Chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
khi qua cổng thành luôn luôn cho bọn họ chút lộc nên ăn lâu ngày thành quen. Bọn lính gác không nhận ra Kiếm Vô Song nên tính kiếm một chút tiền.

Kiếm Vô Song và Vô Thanh đồng loạt dừng lại. Mắt của Kiếm Vô Song thấy một tên lính đang nhận hối lộ của một thương lái mới ra từ Ma Vực rừng rậm thì cô chau mày. Ít nhiều cô cũng đoán ra được nguyên nhân tại sao cô bị gọi lại. Vô Thanh thì lại càng không vui. Trong mắt của cô thì mấy tên lính gác này không khác gì tôm tép. Xưa nay việc cô muốn làm không ai cản được.

" Hai người các người mới từ Ma Vực rừng rậm trở về phải không ? ". Một tên lính sở hữu gương mặt hèn mọn lên tiếng.

" Phải thì sao ". Kiếm Vô Song lạnh nhạt lên tiếng.

" Phải thì sao. Hừ.. Các người không biết luật lệ ở đây hay sao ? ". Tên linh gác cổng lại tiếp tục lên tiếng. Thấy Kiếm Vô Song lớn lên xinh đẹp như vậy thì hắn lại càng muốn làm khó Kiếm Vô Song một chút.

Kiếm Vô Song nghe vậy thì sắc mặt của cô khẽ trùng xuống. Đôi môi của cô khẽ cười nhạt. Mấy người này lại còn đi bóc lột người của hoàng gia cơ đấy. Dù sao đi chẳng nữa thì cô cũng là Quận chúa. Muốn lấy đồ của cô cũng phải hỏi qua cha cô là Kiếm Vương có đồng ý không đã.

" Luật lệ gì ?. Tôi ở Cổ Việt Đế Quốc bao nhiêu năm vẫn không nghe nói đến có luật lệ gì. Hay để tôi đi hỏi Kiếm Vương xem từ khi nào có luật lệ như vậy ". Kiếm Vô Song lên tiếng.

Thực Cốt Tinh vương ở trên vai của Kiếm Vô Song mở mắt ra nhìn mấy tên lính canh. Nếu Vô Song ra lệnh một tiếng nó sẵn sàng phá nát cả kinh đô này. Phong Sư thì lại càng khinh thường. Vốn trong lòng chán ghét nhân loại giờ lại càng không ưa. Nó nhắm mắt lại ngăn cho bản thân mình không nhào lên nuốt mấy tên này vào bụng.

" Kiếm Vương. Cô là người của Kiếm Vương phủ ? ". Tên linh gác kinh ngạc hỏi lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net