Chương 1 - Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Chương 1: Nguyệt Lãng Thiên Môn

  Cổ La đại lục, tinh không vạn lý đã vào đêm.
Thái Âm treo đỉnh thương khung, nhu hoà nguyệt quang tẩm bổ vạn vật, mơ hồ có thể thấy Nguyệt Đa cổ thụ cắm rễ Thái Âm , toả ra vô lượng sinh cơ Nguyệt Hoa.

  Lúc này đây, sao Thái Âm trấn mệnh tại cung Hợi, có Nguyệt Lạc cung Hợi chi tượng, Thái Âm toả sáng trời đất.

  " Nguyệt Lãng Thiên Môn mệnh cách, xem ra lại có thiên kiêu bất phàm xuất thế, bất quá thiên kiêu lại giống như sao băng chợt loé, không biết thiên mệnh chung quy vẫn sẽ bị thời gian bỏ lại." Trên đỉnh Thái Thuỵ,  đơn độc bóng hình bình tĩnh nhìn tinh không, nhưng lúc này đây hắn sắc mặt chợt biến sắc, kinh sợ nhìn trên đỉnh Thái Âm .

  Chỉ thấy lúc này Thái Âm bộc phát quang hoa đại thịnh, chúng tinh phủng Nguyệt, Thái Âm khí vận bộc  phát dâng trào, nguyệt thố nhảy múa, Nguyệt Đa run run tán cây tản phát quang huy như đang chúc mừng cộng chủ.

  " Thái Âm khí vận tại sao lại đột nhiên biến ảo khôn lường như vậy, chẳng lẽ sau một nguyên hội Thái Âm cộng chủ lại lần nữa hiện thế." Lão đạo hốt hoảng tay không ngừng bấm đốt diễn đoán thiên cơ, nhưng lúc này hắn chỉ thấy phía trước chỉ là một mảnh mờ mịt hỗn độn, căn bản không diễn đoán ra được thiên cơ màng che.

  " phụt "

  Lão đạo đột nhiên đau đớn ôm ngực, một ngụm tiên huyết vừa phun ra khí sức dường như tan thương thêm bảy phần.

  " Lượng kiếp... lại là lượng kiếp, chỉ mới một nguyên hội tại sao lượng kiếp lại lần nữa xuất hiện." Lão đạo thân hình run rẩy, hoảng sợ nhìn về phía thiên không, lúc này đây bầu trời đã quy về yên tĩnh, Thái Âm tinh ảm đạm như lúc ban sơ, nhưng đó chỉ là thường nhân cái nhìn, trong mắt lão đạo cả thiên không bao trùm bởi huyết sắc lượng kiếp, Thái Âm tinh bị che lấp quang huy thịnh cảnh, căn bản không thấy giống như lúc trước huy hoàng sáng chói.

  
  Phương nam đại lục, Cô Giang thành, Mộ gia thị tộc.

Yên tĩnh ban đêm chỉ tiếng côn trùng kêu, cô quạnh một gian nhà tranh xập xệ, một thiếu nữ thân hình ốm yếu, cơ thể đang không ngừng sốt cao, mồ hôi ướt đẫm bố y khô nhám.

  " Nước... nước... có ai ở đây không."  Yếu ớt tiếng kêu, Mộ Ly cảm thấy cổ họng khô rát, miễn cưỡng mới có thể thì thào thành tiếng, từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, ý chí của nàng dần dần mờ nhạt, thẳng đến mất đi ý thức một khắc đó. Một tia sáng mông lung chiếu sáng thức hải, từ sâu trong linh hồn, hai luồng ý thức hoà vào làm một, vừa quen thuộc lại xa lạ ký ức liên kết lẫn nhau, một tân sinh linh hồn lúc này lại ra đời.

  Mặt trời mọc ở phương đông, tử khí đông lai ba ngàn dặm, thuỵ khí tường vân phúc duyên hiện.

  Mộ Ly từ trong hôn mê tỉnh dậy, cố gắng mở ra đôi mắt nặng nề mệt mỏi.

  " Ta xuyên qua sao,ta là Mộ gia con rơi Mộ Ly hay vẫn là người Việt Nam thế kỷ 21 Nguyễn Thị Ngọc Sương."

