CHƯƠNG 5: ÂU DƯƠNG THỤY

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tập đoàn Diệp Lạc nằm giữa trung tâm thành phố, một tòa cao ốc chọc trời 189 tầng đứng hiên ngang, sừng sững, mang một cỗ uy nghiêm áp bức khó tả khiến người ta không khỏi choáng ngợp cùng ngưỡng mộ. Tòa nhà nổi bật với thiết kế hiện đại mà phá cách , hình trụ xoắn ốc quanh chính nó với hàng ngàn tấm thủy tinh chống đạn bao bọc phản chiếu sắc trời. Diệp Lạc là ông hoàng địa ốc, đồng thời cũng lấn sân sang nhiều lĩnh vực khác như tài chính chứng khoán, ngân hàng, giáo dục,... sở hữu hệ thống khách sạn năm sao nổi tiếng thế giới, trường đại Ofec hàng đầu về đào tạo nhân tài, cùng nhiều công ty con khác.

Để trở thành nhân viên ở đây không chỉ cần một cái đầu thông minh mà phải có một tinh thần vững vàng chịu đựng áp lực cao trong công việc, đương nhiên mức lương cũng không phải cao bình thường. Có thể thấy việc là một phần tử của Diệp Lạc đáng tự hào cỡ nào.

Hôm nay trong tập đoàn không khí lại càng căng thẳng hơn, các nhân viên đến từ rất sớm bận rộn với đống giấy tờ bởi một tiếng nữa thôi là đến cuộc họp cổ đông bàn về việc hợp tác giữa Diệp Lạc và Âu thị. Sẵn đây nói về vị chủ tịch Diệp Tư Tuyết, Diệp đại tiểu thư của bọn họ. Cô được biết đến là một cô tiểu thư chua ngoa, đanh đá lại lẳng lơ, háo sắc đến chán ghét nhưng đó cũng chỉ là lời đồn đại, còn thật giả thế nào họ không dám phán xét và cũng không có tư cách phán xét. Nói về năng lực, không ai không phục, là thiên tài trăm năm có một của Diệp gia. 18 tuổi đã có bằng Gs. Kinh tế học, đòng thời còn là kiến trúc sư hàng đầu quốc tế với nhiều bản thiết kế được bán với giá trên trời.

Hơn một tháng trước, cô thay thế cha mình ngồi lên vị trí tổng giám đốc kiêm chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn, đã đưa ra hàng loạt thay đổi về nguyên tắc và nhân sự, gỡ bỏ những cổ hủ trong phong cách làm việc, đuổi cổ những lão già cổ đong muốn lên mặt dạy đời bằng câu nói đầy bá đạo mà mỗi nhân viên thuộc nằm lòng 'Thuận ta thì sống, chống ta thì chết. Nếu các người an phận thủ thường thì cứ ngồi đợi đếm tiền, còn không thì xin lỗi mời về cho. Diệp gia không tiếc tiền mua lại chút cổ phần ấy đâu'. Và bằng chứng cho câu nói ấy là việc ba vị cổ đông nguyên lão ba đời bị bảo vệ xách cổ lôi ra khỏi công ty với bộ dáng không thể chật vật hơn. Từ đó, cô kiếm được không ít hợp đồng lớn khiến Diệp Lạc lột xác hoàn toàn. Phong cách làm việc quyết đoán, thủ đoan tàn nhẫn, tư duy độc đáo là những gì tìm thấy ở cô. Trong lòng mỗi nhân viên ở đây, cô chính là chủ của bọn họ, lẳng lơ háo sắc thì đã sao, kiêu căng tự phụ thì thế nào. Cô trả tiền cho họ, họ làm việc cho cô và tôn trọng là điều cô xứng đáng có được

Một tiếng sau...

