Chương 35.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
cũng vậy trống ngực của cô đập như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Đây là sự khác biệt của cao thủ hay sao. Đem ra so sanh cô quả thật vẫn còn quá yếu kiếm. Người vẫn bình thường chỉ có cha cô Kiếm Vương, Vô Thanh, Phượng Tiêu Dao và nhưng cao thủ của ngũ đại gia tộc. Kiếm Vương phất nhẹ tay một cái mới làm Kiếm Vô Song thấy đỡ hơn một chút. Kiếm Vương quay lại vỗ nhẹ đầu của Kiếm Vô Song rồi mỉm cười cưng chiều.

Tất cả đều tuyển thủ của ngũ đại gia tộc đều đã vào khu vực riêng dành cho tuyển thủ. Thấy vậy Kiếm Minh mới gật đầu hài lòng.

" Hôm nay là vòng loại trực tiếp nên thi đấu sẽ khắc nghiệt một chút. Đế Quốc Học Viện là một nơi tốt để phát triển nhưng sinh mạng chỉ có một vẫn đáng quý hơn tất cả. Nếu đối thủ nhận thua phải lập tức dừng tay ngay. Ra khỏi võ đài là thua. Đánh lén, ám khí, dùng độc đều là thua. Nếu để ta phát hiện được kẻ nào dám chơi bẩn trên võ đài cố ý giết người thì gia tộc của các ngươi cũng không bảo vệ được các ngươi hiểu rõ chưa ? ". Kiếm Minh nghiêm túc lên tiếng.

" Rõ ... ". Tất cả đều đồng thanh lên tiếng.

" Tốt lắm. Cặp thi đấu đầu tiên. Từ Gia Từ Ân. Tần Gia Tần Tố ". Kiếm Minh bốc hai lá thăm trong hộp kính lên tiếng.

Cả hai người được gọi tên nhanh chóng lên võ đài. Bên phải là Từ Gia Từ Ân con gái rượu của Từ Hoàng Kim. Cô năm nay vừa tròn 15 tuổi nên cơ thể đã gần như phát dục hoàn toàn. Nơi nào cần cong thì đã cong, nơi nào cần lõm đã lõm. Tuy Từ Ân không đẹp sắc xảo như Kiếm Vô Song hay Phượng Hoàng Tà nhưng dáng người của Từ Ân vẫn thanh tú trong sáng động lòng người. So với Tần Tố thì Từ Ân có vẻ được mọi người chú ý hơn. Ai bảo Từ Gia nhà cô là giàu nhất Cổ Việt Đế quốc. Mọi người đều biết là Từ Ấn vốn là phế vật nhưng lại được trang bị vũ trang pháp khí tối tân tốt nhất từ đầu đến chân, từ trong ra ngoài. Nhà cô có tiền vốn có quyền mà.

Bên trái là Tần Tố 16 tuổi. Vốn là thứ nữ nên trông cô có vẻ khá nhút nhát. Đây là lần đầu tiên được xuất hiện giữa chốn đông người thi đấu nên khá run. Đối thủ của cô lại là người được trang bị vũ trang pháp khí đến tận răng. Cơ hội thắng của cô cũng khó. Tần Tố liếc mắt nhìn gia tộc của mình một chút. Thấy những ánh mắt khắt khe của các trưởng bối đang nhìn mình thì cô hít mạnh vào một cái lấy lại bình tĩnh. Cơ hội tỏa sáng của cô chỉ có một lần. Cô không thể thua. Đế Quốc Học Viện cô muốn vào. Nghĩ vậy cô thẳng lưng mà đứng nhìn Từ Ân.

Kiếm Vô Song từ lúc Từ Ân bước lên tới giờ thì cô vẫn không rời mắt khỏi người của Từ Ân. Cô bị Nghịch Thiên Huyền Nhẫn đưa đến đây thì chắc chắn Từ Ân bạn thân của cô cũng vậy. Từ Ân của Từ Gia lại trùng tên với Từ Ân bạn của cô nên càng làm cô thêm chú ý. Giống như cảm giác được có ai nhìn cô với ánh mắt nóng rực nên Từ Ân cũng theo ánh mắt nhìn lại thì phát hiện ra Kiếm Vô Song đang nhìn cô. Cô và Kiếm Vô Song cũng không tính là quen biết gì nên cô chỉ gật đầu chào một cái rồi thôi.

" Không phải Từ Ân mà mình quen biết thật sao ? ". Kiếm Vô Song thu lại ánh mắt có chút tiếc nuối nhỏ giọng thì thầm. Cô vừa dứt lời thì dưới võ đài cũng đã động.

" Từ Gia Từ Ân ".

" Tần Gia Tần Tố ".

Cả hai đều lên tiếng báo danh rồi tách ra khoảng cách 50m. Đây là khoảng cách công bằng nhất.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net