  " Là kiếp trước kiếp này, trang chu mộng điệp sao, vì sao ta cảm giác như hai phần ký ức thật hoà hợp mà không phải độc lập. Không đúng, Mộ Ly Mộ gia con rơi, đây không phải là nữ phụ trong tiểu thuyết sao. Bán yêu huyết mạch nữ phụ Mộ Ly, vừa lên ba tang mẫu, phụ thân không nhìn mặt, còn có vị kia đại tiểu thư Mộ Tình Tình, vị kia nữ chủ cùng cha khác mẹ chính là ở Mộ Ly sốt cao một ngày đó mệnh yểu qua đời, đạt được nàng truyền thừa ngọc bội, từ đây bước lên nàng truyền kỳ con đường." Mộ Ly không ngừng phân tích trong trí nhớ, càng nghĩ nàng càng cảm giác như đây là một đợt sắp đặt, một loại phía sau màng sắp đặt, mà nàng chính là quân cờ.

  " Thế giới này tràn ngập nguy hiểm lẫn kỳ ngộ, có thể từ một phàm nhân đạp bước lên con đường trường sinh đã là một sự may mắn không thể tưởng tượng nổi, chính mình vì sao phải lo sợ, quân cờ thì sao chỉ cần kiên định bản tâm đạp bước trường sinh lộ thì cho dù là quân cờ ta cũng chấp nhận." Nghĩ ngợi thông suốt Mộ Ly không hay biết rằng, mặc dù chưa chính thức tu hành nhưng đạo tâm của nàng lại kiên định hơn rất nhiều đại đa số tu sĩ.

  Nhớ đến bàn tay vàng, Mộ Ly điều khiển cơ thể mệt mỏi dựa vào vách tường, một tay mò vào trong bố y, cảm xúc mát lạnh chuyền đến tay, nàng nắm lấy ngọc bội đưa lên nhìn. Đây là một khối ngọc bội trông như hồng ngọc tạo thành, phía trên có khắc nhật nguyệt tinh thần đồ, hoa văn tinh xảo sống động, dưới điều kiện ánh sáng thấp vẫn thấy được quang hoa lưu chuyển nội hàm.

  " Thần Cơ Miêu tộc truyền thừa chí bảo, Chu Thiên Tinh Thần Bội." Mộ Ly nhìn trước mắt mình ngọc bội, tâm tình kích động không thôi, ngọc bội này chính là dấu chân căn cơ đầu tiên mà nàng đặt chân đến thế giới này, cũng chính là nàng bàn tay vàng.

  Miêu tộc trời sinh nổi tiếng Thông U, Thần Cơ Miêu lại trời sinh thông âm dương, hiểu chu thiên biến hoá, biết thiên địa vạn vật vận mệnh, cũng bởi vì thông hiểu diễn dịch thiên cơ đạo vận mà dẫn đến tai ách diệt tộc. Cái gọi thần thông không địch lại số trời chính là ứng tại Thần Cơ Miêu tộc trên thân.

  " Thần Cơ Miêu trời sinh thông hiểu biến hoá, sao có thể không đoán trước được hoạ diệt tộc, có thể qua mắt được bọn họ chắc chắn hắc thủ phía sau không tầm thường." Mộ Ly cầm trên tay ngọc bội tỉ mĩ phân tích, càng nghĩ nàng chỉ cảm thấy áp lực nặng nề, vận mệnh phía trước như đang đi trên băng mỏng có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.

  " Chuyện bây giờ mình cần quan tâm là làm sao sống sót, cơ thể này quá yếu ớt, mỗi lần hít thở đều cảm thấy nặng nề, thật không biết người của Mộ gia tư tưởng như thế nào, sao có thể để một đứa trẻ sống một mình nơi này không người quản." Nghĩ đến Mộ gia lớn nhỏ, Mộ Ly chỉ có thể lắc đầu không vui, càng quan trọng hơn là nàng đối với Mộ gia có ý xa cách, đặc biệt là vị kia nguyên tác Nữ chủ Mộ gia đại tiểu thư.

  " Nơi này không nên ở lâu, xem ra phải nhanh chóng điều dưỡng cơ thể này thật tốt rồi rời khỏi trốn thị phi này." Mộ Ly tay cầm Chu Thiên Tinh Thần Bội, một tay đưa lên môi chịu đựng đau đớn cắn rách lớp da, khi những giọt máu bắt đầu chảy ra từ miệng vết thương nàng nhanh chóng nhỏ lên ngọc bội.

Khi huyết nhiễm lên ngọc bội buốt lạnh, một ánh sáng huyền ảo như bầu trời ngân hà hiện lên xung quanh ngọc bội, một bức tranh dần dần hiện ra trước mắt Mộ Ly. Chỉ thấy một con thần miêu hư ảnh, có chúng tinh vòng quanh, Nhật Nguyệt trợ uy, hai mắt như phá vỡ hư không, dường như có thể quan sát đến thế gian chân thật.

