Chap 24: Người quan trọng nhất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người thấy nên cho cặp đôi Song Song - Ưu Lục vẫn là cặp nhân vật chính hay cho Song Song cùng những nam nhân bí ẩn khác.
***

Trình Song Song đầu óc vô cùng mờ mịt, rốt cuộc Hoàng Ưu Lục ăn phải cái gì mà ngày nào cũng đi theo nhây chúa với cô, dáng vẻ lạnh lùng thường ngày đâu mất rồi. Hôm nay anh còn hại cô đang ngồi ghi bài trong lớp thì bị đau tim tạm thời do anh ló đầu từ dưới cửa sổ lên rồi nhăn răng cười với cô.

Buổi học vừa kết thúc, Song Song tức giận, kéo tay Ưu Lục ra công viên đi dạo, vừa đi vừa tha thiết cầu xin:

"- Đừng đi theo em nữa, phiền phức lắm, em còn phải đi học."

"- Vậy gọi anh một tiếng ông xã là được." - Ưu Lục nở nụ cười xán lạn, hiện ra hàm răng trắng sáng không hề bị sâu, mặt dày đề nghị.

"- Không được."

"- Vậy ngay lập tức tại chỗ này, anh muốn thân thể em."

Không năn nỉ Song Song gọi mình là ông xã được, Ưu Lục vẻ mặt buồn chán, sau đó lại vô sỉ mà trêu chọc cô. Thẳng nam nào đó không cảm giác được luồng sát khí nguy hiểm bao quanh mình, hồn nhiên cười. "Ba!" - một tiếng động mạnh vang lên. Khi nhìn lại đã thấy chân Song Song, khụ, không một chút lưu tình nào mà đá thẳng vào hạ thân của Ưu Lục. Anh đau lòng khóc, trưng ra bộ mặt đáng thương:

"- A, bà xã, em không nhẹ tay được sao?"

"- Vô sỉ, tôi không nhẹ tay đấy!" - Song Song hừ lạnh, đem chiếc túi da trên tay đập mạnh vào mặt Ưu Lục, tức giận bỏ đi. Ưu Lục vừa ôm hạ bộ vừa chật vật chạy theo:

"- Bà xã, đợi ông xã với."

Song Song không để ý, hướng bước chân đều thẳng tắp mà đi, không hề biết sắp có nguy hiểm xảy ra với mình. Ưu Lục vốn dĩ đang mặt dày đi theo cô, vẻ mặt liền thay đổi. Thân thủ của anh cảm nhận được có nguy hiểm xung quanh, vội vàng chạy nhanh hơn về phía trước, che chắn thân thể của Song Song. Nhưng không ngờ.

Người đàn ông mặc trang phục màu đen đứng trên tầng thượng toà nhà đối diện, nhếch môi cười, tập trung nhìn vào ống ngắm, hướng mục tiêu vào chân phải Song Song, tay bóp cò dứt khoát.

"Đoàng", tiếng nổ súng chói tai vang lên, Ưu Lục vừa vặn bảo vệ Song Song thành công, anh liền lảo đảo ngã khuỵu xuống. Song Song nghe được tiếng súng liền hoảng sợ, lại nhìn thấy anh đang đau đớn ôm chân. Ưu Lục vội hét lên:

"- Song Song em mau chạy đi."

Nhìn thấy Ưu Lục gặp nguy hiểm, Song Song chần chừ không muốn chạy, liền tiến tới chỗ anh. Cô còn chưa kịp bước chân, bất ngờ một thân ảnh thoăn thoắt lướt qua, dùng lực đạo đem khăn tẩm thuốc mê trùm kín miệng Song Song, khiến cô nhanh chóng rơi vào hôn mê. Sau đó hắn ta ôm lấy cơ thể Song Song, nở một nụ cười quỷ dị, liền  biến mất ngay trước tầm mắt Ưu Lục. Chứng kiến người yêu bị bắt cóc ngay trước mặt mình, đôi mắt anh đỏ lên đầy giận dữ, đau khổ gào lên thảm thiết:

"- Động vào người của tôi, giết không tha!"

Ưu Lục điên cuồng lục tìm điện thoại trong người, liền gấp rút gọi điện cho Lữ Hiên.

"- Lữ Hiên, ngay lập tức, đến đường Wall đón tôi về căn cứ, bố trí người chuẩn bị tấn công."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net