Chương 17: Kết Yến (H+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Doản Quân..... này... "
Lâm Mạn nhìn người đi phía trước lập tức đông cứng. Cái này đỏ rực trang hoàng ở đâu ra? Mẹ nó hắn không phải muốn cùng cô nhân thú này đó chứ? Nghĩ đến này tình huống tinh thần liền loạn một đoàn,  hắn vẫn muốn cùng cô cái đó! 
  " Nương tử ván đã đóng thuyền,  cũng tại nàng trốn lâu quá thôi. Bạch Lạp Vân không nói với nàng sao?  Hắn cùng ta lên môt cái kế hoạch hai tay đổi thê rồi.  "
Lâm Mạn trong lòng khóc thét, rách mất! 
  " Doản Quân a... Ta sẽ đau!  Chúng ta không cần làm được không?  "
  Kết yến a kết yến!  Là lão đầu nào nghĩ ra cái nghi lễ điên rồ này?  Bổn cô nương muốn giết hắn! 
  " Mọi chuyện khác đều nghe nàng ngoại trừ việc này.  Kết yến nhất định phải làm!  Đừng mè nheo với ta. "
Không làm chẳng lẽ để nàng này nọ cùng tên mặt trắng chết tiệt kia? 
  Cứ như vậy Quỷ Hoả nữ vương đã trở thành phu nhân của vị nào đó,  gượng ép chấp nhận kết yến cùng thú thượng cổ giao hoan.
  Kết yến đỏ rực chỉ có hai người nghi lễ tối cao của thần thú không một sinh linh nào có thể rình coi,  không một sinh linh nào có thể tham dự.
  " A..... "
Thân hình trắng nõn của cô run rẩy.  Đau chết cô rồi!  Thứ to lớn như vậy không có bước dạo đầu, cứ thế đâm vào phía trong non mềm của cô,  cảm giác xé rách đau đớn đến tột cùng.

Cự long to lớn dường như kìm nén ,lớp vảy rắn chắc cũng run lên. Hắn không muốn cô chịu đau nhưng mà đành bất đắc dĩ,  không làm liền không thể giữ chặt cô.
  " ..Được rồi... Tiếp.. Tiếp tục đi.. Ta không... Đau. "
Lâm Mạn thấy hắn nhịn đến cực khổ không nhịn được liền mềm lòng.  Thân là một nam nhân đã khó kiềm chế,  hắn lại còn là cự long tính dục còn gấp mười lần nam nhân bình thường nhịn được như vậy đã là cực hạn rồi. 
   Lâm Mạn nhìn cự long phiên bản thu nhỏ vẫn cố nín nhịn sợ tổn thương cô một lúc rồi động thân mình. Nhịn đau đớn dưới thân như muốn hỏng cái hông nhỏ của cô từ từ hút vào phun ra cự vật to lớn nóng bỏng kia , tiếng nước ọp ẹp chật chội va chạm cứ thế vang lên. 
  " Ưm... Ân.. Quân Quân ngươi động đậy!  ... Muốn còn làm ta thay ngươi động?  "
  Doản Quân như bị kích thích sau lời nói của cô,  thân hình liền kích động ra vào tần suất nhanh gấp ba lần Lâm Mạn. 
  " ư... ân... a..  "
Lưỡi rồng quấn lấy ngực nhỏ khiến nhũ hoa đỏ bừng cứng rắn dựng thẳng,  Doản Quân hưởng thụ ra vào nghe tiếng rên rỉ của cô,  vật nhỏ của hắn đúng là cực phẩm a...  Doản Quân gầm lên một tiếng đẩy cự vật ra vào điên cuồng trong cô,  dâm dịch cùng tinh dịch hoà lẫn với nhau tạo nên cảnh tượng dâm mĩ đến tột cùng.
Mĩ nhân cùng cự long quấn quýt lấy nhau bảy ngày bảy đêm mới chấm dứt dấy lên một hồi truyền thuyết trong lục giới. 
   Tại một nơi khác Hắc Cửu Phượng híp mắt nghe tình hình chuyện đồn đại bên ngoài lục giới hai tay nắm chặt. Xem ra hắn không ra tay thì cô liền không biết trời cao đất dày hiên ngang cùng tên khốn kia điên loan đảo phượng! 
" Dã Lặc đi chuẩn bị đi ba ngày nữa phái người hành động! "
  Bạch Lạp Vân?  Diêm vương tương lai sao?  Nhất định phải chết!  Doản Quân sao?  Hừ ! Nếu không phải ngươi ngàn năm trước Lâm Mạn đã không dùng mọi cách để nhét ta vào nơi kia!  Ngươi quên rằng ta không chỉ là người ác độc mà còn có thù tất báo rồi sao?  Không sao cả ta giúp ngươi nhớ lại! 
Hắc Cửu Phượng quay vào mật thất phía sau lưu lại bóng lưng lạnh lẽo đến rợn người.  Hắn còn phải đi thăm người kia đâu...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net