" Gào "
Miêu ảnh lúc này mở miệng gào thét, chúng tinh như ảo ảnh sụp đổ, ngay lúc này đây Mộ Ly cảm thấy như trời đất quay cuồng, chỉ chớp mắt thôi trước mắt nàng đã là hoàn cảnh xa lạ một trời một vực.

Nơi đây linh khí nồng đậm kết thành sương mù mờ ảo, trên đầu lại như ngân hà vô lượng, từ phía xa có thể thấy một lầu cao đỉnh thiên lập địa, mái ngói đơn sơ nhưng cổ kính trang trọng. Phía trước tháp cao có hai hồ nước, Mộ Ly theo phán đoán nguyên tác liền biết một bên là Linh Khí hoá dịch Linh Trì, còn lại chính là Tẩy Huyết Trì, là bảo vật mà bất cứ Yêu tộc nào cũng mơ ước.

  " Nơi này hoàng cảnh không tệ, phía bên phải có Linh Điền, Linh Trì sau này có thể nuôi cá, đặc biệt hơn là thanh tĩnh an toàn, cơ thể có thể tự do xuất nhập mà không hao tốn tự thân tinh khí thần." Xem xét hoàn cảnh xung quanh cùng cơ thể, Mộ Ly kinh ngạc phát hiện mỗi lần hít thở nàng liền cảm thấy cơ thể trở nên thoải mái nhẹ nhàng hơn, vốn nên sốt cao khó khăn hành động ngay lúc này có dấu hiệu giảm bớt.

  " Xem ra không cần tu luyện linh khí cũng có thể tẩm bổ thể mình, chẳng trách nguyên tác thường nhắc đến tu sĩ không nhiễm bệnh tật,bề ngoài trẻ hơn tuổi thật, thì ra là vậy,nếu như người bình thường ở nơi này chắc sẽ không lo bệnh tật quân thân."

Tham lam hít lấy linh khí hoà trong không khí, Mộ Ly dần dần chìm vào giấc ngủ, mơ màng cảm nhận được bãi cỏ dưới thân như đệm êm đang nâng đỡ xoa dịu cơ thể mệt mỏi, nhu hoà ánh sáng tinh thần như chăn gối ôm ấp lấy cơ thể nàng. Giữa trời đất này, thiếu nữ như hoà làm một với thiên địa, như sủng nhi trở về vòng tay ốm ấp của thiên nhiên, đạo pháp tự nhiên là từ cảm ngộ  thiên địa này bắt đầu.
————————————————————————————

Mọi người có thể donate để mình có thêm động lực để mưu sinh cũng như động lực để viết tiếp nhé. Hoặc mọi người muốn bạo chương cũng có thể Donate cho mình nè. Cảm ơn mọi người rất nhiều.
Momo: https://me.momo.vn/giupdominhnhe94
Bank: MB Bank, STK: 0971142736 , HUYNH NHAT MINH.




***************************************************

Chương 2: Truyền Thừa

Bên trong Chu Thiên Tinh Thần Bội không gian, ngày đêm không thể phân biệt.

Mộ Ly đã không biết ngủ bao lâu, nàng chỉ biết hô hấp của mình trở nên thông thuận nhẹ nhàng, vốn nặng nề cơ thể vì bệnh tật cũng trở nên khoan khoái dễ chịu.

Mắt phượng khẽ động, Mộ Ly cố gắng mở ra đôi mắt lười biếng, lúc này hai mắt mông lung nhưng vẫn không thể che đi vẻ đẹp vốn có của nó, chỉ thấy hai mắt của nàng sáng như sao trời giữa đêm, tuệ nhãn có phần nội liễm, có trí giả ẩn mình khuynh hướng. ( Chỉ cần nhìn ánh mắt là biết người thông minh, nhưng không bộc lộ ra mà nội liễm bên trong)

" Thật thoải mái, chưa bao giờ cảm thấy cơ thể thoải mái đến vậy, cho dù là kiếp trước thân thể cũng không sánh bằng, đây chính là sức mạnh của huyền huyễn thế giới sao." Kiểm tra cơ thể mới của mình, Mộ Ly hài lòng gật đầu, mặc dù cơ thể gầy ốm trơ xương do dinh dưỡng thiếu hụt, nhưng được linh khí tẩm bổ khiến bên trong trở nên khoẻ mạnh dẻo dai, các cơ năng hoạt động như người bình thường, nếu như dinh dưỡng tẩm bổ đầy đủ chắc chắn có thể khoẻ mạnh hơn cơ thể kiếp trước gấp đôi.

