Chap 4: "Cuối cùng em đã trở lại"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bánh xe taxi từ từ lăn chậm lại, cuối cùng tài xế đậu xe trước cổng của khu Trung tâm mua sắm "True Beauty". Cánh cửa taxi vừa bật mở để lộ một đôi chân dài thon thả trắng nõn của mỹ nhân, thu hút hết tất cả ánh nhìn của mọi người xung quanh đó. Song Song từ từ bước ra khỏi xe trước những ánh nhìn ngưỡng mộ, si mê điên đảo của mọi người. Mọi âm thanh chợt im bặt vài giây, sau đó là những lời khen ngọt ngào vang lên:

"- Bà có biết cô gái đó là ai không? Trông thật giống người nổi tiếng, cô ấy thật sự rất đẹp!"

"- Cô ấy có phải là người mẫu không? Tôi chưa thấy cô ấy trên ti vi bao giờ!"

"- Thật tuyệt vời khi tôi còn sống để chiêm ngưỡng vẻ đẹp cuốn hút này!"

Khuôn mặt Song Song khẽ ửng hổng, cô ngại ngùng mỉm cười vì được mọi người khen ngợi. Khi trước, cô cũng từng vào Trung tâm mua sắm này để shopping, thế nhưng cô lại bị cả quản lý lẫn nhân viên khi dễ khinh thường, thậm chí còn xua đuổi một cách gắt gỏng. Thậm chí, còn có nhân viên thái độ không tôn trọng mà lớn tiếng sỉ nhục cô: "Ở đây sợ không có size cực đại cho loại người béo ú như cô mặc đâu!". Những lời chửi mắng chì chiết thân thể người khác của bọn họ, tuy rằng khiến bọn họ thật sung sướng khi sỉ nhục người khác, nhưng đã để lại trong lòng cô một nỗi sợ hãi với mọi người xung quanh.

Họ đã từng khinh thường cô không chỉ vì ngoại hình mà còn vì sự ngu ngốc khi còn bám dính Mạc Thất Uông không buông của cô lúc bấy giờ. Vậy mà bây giờ đây, thái độ của mọi người đối với cô lại thay đổi 180 độ chóng mặt đến mức Song Song không hình dung được. Cô tự hỏi, liệu những con người từng giẫm đạp, cay nghiến cô lúc trước, họ sẽ có phản ứng như thế nào nhỉ?!

Song Song bần thần một lúc, sau đó tự ngắt đi dòng suy nghĩ của mình, thay đổi thái độ thành vui vẻ, rồi tung tăng đi vào shop hàng hiệu, không ngừng chọn tới chọn lui những bộ đồ đẹp nhất cửa hàng, làm cho nhân viên đi theo mệt bở hơi tai. Mấy cô nàng nhân viên vô cùng kinh hỉ, một phần là vì được ngắm nhìn mỹ nhân, một phần là vì bọn họ choáng váng với sự mua hàng không nhìn giá của cô, miệng cứ lẩm bẩm: "Doanh thu tháng này lại tăng rồi!"

Cuối cùng, sau một hồi đi tới đi lui chọn quần áo, Song Song miệng cười toe toét chạy tới quầy thanh toán, đằng sau là mấy cô nàng nhân viên chật vật ôm núi quần áo mà cô chọn đi theo. Mà vấn đề là số lượng quần áo cô mua quá nhiều không thể tự xách về được, cô quyết định gọi xe đưa đồ về nhà.

Song Song chợt nhớ tới hai kẻ thù không đội trời chung kia, ánh mắt cô dần trở nên xa xăm... Mạc Thất Uông, Đường Vân Thanh, tôi sẽ khiến hai người phải trả giá!

Cô vẫn không hề hay biết quá trình giảm cân đầy gian nan của mình, và cả chuyến đi mua sắm vừa rồi của cô, vẫn luôn có bóng hình luôn dõi theo cô, một người mà sau này sẽ xuất hiện trong cuộc đời cô.

Một nam nhân âm trầm, vẫn luôn đi theo sau cô một cách cẩn thận, anh ta đứng ở một góc khuất của trung tâm mua sắm, ánh mắt ôn nhu nhìn về phía Song Song tâm trạng vui vẻ. Đôi môi bạc nhẹ nhàng mấp máy, người đàn ông âm trầm cất lên, trong giọng nói ngập tràn sự sủng nịnh:

"- Cuối cùng em đã trở lại!"

"- Lữ Hiên, điều tra cho tôi về tình hình hiện giờ của Trình Song Song, đại tiểu thư Trình gia."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net