Chap 10: Angel

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi hoàn thành kiểm tra định kì môn Quản trị rủi ro trên lớp học, Song Song chán nản lững thững đi bộ về nhà, nhìn con đường lát gạch nâu xám quen thuộc, cô suy nghĩ lung tung, bất chợt ánh mắt cô lạnh lẽo, đồng tử co rút không ngừng.

"Két" một tiếng, chiếc xe Ferrari màu đen sang trọng liền dừng trước mặt cô, cửa kính xe từ từ hạ xuống, nam nhân bên trong xe lên tiếng.

"- Lên xe."

"- Tại sao tôi phải đi với anh?" - Song Song tức giận nhìn Hoàng Ưu Lục, tên vô sỉ này tại sao lại đi theo cô.

Hoàng Ưu Lục không trả lời liền, ánh mắt trêu chọc nhìn cô, suy tính điều gì đó, lại đáp:

"- Em không lên đúng không? Hay là em muốn như hôm trước?"

"- Tôi... Anh..." - Bị Ưu Lục đùa giỡn như búp bê, Song Song ngay lập tức á khẩu.

"- Tôi chỉ nói một lần."

Toàn thân Song Song khẽ run rẩy, thù này cô phải nhịn, quân tử mười năm trả thù cũng chưa muộn. Cô khẽ cắn môi, dáng vẻ không chấp thuận mà cố ý chậm chạp bước lên xe. Hoàng Ưu Lục nhìn dáng vẻ ngang ngược đến không chịu khuất phục của Song Song, làn môi bạc khẽ nhếch một cái, bảo bối nhỏ, trêu đùa thật vui, rồi một ngày không xa em sẽ trở thành Hoàng phu nhân.

...

Tại chuỗi cửa hàng thời trang của Hoàng thị.

"- Tìm cho thiếu phu nhân một bộ dạ hội phù hợp!"

"- Vâng, thưa chủ nhân." - Nhân viên tư vấn lịch sự cung kính cúi đầu rồi đưa Song Song vẫn đang ôm một bụng thắc mắc đi vào gian hàng trưng bày những trang phục dạ hội nhiều màu sắc, kim sa lấp lánh dưới ánh đèn.

Trình Song Song nhìn qua hàng trang phục rực rỡ xếp trước mắt mình, khẽ lắc đầu. Mặc dù gu thẩm mỹ của cô không tới mức quá kén chọn, nhưng cô không thích ăn mặc quá sặc sỡ.

Ánh mắt Song Song dừng lại trước chiếc váy lụa yđuôi cá màu xanh da trời, chất liệu vải khá mềm, đưa lên tay sờ lại cảm thấy thoáng mát, tuy vải mỏng nhưng lại khó nhìn thấy bên trong.  Nhân viên thấy cô đứng trước chiếc váy nhìn một lúc lâu liền hiểu ý khách hàng mà thuận tiện lấy nó ra:

"- Đây là của tiểu thư, mời tiểu thư thay trang phục."

Song Song nhận lấy chiếc váy rồi bước vào phòng thay đồ, xoay chuyển một chút, sau đó liền nhanh chóng bước ra ngoài. Cô thầm nghĩ, có vẻ như đây là một buổi tiệc lớn của giới thương gia, cô cũng không muốn Hoàng Ưu Lục mất mặt, cô liền tết sơ tóc lên rồi búi thấp, lại cài lên đó một chiếc kẹp vàng hình hoa hồng, một vài sợi tóc con buông xuống hờ hững tạo điểm nhấn cho gương mặt thanh tú kiều diễm. Chợt nhớ ra trong túi đi học có một cây son bóng, Song Song liền lấy ra thoa lên một lớp mỏng vừa đủ lên đôi môi nhỏ nhắn của mình.

Hoàng Ưu Lục chầm chậm bước tới chỗ Song Song, cũng vừa đúng lúc cô vừa xoay người quay lại. Ưu Lục nhìn thấy cô liền ngẩn người, trái tim vốn dĩ đã rung động lại trật thêm một nhịp. Đôi môi anh đào căng mọng kia của Song Song như muốn mời gọi anh cắn lên nó một cái. Ưu Lục thầm nghĩ, bình tĩnh, tạm thời nên nhẫn nhịn, rồi sau này sẽ được hôn nó cả đời.

Cô nhìn thấy vậy liền khẽ nhíu mày, Hoàng Ưu Lục rốt cuộc là đang ngây ngốc cái gì, không lẽ bộ dạng cô trông không xinh đẹp hay sao? Cô khẽ bước lại gần, đưa ngón tay thon dài lên sờ sờ gãi gãi đôi môi bạc cử Ưu Lục, làm ra dáng vẻ giận dỗi ủy khuất:

"- Không lẽ trông tôi rất xấu?"

"- Không, không. Em rất đẹp." - Ưu Lục hơi giật mình trả lời, cổ họng chợt trở nên khô khốc, lại nhẹ nhàng lướt một nụ hôn chuồn chuồn trên môi cô.

Song Song ngượng ngùng mặt ửng đỏ. Tên này lại dám ăn đậu hũ của cô.

"- Được rồi, đi thôi!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net