" Cơ thể xem như bước đầu giải quyết, sau này chú ý điều dưỡng trở lại bình thường, mặt khác nơi này có linh điền, trồng một chút lương thực để duy trình sinh hoạt đã đủ nhu cầu."

" Trước mắt vẫn có một vấn đề khác, chính là huyết mạch thức tỉnh vấn đề." Nhìn đỏ như máu huyết trì, Mộ Ly bước lên đá xanh, từ tốn tiến lại gần.

" Tẩy Huyết trì có thể khiến cho cơ thể này thức tỉnh Thiên Cơ Miêu huyết mạch, nhưng cũng vì vậy mà khiến yêu khí trong cơ thể phát tán ra ngoài, nếu như gặp tu sĩ chắc chắn sẽ nguy hiểm đến an nguy tính mạng." Mộ Ly phân vân lựa chọn, nếu như không thức tỉnh huyết mạch nàng sẽ không có khả năng tự vệ một thời gian dài, nhưng nếu thức tỉnh khả năng cao sẽ dẫn đến tu sĩ chú ý, phải biết Mộ gia mặc dù là cỡ nhỏ tu tiên gia tộc nhưng Luyện Khí viên mãn chắc chắn có một hai tên.

" Trong nguyên tác có nhắc, Nữ chủ sau khi nhận được Chu Thiên Tinh Thần Bội có thể che lấp thiên cơ, cho dù là Luyện Thần tu sĩ muốn khám phá cũng phải bỏ ra ít nhiều sức lực, nếu như có thể che lấp thiên cơ vậy có thể hay không che lấp căn cơ của ta." Đứng trước giữa an nguy tính mệnh Mộ Ly không muốn hành động thiếu suy nghĩ, nhưng một tay trói gà không chặt, để cho nàng không an tâm thoải mái mà sống ở Mộ gia.
để
" Luyện Thần tu sĩ quanh năm bế quan không đến trăm năm không gặp thế nhân, cũng không phải muốn gặp mấy lão quái vật này thì sẽ bắt gặp, trước hết thức tỉnh huyết mạch có sức tự vệ, còn lại nhờ vào ngươi rồi Chu Thiên Tinh Thần Bội." Nhanh chóng đưa ra quyết định, Mộ Ly cởi bỏ quần áo thô gáp, lộ ra bất lương thân thể.

Rót sen chạm khẽ vào mặt hồ, một dòng điện chạy dọc từ dưới lên tới sống lưng nàng, Mộ Ly không khỏi rùng mình sợ sệt muốn rút chân về, nhưng bên trong nội tâm của nàng đang khao khát sức mạnh mạng đến, khiến bản năng không tự chủ được từ từ ngâm cả thân mình vào bên trong hồ.

Huyết Trì năng lượng như tìm được vật xúc tác khiến chúng trở nên dao động dữ dội, Mộ Ly thậm chí có thể cảm nhận được nóng rực dòng nước từ từ thâm nhập từ lỗ chân lông của nàng, thẩm thấu vào làn da rồi đến các cơ năng, chẳng mấy chốc các nội tạng cơ thể, các tế bào đều nhiễm một màu đỏ rực.

Nếu như có kính hiển vi, lúc này liền có thể thấy được các ty thể như đang nhảy múa vui mừng, một loại sức mạnh nguyên thuỷ, bạo ngược đang được thức tỉnh sau thời gian dài ngủ say. ( Ty thể được gọi là nhà máy năng lượng của tế bào )

Mộ Ly lúc này cảm nhận được sâu bên trong đang muốn thức tỉnh một thứ gì khiến nội tâm của nàng như muốn bức phá rông xiềng, bộc phát ra nội tâm hoang dã bạo ngược.

Cố gắng dùng lý trí kiểm soát bản năng hoang dã, Mộ Ly chẳng biết mình phải đấu tranh giữa lý tính và dã tính qua bao lâu, đại khái ngoại giới đã qua hai canh giờ nàng mới từ bên trong tranh đấu thoát khỏi ra. ( Một canh giờ tương đương với hai tiếng. )

Cảm nhận sức mạnh chạy dọc bên trong cơ thể, Mộ Ly vui mừng nhảy lên bờ, nàng lúc này cảm thấy thế giới góc nhìn hoàn toàn mới lạ. Thị giác mở rộng, có thể nhìn thấy sự vật càng thêm tinh tế, nhìn xuống mặt đất có thể nhìn được mạng lưới năng lượng trường địa từ phát ra, hai mắt thậm chí có thể thay đổi để thích nghi với ánh sáng môi trường thay đổi. Thính giác trở nên nhạy bén, thậm chí nàng có thể chuyển động hai tai để có thể tập trung lắng nghe âm thanh.

