CHƯƠNG 25: SẮP XẾP LẠI MỌI THỨ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã hơn một tháng nay Diệp Tư Tuyết không được nghỉ ngơi tử tế rồi, thêm vào đó việc mấy hôm trước cũng khiến cô phải đau đầu một phen. Sau ba ngày suy xét cô đã bình tĩnh trở lại.

Kịch bản thay đổi thì sao chứ, miễn không ảnh hưởng đến cô là được. 

Đầu tiên là Giang Đình Đình hoàn toàn khác xa với nguyên tác. Hazz... Giang Đình Đình ơi là Giang Đình Đình, tôi không biết cái gì đã làm cô trở nên giả tạo một cách ngu ngốc đến vậy, dù có diễn kịch cũng phải diễn đạt một chút chứ, dù không gây hứng thú với tất cả các nam chính thì cô cũng phải câu được một tên trong số đó đi, đằng này... Cũng như tôi đây, không lừa được hết cũng lừa được hai tên, so với cô tôi vẫn có cảm giác thành tựu hơn một chút. Nữ chính, cô đã bị loại khỏi cuộc chơi rồi, tôi chỉ có thể hi vọng cô thông minh một chút, biết tự lượng sức mình, trở thành người qua đường Giáp chứ đừng thành nữ phụ độc ác, kết cục thảm lắm đó.

Tiếp theo là Lãnh Ngạo và Dụ Thiên Minh. Chà, không nhắc đến thì thôi, vừa nhắc đến là máu nóng trong đầu lại dâng cao. Cô có thể thấy được họ không có ý xấu nhưng dây dưa kiểu này cực kỳ phiền toái. Nếu các người muốn chơi, tôi đây sẽ bồi các người, đến một tên tôi ngược một tên, đến hai tên tôi ngược cả hai. Tốt nhất là đến từng tên một thôi, nếu hai người  mà cùng đến tôi sẽ 'bẻ thẳng thành cong' hai anh, tôi hứa đấy. Biết đâu nhờ đó mà mà hai anh tìm được tình yêu đích thực của mình mà tránh xa tôi. Mỗ nữ nào đó cười lạnh.

(Dụ Thiên Minh - Lãnh Ngạo : Diệp Tư Tuyết *gân xanh đầu trán*

Tuyết: Nên làm, nên làm. Không cần cảm kích. *phất tay cười nói*

Dụ Thiên Minh: "..." 

Lãnh Ngạo:        "..."

Tg:( >_<|||) *chảy ba vạch đen*

Tuyết tỷ, tỷ đúng là có máu hủ trong người. Lúc đầu là Lý Tuấn chỉ chướng mắt người ta, tiếp theo là Lý tổng và Phùng Khải vì đắc tội với tỷ, giờ lại là hai anh ấy. Làm ơn tha cho người ta đi có được không vậy? *mếu máo*

Tuyết: Sao có thể?

Tg: Hỡi những người đàn ông chân chính, đắc tội với những người phụ nữ khác các người sẽ trở thành những người đàn ông khốn khổ nhất, nhưng đắc tội với Tuyết tỷ, ngay cả cơ hội làm đàn ông đối với các người cũng là một điều sa xỉ

Quần chúng nam nhân: Phụ nữ không thể đắc tội. Diệp Tư Tuyết thì tuyệt đối không thể đắc tội.).

( Khụ, ta viết cho vui thôi, ta chưa từng đọc đam mỹ và cũng không hứng thú với nó. Những gì ta viết chỉ là những cái thường nghe thôi. Truyện ta cũng không có đam mỹ đâu, nếu có ai là hủ nữ thì chặt đứt mọi ý niệm vừa mới len lỏi trong đầu đi, không thương lượng nha).