Trước cửa tập đoàn Diệp Lạc, hàng trăm nhân viên đứng nghiêm chỉnh, mà dẫn đầu là các vị cổ đông đã sống hơn nửa đời người. Từ đằng xa, hai dãy xe hơi số lượng có hạn từ hai phía trái ngược nhau dừng lại trước cổng, vệ sĩ hai bên bước xuống đầu tiên xếp hàng nghiêm chỉnh, một người đi đến mở cửa cho chiếc xe sang trọng nhất.

Bước ra là một cô gái xing đẹp tuyệt trần, áo sơmi trắng cùng váy đen công thiết kế đơng giản mà tinh xảo đến từng đường kim mũi chỉ, mang khí chất sang trọng, tao nhã mà không kém phần thành thục quyến rũ. Phía sau là bốn nam nhân mặc đồ đen với khuôn mặt yêu nghiệt, dáng người cao ráo, mỗi người một vẻ, toát ra hàn khí làm người khác run sợ. 

Cùng lúc đó, từ một chiếc xe khác xuất hiện một người đàn ông anh tuấn phi phàm khiến người ta không thể bỏ qua. Mái tóc xanh rêu, đôi mắt đen trầm tĩnh, gương mặt góc cạnh nam tính hút hồn phái nữ, nước da màu đồng khỏe mạnh. Hắn như vương giả cao cao tại thượng, mang đến sự điềm tĩnh, trọng ổn, phảng phất không có gì có thể khiến hắn dao động.

- Âu tổng. Hân hạnh gặp mặt. - Diệp Tư Tuyết đưa tay, dùng ánh mắt si mê, nở nụ cười quyến rũ, bày ra bộ dáng lẳng lơ hướng tới Âu Dương Thụy làm Lăng Triệt há hốc mồm, ba người Tử Trạch cũng ngạc nhiên, đây mới là Diệp Tư Tuyết trong lời đồn sao, đồng thời cho Lăng Triệt một ánh mắt thương hại, xem đi phân biệt đối xử là đây.

- Diệp tổng. - Âu Dương Thụy không mặn không nhạt đáp, vẫn giữ bộ mặt ngàn năm không đổi, ngó lơ bàn tay giữa không trung kia, ánh mắt như có như không lướt qua bốn nam nhân phía sau.

Lúc này toàn bộ nhân viên cúi người, đồng thanh hô:

- Chào Diệp tổng. Chào Âu tổng.

Diệp Tư Tuyết đưa tay về, ánh mắt tiếc nuối còn có chút ủy khuất hướng tới ai kia, giọng nói không cam lòng:

- Âu tổng, mời.

Âu Dương Thụy không để mắt đến, cả hai cùng vào, theo sau là các vị cổ đông.

Tại phòng hội nghị, Diệp Tư Tuyết và Âu Dương Thụy ngồi ở ghế chủ vị, phía lưng cô là bốn hộ vệ, phía dưới lần lượt là các cổ đông lớn của hai tập đoàn, không khí trang nghiêm thể hiện tầm quan trọng của dự án lần này.

Người chủ trì thuộc tập đoàn Diệp Lạc hít một hơi sâu, bước về phía màn hình lớn bắt đầu trình bày:

- Kính thưa các vị, dự án lần này trong hợp tác giữa Diệp Lạc và Âu thị là 'khu đô thị Hoa Kinh' với vốn đầu tư bước đầu 850 tỉ USD, trong đó Âu thị góp 50% số vốn, 50% còn lại do Diệp Lạc đóng góp. Đây được xem như một kinh đô lộng lẫy giữa lòng thành phố, nằm ở nơi giao thông thuận lợi với diện tích 5800 ha. Chúng ta sẽ xây dựng các dãy biệt thự lộng lẫy, nhà hàng hạng sang, bệnh viện tốt nhất, có khu vui chơi giải trí, công viên,... Các địa điểm được bố trí hợp lí, công trình do kiến trúc sư hàng đầu thế giới là Diệp chủ tịch Diệp Tư Tuyết thiết kế. Khách hàng hướng đến là tầng lớp cao trong xã hội ...





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net