Mộ Ly cảm nhận được, các hạt bụi trong không khí đang cọ xát lên người nàng, không khí len lỏi qua từng sợi tóc, mặc dù chưa từng tu luyện nhưng có thể cảm nhận được linh khí đang không tự chủ mà tiến vào bên trong cơ thể.

Các giác quan của nàng lúc này như một con mèo thực thụ, nhưng là ở một phiên bản cường hoá hơn, bởi vì chảy trong huyết mạch nàng chính là Miêu tộc chí tôn Thiên Cơ Miêu tộc, Mẫu thân nàng càng là Thánh Nữ Thiên Cơ Miêu thuần khiết huyết mạch điều này khiến cho Mộ Ly càng lớn lao cơ duyên cường hoá thể chất.

" Đây là sức mạnh sao, thật khiến cho người khác chìm đắm vào bên trong, nếu không tỉnh táo liền sẽ trở thành sức mạnh con gối, Ma tu vì sao tính tình thất thường, chính là vì bị sức mạnh tri phối, u mê quên đi bản ngã."

Mộ Ly từ trong vui mừng tỉnh táo lại, nàng biết cái gọi tu chân tức tu tâm, thế giới này nguy hiểm trùng trùng nếu như không duy trì sự tỉnh táo chính là vạn kiếp bất phục.

" Theo như truyền thừa ký ức, mình bây giờ đã có thể hấp thu nhật nguyệt tinh hoa chuyển hoá làm yêu khí, đến nổi công pháp càng là một môn quan tưởng pháp, chính là Chu Thiên Lạc Đồ quan tưởng pháp."

" Cái gọi là Chu Thiên Lạc Đồ quan tưởng chính là quan tưởng sao trời, chu thiên vận chuyển, để có thể tu luyện pháp này điều tất yếu phải là nắm giữ Thiên Cơ Mục thiên phú thần thông, cũng là Thiên Cơ Miêu nhất tộc thiên phú thần thông một trong." Mộ Ly xem xét truyền thừa ký ức, lúc này lại phát hiện khi nhìn lên bầu trời ngân hà nàng có thể nhìn thấy được chu thiên tinh đấu quỹ đạo vận chuyển, vốn ban đầu chỉ là đứng im tinh thần lúc này lại trở nên biến ảo khôn lường.

" Thật là hùng vĩ ngân hà, Thế giới này chỉ là sao chép sao trời mà sáng tạo pháp bảo, lại có thể biến hoá ảo diệu như thế, nếu như ngoại giới thì sẽ như thế nào." Mộ Ly nghĩ đến đây không khỏi nhấc lên hứng thú, huyền bí sao trời luôn mang đến cho chúng ta sức hút mãnh liệt lại sợ hãi trước vĩ đại.

" Mặt khác, ta bây giờ có thể thông hiểu yêu văn, nhưng thế giới này nhân tộc văn tự ta lại không biết một chữ, nguyên thân ký ức lại dốt đặc cán mai, một chữ không biết thì làm sao hoà nhập vào tu hành nhân tộc văn minh." Mộ Ly bất đắc dĩ thở dài.

" Nguyên tác nguyên chủ chết bệnh không lâu, nữ chủ sẽ gia nhập Thái Nhất tông, trăm vạn dặm quanh đây chính là Thái Nhất tông địa bàn, nếu như Chu Thiên Tinh Thần Bội có thể che lấp khí tức ta có thể gia nhập tông môn, dù sao gia nhập tông môn vẫn tốt hơn là tán tu tầng lớp." Nhưng nghĩ đến bản thân mù chữ, Mộ Ly không khỏi tự giễu cợt bản thân.

" Xem ra thời gian tiếp theo không chỉ bồi dưỡng cơ thể bất lương này, còn phải phân tâm đến tri thức, dù sao tri thức là sức mạnh không phải sao."

————————————————————————————
Mọi người có thể donate để mình có thêm động lực để mưu sinh cũng như động lực để viết tiếp nhé. Hoặc mọi người muốn bạo chương cũng có thể Donate cho mình nè. Cảm ơn mọi người rất nhiều.
Momo: https://me.momo.vn/giupdominhnhe94
Bank: MB Bank, STK: 0971142736 , HUYNH NHAT MINH.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net