Sự khác lạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùi thuốc khử trùng của bệnh viện xộc vào mũi khiến cho cô không chịu được mà bất giác ngọ ngoạy, cô khó chịu nhăn mặt lại khi đầu đau như búa bổ nhìn ngắm xung quanh khung cảnh lạ lẫm khiến cô giật mình 1 phen, cô đi vào phòng vệ sinh rửa mặt thì hốt hoảng khi thấy gương mặt mình thay đổi lạ lùng cô dụi mắt bao lần vẫn như vậy, chợt nhớ lại những mảnh ghép của giấc mơ và nhận ra khuôn mặt trong gương chính là nữ phụ của câu chuyện hàng loạt suy nghĩ xuyên tạc vào đầu cô. "Xuyên không?" "Xuyên không vào cuốn tiểu thuyết sao?" "Làm sao có chuyện này nhỉ?" "nhưng thật sự mình đang ở trong thân xác cô ấy!" "Ko phải là mơ nữa rồi!" "Cũng tốt thôi mình sẽ lật ngược tình thế và thay đổi mọi chuyện?" "Xem ra khoảng thời gian tới mệt mỏi đây!" Nếu ko lầm thì mình đang trong đoạn đầu câu chuyện vì bị em gái ruột thừa đẩy ra ôm xe đây mà. "Hảo để xem trừng trị chúng bây!"

Đang chìm đắm trong suy nghĩ thì có người bước vào phòng bệnh ko ai khác là em gái ruột dư của cô và người yêu lừa đảo. 2 người bước vào cô em gái mở miệng:

-Chị Khiết My! Chị ko sao chứ? Chị thấy mình vẫn ổn chứ? Em có mua cháo cá mang đến cho chị đây!

-Cảm ơn em đã có-lòng-có-dạ đến thăm chị! Nhờ phúc của em gái yêu nên chị vẫn chưa chết! Còn cháo em mang đi giúp chị nhé ? Chị không chịu nổi cái mùi hôi tanh của nó giống như mùi nước hoa hôm nay em dùng vậy! :)))

2 người kia đang ngơ ngác vì sao cô lại nói giọng điệu chua ngoa đanh đá như vậy phải chăng xe đâm trúng chân mà máu bầm dồn lên não ko? Nghe giọng ko ít chăm chọc kia Lưu Khiết Linh tức giận nhưng vẫn mềm lại:

-Sao chị lại vậy! Ko sao! ko sao! Còn ko khỏe nên ko đc tốt tính em hiểu mà! Nếu chị ko vừa ý cháo cá thì em mang cháo về! Mai sang lại mua cháo thịt cho chị nhé!

Trình độ tép riêu nhà em sao so với chị đc đây hả em gái? Xin phép em chị cười nữa miệng tí nhá lại nhẹ giọng nói:

-Ai da! Chị hơi nóng tính xin lỗi em gái nha nhưng vì chị đang mệt thật! Em mau về cùng Lâm Minh Hạo đi ý chết chị nhầm là Lâm tổng chứ nhỉ! Thứ lỗi cho tôi đầu óc mơ màng mụ mị rồi!

Cô mỉa mai đanh thép như thế rồi nằm xuống giường vờ nhắm mắt, trong khi 2 con người kia còn ngơ ngác bát đào. Chưa hiểu mô tê j sao cô ta lại vậy, nhưng Khiết Linh lại nói:

-Chị mệt thì nghỉ ngơi ạ! Chào chị em về nha!

2 người vừa quay đi mắt Khiết My lại mở lên liếc ngang liếc dọc, bước xuống giường bệnh ra quầy y tá hỏi:

-Xin lỗi cho tôi hỏi đồ cá nhân của bệnh nhân Khiết My phòng 206 đâu rồi ạ?

-À Vâng đây thưa cô chúng tôi để trong tủ blocker tôi đưa ngay đây! Phiền cô chờ tí ạ!

Cô y tá mở tủ ra đưa túi xách và bộ đồ đã được giặt sạch lại cho cô:

-Đây thưa cô! Cô kiểm tra lại xem đủ đồ không nhé!

-À đủ rồi tiện thể cô cho tôi làm đơn xuất viện nha! Tôi cũng khỏe rồi ko cần ở lại!

-Vâng thưa cô! Cô vào thay đồ xong ra chúng tôi sẽ tính tiền viện phí ạ.

-Được rồi rất cảm ơn cô!

Về phòng cô lục trong túi xách ra thì có thẻ ATM chứng minh thư son phấn nước hoa các kiểu con đà điểu. Nhìn chứng minh thư ko khỏi bàng hoàng khi thấy tên HÀN KHIẾT MY 20t ko lẽ chẳng những giống tên lẫn họ của nữ phụ lun sao quả là bất ngờ nha! May mà khác tuổi bằng ko sẽ ko tin tưởng được rồi! Mình quả may thật đã 25t rồi vẫn vào vai 20t ko hề hấn j haha (San: Nhường chỗ lại cho mẹ My tự luyến đi . My: Ta như vậy còn ko phải do ngươi viết sao?, San: ứ ừ thì haha xách váy chạy trước nhé m.n :)))

Nghiêm túc suy nghĩ lại mà nói mình từ nhỏ đã ở trại tập huấn nên nặng nhọc khổ sở wen rồi! Còn nữ phụ thì đã là tiểu thư từ nhỏ nên ko mạnh mẽ được là phải rồi. Từ nay tôi xin mạn phép thể hiện những rèn luyện j mà mình nhận được trong trại tập huấn ra mà thay đổi kết cục giúp cô nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net