Cuối cùng là Lâm hược Nhu, nếu cô đoán không nhầm thì cô ta cũng là nhân vật xuyên không, kiếp trước không làm đặc công thì cũng là sát thủ. Lúc nhìn thấy cảnh bốn nam chính hướng ánh mắt hứng thú về phía cô ta, cô đã nghĩ sẽ được xem một kịch bản nữ phụ văn kinh điển thường thấy. Nữ chính bị hắc hóa khiến nam chính chán ghét, nữ phụ từ một cô gái nhu nhược khiến người ta chướng mắt trở nên lạnh nhạt, nổi bật khiến người người say mê. Rồi từ đó các tình huống cẩu huyết như là "cảm giác mất mát, khó chịu, bực bội không rõ nguyên do", "cô đã thay đổi và cuốn hút anh","cô không còn nhìn về phía anh nữa, không, anh không cho phép điều đó xảy ra", vân vân và mây mây...Nhưng cô đã nhầm, nhìn phản ứng của nam chính khi Lâm Nhược Nhu bị cô gây phiền phức là biết, chuyện đời thật không dễ dàng. Đặc biệt, cái cảm giác đã từng gặp ở đâu đó khiến cô thắc mắc, có vẻ như cô ta cũng có cảm giác như vậy với cô nhưng không tốt lành gì. Lâm Nhược Nhu, tôi mong chúng ta sẽ như hai đường thẳng cắt nhau, gặp nhau một lần rồi không còn liên quan với nhau nữa. Muốn làm nữ chính mới cũng được, mà nhân vật qua đường cũng không sao, chỉ cần cô đừng đụng tới tôi, nếu không...

(Tg: Ta không có ý chê truyện của ai cả, thể loại này, truyện nào mà chả có tình huống cẩu huyết, chính truyện của ta, máu chó cũng văng đầy khắp nơi. Ta nghĩ cẩu huyết không phải là xấu, dở mà chỉ là các tình tiết hơi bị không thật và thường xuyên bắt gặp mà thôi. Định nhĩa zậy có đúng không nhỉ?)

Nhưng chuyện khiến cô không thể nào lý giải được là bức tranh của buổi đấu giá, tại sao tên họa sĩ bị giết? Làm cách nào mà hắn có thể sao chép bức tranh của cô? Nếu hắn cũng xuyên không  giống cô và đã nhìn thấy nó ở thế giới kia thì cũng dễ hiểu. Nhưng vấn đề là bức tranh ấy, chính cô cũng không biết mình đã ném nó vào xó xỉnh nào? Việc hắn tình cờ thấy được là không có khả năng. Càng nghĩ càng rối, càng nghĩ càng đau đầu. Sau cùng cô quyết định vứt nó ra sau đầu, đến lúc cần biết tự khắc sẽ biết.

-------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tác giả: Ta định chỉ nói về Phong Vũ một chút do thấy mọi người quan tâm nhưng sợ các bạn mừng hụt có chương mới rồi ném đá ta nên chỉ viết một chương ngắn thôi.

Nói về cách xây dựng hình tượng Vũ ca một xíu nhé!

Lúc đầu, nói thật là ta có ý định tạo nên Phong Vũ giống với nam chính trong các truyện ngôn tình ngược, đại loại như là nam chính tổng tài không yêu nữ chính, lấy nữ chính vì một lý do như trả thù hay gì đó rồi hành hạ cô ấy này nọ các kiểu. Đến khi cô ấy ra đi thì hối hận, đau khổ các kiểu, rồi mặt dày đi xin tha thứ nói là 'Anh sẽ dành phần đời còn lại để bù đắp cho em'.

Ta đọc mà rơi nước mắt, tuy cũng thích kiểu truyện này nhưng ta không thể chấp nhận tha thứ cho người đàn ông như vậy được. Vì muốn Phong Vũ làm nam chính nên ta để ảnh có nỗi khổ riêng, để hai người tự ngược nhau.

Lúc viết về Phong Vũ, bản thân ta cũng rất thương ảnh, cũng đã có ý định 1-1 nhưng bỏ lại các soái ca kia thì hơi tiếc nên thôi. Bây giờ mọi người cũng thích 1-1 thì ta sẽ xem xét lại. Ta chỉ viết đến đâu hay tới đến đó thôi, đến cuối thấy np hay 1-1 hợp lý hơn thì chọn nhé!

