên cười khổ cầm lấy áo khoác xoay người rời đi.



” Dan, ngươi hãy trở về đi, Vũ không muốn gặp ngươi.” Tần Thiên đứng ngoài cổng nói với Đan Vân Sơ, trên người Dan nước vẫn còn chảy xuống, thoạt nhìn thực chật vật, sắc mặt rất yếu ớt, đặc biệt môi hoàn toàn không còn sắc, lạnh đến thân thể run lên, đang chuyển mùa xuân hè, thời tiết ban đêm vẫn còn chút lạnh, hơn nữa còn mắc mưa.Có lẽ Vũ không nhìn cũng bởi vì sẽ sợ mình sẽ mềm lòng, cảnh tượng như vậy, cho dù là người có tâm địa sắc đá cũng phải mềm, Tần Thiên đoán thầm.



Nàng chính là rõ ràng chật vật như vậy, nhưng cái dung mạo lãnh ngạo cùng nét đẹp hoang dã lại không có chút mất đi, nữ nhân như vậy, quả thật rất bất đồng, chuyện như vậy vốn không giống nàng biết làm, cho nên nàng làm sẽ làm người khác gấp đau lòng cùng cảm động, con mắt chọn nữ nhân của Vũ thật không tồi. Nàng hẳn là thật sự thích Vũ, bằng không sẽ không quả quyết làm chuyện như vậy, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà làm Vũ không thể tha thứ cho nàng đây?



“Ngươi có thể để cho ta vào không?” Đan Vân Sơ đối với nam nhân xuất hiện bên cạnh Diệp Tuyền Vũ chưa bao giờ có hảo cảm, thậm chí là chán ghét, nhưng mà dùng giọng yếu đuối nói, có lẽ vứt bỏ sự kiêu ngạo cũng không phải là chuyện khó khăn.



Tần Thiên chần chừ, không nói đến Vũ sẽ không vui khi mình tự tiện cho người khác vào nhà, hơn nữa, nữ nhân này như thế nào cũng là tình địch của mình, để tình địch của mình vào nhà, nói thế nào, cũng không phải là sự lựa chọn sáng suốt.



Nhưng mà nữ nhân này dùng giọng yếu đuối cầu xin, làm cho hắn không thể trực tiếp mở miệng từ chối, kia cũng từ nhỏ đã được giáo dục tốt, nếu tình địch của mình là một nam nhân, hắn nhất định kiên quyết cự tuyệt, thế nhưng tình địch lại là nữ nhân. Mà nữ nhân trước mặt nam nhân cầu xin như thế tự nhiên có ưu thế, cho nên Tần Thiên rất chần chừ. 



Đan Vân Sơ không tiếp tục mở miệng cầu khẩn nữa, kia đã là ranh giới thấp nhất của nàng, nàng thật không thể tận lực cầu xin tình địch của mình, cho dù là bản tính vốn có của nữ nhân, cái việc yếu đuối này, ngoại trừ với người thân, nàng sẽ không dễ dàng đối với người ngoài mà làm, nàng nhìn chằm chằm vào Tần Thiên, tựa hồ thúc giục Tần Thiên, nàng đang đợi đáp án của hắn.



Có lẽ cần phải cho các nàng nói chuyện rõ ràng, không cứ để Dan tiếp tục dây dưa thế này cũng không phải biện pháp, Tần Thiên thỏa hiệp mở cửa sắt, nhường Đan Vân Sơ đi vào. 



” Cám ơn. “Đan Vân Sơ rất lãnh đạm nói một câu cám ơn.



Đúng là Tần Thiên nghe được, nhưng lại không cảm nhận được đây là chân thành cảm ơn, nữ nhân này quả thật rất kiêu ngạo, xem ra ngữ khí yếu đuối lúc nãy cũng không phải là cam tâm tình nguyện rồi ? Nhưng lại làm cho người khác không thể tức giận, đây chẳng lẽ là chỗ tốt của mỹ nhân?



Tần Thiên để Đan Vân Sơ đi vào cổng lớn, hẳn cửa bên trong cũng không dễ đàng đi vào, Tần Thiên hi vọng Đan Vân Sơ là không vào được, dù sao thì cũng không ai hy vọng người mình yêu trước mặt tình nhân dẫu lìa ngó ý còn vươn tơ lòng. Cho nên nói tóm lại, cửa này, Tần Thiên mở rất đúng là không tình nguyện.



Vào bên ngoài biệt thự cửa lớn, còn có một cửa nhỏ, Đan Vân Sơ cố giữ vững tinh thần, Tiểu công chúa cho dù thay đổi, chỉ cần là còn yêu mình, liền nhất định có biện pháp khiến nàng mềm lòng.



Đan Vân Sơ nhấn chuông cửa, Diệp Tuyền Vũ mở cửa, tuy rằng chứng kiến Đan Vân Sơ phi thường chật vật, cùng vẻ mặt vì quá lạnh, mà sắc mặt tái nhợt, trong lòng có một chút khuây khoả nhưng mà xen lẫn theo một tia đau đớn không dễ dàng phát giác, nhưng là không đủ, vĩnh viễn cũng không đủ .



“Tần Thiên để ngươi vào?” Diệp Tuyền Vũ ngữ khí lãnh đạm.



Đan Vân Sơ giống một tiểu hài tử mắc lỗi, ngoan ngoãn gật đầu. 



“Có thể mở cửa cho ta vào không? Ta lạnh quá. . . ” Đan Vân Sơ cầu xin nói, nàng biết lúc này chỉ có thể không ngừng tỏ ra yếu ớt, nàng hi vọng Diệp Tuyền Vũ có thể có một tia mềm lòng.



Diệp Tuyền Vũ hơi hơi quét mắt nhìn Đan Vân Sơ một lần, “Thật có lỗi, ta cũng không tiện cho ngươi vào.” Diệp Tuyền Vũ lãnh khốc cự tuyệt, tuy rằng Đan Vân Sơ thân thể đúng là lạnh phát run.



Mặt Đan Vân Sơ bởi vì Diệp Tuyền Vũ cự tuyệt mà càng thêm trắng bệch, môi nàng khẽ động, muốn nói cái gì đó, nhưng là lại không biết nên nói cái gì, nàng thật sự một chút cũng không đau lòng sao? Đan Vân Sơ tim đập nhanh một chút, nàng có chút không cam lòng.



Giờ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net