Chap 27: Người quan trọng nhất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi đạo diễn Trình Song Song hoàn thành xong cảnh quay phim người lớn vô cùng sống động, cũng vừa lúc Hoàng Ưu Lục cùng Lữ Hiên lấy thân thể đạp cửa bay vào. Song Song tin rằng Ưu Lục sẽ đến, chỉ cần người gặp nguy hiểm không phải là anh, cô chắc chắn cô sẽ được cứu sống. Mà hiện giờ, người bạn trai tuấn mỹ trước mắt cũng chính là cứu tinh của cô. Song Song đưa hai tay ra, kéo Ưu Lục ôm xuống, khẽ cắn lên cổ anh, làm ra vẻ ủy khuất, lại nói nhỏ, "xuân dược trong người em vẫn chưa tan...". Cô vừa dứt lời, ánh mắt anh trở nên gian tà, sau đó ôm chặt cô, "đợi anh".

Ôm Song Song một bên, Ưu Lục nhìn vào khung cảnh hỗn loạn trong căn phòng, ngoại trừ  nữ nhân đang bị cắm đã ngất xỉu từ lâu, thì bốn gã đàn ông vẫn đang hừng hực khí thế. Song Song vốn nghĩ rằng nhiều người chứng kiến như vậy bốn gã phải ngại ngùng dừng lại mới đúng, không nghĩ rằng bọn họ còn nhiệt tình hơn.

"- Cách xử lý của em quả thật khác người", Ưu Lục vẫn còn kinh ngạc bởi cảnh xuân trước mắt, sau đó lại nhìn xuống vẻ mặt vô tội của Song Song.

"- Anh đã tìm ra tên thiện xạ mà Đường Vân Thanh thuê chưa?"

"- Mặc dù đã bắt được, nhưng hắn không khai kẻ chủ mưu, đang ở nhà xác Xuyên Tử ."

Nghĩ đến việc suýt nữa không bảo vệ được Song Song, Ưu Lục trong người vẫn cảm thấy bực bội. Mặc dù tên thiện xạ kia đã chết, nhưng Song Song vẫn cảm thấy nên xử lý triệt để.

"- Em muốn hắn tứ mã phanh thây."

"- Được, nghe lời em hết", Ưu Lục xoa đầu cô đầy sủng nịnh, sau đó ra lệnh cho Lữ Hiên, "sau khi xong việc, quay lại Xuyên Tử đem xác hắn xé nát, vứt ra biển cho quạ ăn."

"- Thuộc hạ đã hiểu."

Lữ Hiên nghe yêu cầu của hai vị chủ nhân đáng kính, liền gật đầu, sau đó lấy khăn tay lau mồ hôi trên trán, lão đại vốn đã ra tay độc ác, mà bây giờ còn thêm vị phu nhân lắm mưu nhiều kế, trong lòng cảm thán, quả là một cặp trời sinh.

"- Đã tìm ra kẻ đứng sau Đường Vân Thanh rồi."

"- Ai?"

Song Song tò mò hỏi, ngước đôi mắt to tròn lên. Ưu Lục đưa tay ngắt cặp má phúng phính của cô.

"- Sở Thiết Lãnh."

Ánh mắt Song Song kinh ngạc. Sở Thiết Lãnh, hắn là tên hôn phu bị hai mẹ định đoạt kết hôn với cô lại là kẻ đứng sau tùy ý để Đường Vân Thanh làm loạn. Hoàng Ưu Lục sớm biết cô sẽ có phản ứng này, liền trấn an:

"- Em không cần lo nghĩ nhiều, tôi sẽ dẹp chuyện này."

Tảng đá trong lòng Song Song bị gạt qua một bên, liền thở phào nhẹ nhõm. Nếu người xử lý là Ưu Lục, cô sẽ không phải kết hôn với tên không có nhân tính đó. Ưu Lục bế xốc cơ thể nhỏ bé của cô lên, đem giọng điệu gian tà mà mắng:

"- Nhưng nếu em muốn, đêm nay tôi cho em trải nghiệm phim 3D thật sự."

Song Song trong lòng khóc một trận lớn, ông trời à, con còn muốn sống.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net