Ta thấy hai người rất tội nghiệp nhưng cũng có một xíu đáng trách. Nhưng nếu không có cái đáng trách ấy thì chẳng có truyện mà đọc, như ta nói trước đó, tình yêu phải qua sóng gió mới trường tồn.

Xét cái nhìn của ta, ta thấy mình vẫn ngược Phong Vũ thảm hơn Cố Thiên Lam một tí. Lam tỷ đau khổ, uất ức thì thấy rồi đấy. Nhưng Phong Vũ còn đau khổ hơn khi chính mình gây ra tổn thương cho người con gái anh yêu, tự hành hạ về thể xác trước nỗi đau gây ra cho cô, luôn quan tâm, bảo vệ và dõi theo cô âm thầm. Đau khổ của cô anh thu hết vào mắt nhưng cô lại không hề hay biết anh cũng đau khổ. (Lam tỷ mà biết chắc sẽ hạnh phúc và đau lòng lắm đây). Phong Vũ sống 5 năm trong hối hận vì chính anh đã vô tình đẩy người con gái ấy vào chỗ chết, anh sống chỉ với những kí ức về cô. Còn Lam tỷ đến thế giới mới vẫn yêu anh nhưng ở đó cô có người yêu thương cô và cô cần bảo vệ họ (ba cô và gia tộc thôi nha) nên nỗi đau sẽ không khắc sâu như Phong Vũ. (Đúng là truyện của mình nên phân tích khác hẳn, mấy bài văn phân tích nhân vật ở trường có bao giờ cảm xúc dạt dào thế đâu).

Nhưng biết làm sao được, tại ta thích ngược nam hơn nữ. Sau đây ta sẽ trả lời một vài thắc mắc:

1. Tại sao Phong Vũ xuất hiện trong truyện? - Nếu ai thường đọc nữ phụ văn sẽ thấy có một số truyện có sự thông nhau giữa hai thế giới. Cái này cũng vậy, ta sẽ tìm cách giải thích hợp lý vào những chương sau.

2. Khi nào Phong Vũ xuất hiện? - Ta nghĩ sẽ rất lâu đấy, bây giờ hai người còn yêu nhau mà đã gặp thì hết truyện rồi còn gì nữa. Cho nên ta để cho Tuyết tỷ có vài cái vận hoa đào đã. Yên tâm, cho sẽ cho Phong Vũ xuất hiện thật oách. Nếu là 1-1, ta sẽ càng tô điểm cho Vũ ca.

3. Phong Vũ có phải là nam chính không? Đương nhiên rồi, tình cảm thế mà không cho hai người đến với nhau ta cũng thấy có lỗi với bản thân. Vấn đề chỉ là 1-1 hay np thôi.

Truyện của ta sẽ có khóc có cười, ta thích như thế. Trong tương lai ta sẽ cho thêm vài chương buồn nữa mong mọi người chuẩn bị tinh thần. Còn khúc cười thì chỉ được đoạn đầu thôi, nhiều tác phẩm hay cũng vậy. Về sau, tình tiết sẽ gay cấn hơn, buồn hơn làm sao mà cười nổi.

Chương này có giúp các bạn xoa dịu nỗi buồn chương trước không? Nếu không thì đợi chương sau ta ngược Triệt ca (Lăng Triệt) tạ lỗi với những ai đã rơi nước mắt nhé!

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ, ta đã đọc tất cả cmt của các bạn và sẽ tiếp thu để hoàn thiện hơn. Tuy không thể cmt trả lời cho từng bạn được nhưng các bạn hãy nhớ cmt của các bạn ta đều đọc không dưới 5 lần đâu. Ta rất vui khi được khen :))) cười...ta có thói hư vinh rất cao đấy mà ai được khen mà không vui cho được.

Còn về tên nam chính á, có 4 bạn nhớ được tất cả nhưng còn lại thì không. Nói thật thì ta cũng rất bất ngờ khi có bạn nhớ được, các truyện np ta đọc có bao giờ ta nhớ hết đâu. Các bạn cũng không cần nhớ chỉ cần nhớ Vũ ca của ta là được rồi.

Đến đây thôi nhé! Hẹn gặp lại. :)))



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net