Chương 5:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dạ Nhược Uyển chạy dọc trên đồi, càng đến gần nơi cao nhất của ngọn đồi, càng khiến cho đầu óc nàng choáng váng, mắt cũng hơi nhòe đi.

Angeles đang vui vẻ, chợt khựng lại nàng cảm giác được sự hiện diện của sự sống, hơi thở của con người. Ánh mắt nàng híp lại, xung quanh nàng là sự chết chóc, hoa cỏ khô héo cả một vùng, vậy mà lại có người có thể sống được, thật thú vị nha!

Dạ Nhược Uyển đi lên đến giữa ngọn đồi đã nhận ra làn khói đen mà nàng theo đuôi đã tan đi, không khí thoáng đi rất nhiều, nhưng nàng có thể khẳng định làn khói đen là tập trung hết ở đây rồi mới biến mất.

'' Thật kì lạ '' Dạ Nhược Uyển lẩm bẩm. Nàng vẫn tiếp tục đi lên và thấy hoa cỏ khô héo cả một vùng.

Bóng đen Angeles ra khỏi sau nhánh cây nhìn chằm chằm Dạ Nhược Uyển. Dạ Nhược Uyển cũng nhìn lại nó một lúc rồi lên tiếng là câu khẳng định '' Ngươi không phải là người '' Tuy hiện tại Angeles giống bóng con người, nhưng Dạ Nhược Uyển không nhìn thấy được nội tạng bên trong của Angeles.

Angeles kinh ngạc xem Dạ Nhược Uyển '' Ngươi có thể nhìn thấy ta ? ''
'' Ngươi là cái thứ gì ? ''
Angeles trầm lặng rồi như làm ra một quyết định trọng đại gì đó thật sâu nhìn vào đôi mắt Dạ Nhược Uyển.
                  ***********

Dạ Nhược Uyển rảo bước về nhà, và trên vai nhiều thêm một con mèo. Con mèo này có bộ lông mượt mà màu đen tuyền, đôi mắt đỏ như máu, móng vuốt sắc bén đang ngồi trên vai của Dạ Nhược Uyển.

Con mèo này vốn mắt vàng lông xám nhưng đã chết, sau khi Angeles nhập vào mới có bộ dáng không đáng yêu này.

Angeles đã kí khế ước với Dạ Nhược Uyển và dùng hình dáng này để đi theo nàng. Vì ngày tháng năm sinh của Dạ Nhược Uyển là âm hợp với nó, nó kí khế ước với nàng sẽ nhanh chóng khôi phục sức mạnh. Tất nhiên cũng không thiếu chỗ tốt cho Dạ Nhược Uyển, Dạ Nhược Uyển có thể tu luyện ma pháp.
̣
Thể chất đặc biệt Dạ Nhược Uyển có thể tu luyện quang và ám thuật ngoài ra còn lửa thuật làm Angeles rất ganh tị.

Lúc bắt đầu chỉ xuất hiện pháp thuật ánh sáng là quang thuật sau cùng mới sinh ra các loại khác như: hỏa, thủy, lôi, mộc, kim, thổ, quang và ám.

Dị năng đôi mắt của Dạ Nhược Uyển cũng được nâng cấp, điều này khiến nàng vui vẻ.

Dạ Nhược Uyển và Angeles về nhà muộn, Lí Bân lo lắng đi lại trong nhà, hắn rất không yên tâm Dạ Nhược Uyển đi một mình.
Thấy Dạ Nhược Uyển đứng ở trước mặt mới thở ra '' Ngươi sao lại về muộn như vậy ?? ''
Dạ Nhược Uyển nhìn chằm chằm Lí Bân cho đến khi hắn ngượng ngùng mới lên tiếng '' Ngươi không nên quản quá nhiều '' Dạ Nhược Uyển bỏ về phòng mình đóng lại cửa. Lí Bân gãi đầu, có lẽ hắn lo hơi quá, Dạ Nhược Uyển cũng không phải tiểu cô nương bình thường.

Hôm sau, theo lệ thường Dạ Nhược Uyển dậy sớm rèn luyện nhưng cũng không phải là một người nữa, Lí Bân lẽo đẽo chạy theo sau nàng.

'' Mệt chết ta rồi, đại tiểu thư từ từ thôi, đợi ta với '' Lí Bân thở hồng hộc. Sáng nay Lí Bân đang ngủ say giấc nồng thì bị Dạ Nhược Uyển gọi dậy, ban đầu hắn còn tưởng Dạ Nhược Uyển gọi hắn làm đồ ăn sáng cho nàng, nào ngờ nàng nói hắn quá yếu cần phải rèn luyện.
Đây đúng là cơn ác mộng với Lí Bân.

Dạ Nhược Uyển căn thời gian tiếp tục vào lớp muộn, ngồi xuống ghế lấy ra máy tính chơi game. Chủ nhiệm lớp thấy nàng như thế hơi nhíu mày '' Dạ Nhược Uyển lên bảng làm bài tập hai sách giáo khoa '' Dạ Nhược Uyển nghe được ngẩng đầu lên nhìn chủ nhiệm lớp, liếc quyển sách bên cạnh đọc làu làu ra đáp án rồi lại chăm chú chơi game. Cả lớp nhìn xem nàng bằng ánh mắt sáng như sao, trong đầu mỗi người đều hiện lên hai từ ' Quá ngầu ' Cũng không ai để ý đến chuyện nàng trả lời được đáp án nhanh và chuẩn hay máy tính nàng lấy ở đâu ra trừ lão sư và hai người kia. Mọi người cảm thấy việc Dạ Nhược Uyển không nghe lời lão sư là đã giỏi.

Chủ nhiệm lớp kinh ngạc trước câu trả lời quá đúng của Dạ Nhược Uyển, cố ý hỏi thêm vài câu khó hơn nữa, Dạ Nhược Uyển cũng chỉ dừng suy nghĩ chút xong trả lời luôn. Với Dạ Nhược Uyển mấy câu hỏi này quá cũ, nàng đã học qua lâu rồi, nhưng chủ nhiệm dạy nàng thì khác. Lão sư ánh mắt nóng cháy xem Dạ Nhược Uyển như một hảo mầm.

Cả tiết học, Dạ Nhược Uyển thường xuyên bị gọi lên bảng chữa bài làm Dạ Nhược Uyển phát bực. Đợi lúc lão sư quay lên viết bảng, Dạ Nhược Uyển cầm túi đồ chạy ra khỏi lớp bằng cửa sau..

'' Cuối cùng cũng thoát '' Dạ Nhược Uyển lẩm bẩm. Angeles chui ra khỏi túi đồ trèo lên vai nàng.
Đi bộ ra khỏi trường được một lúc, Angeles hỏi '' Ngươi đây là đi đâu ? ''
- '' Ngươi không nên tùy tiện nói tiếng người. Ta đi mua mao liêu '' Dạ Nhược Uyển lạnh nhạt.

Đi bộ mất nửa giờ mới đến, đây là quán duy nhất ở thành thị này, mọi người ở đây nghèo khó nên ít ai mua mao liêu.

Ngoài quán bày rất nhiều khối mao liêu lớn nhỏ khác nhau, có vài vị khách. Lão bản thấy một tiểu nha đầu khoảng chừng mười lăm tuổi, ăn mặc giản dị đeo túi bước vào trên vai có con mèo đen thì đi ra nói với giọng điệu không tốt lắm '' Ngươi có phải vào nhầm chỗ rồi hay không, quán này bán mao liêu. ''
- '' Ân ta đến là đến mua. '' Nói xong Dạ Nhược Uyển cũng không chờ lão bản phản ứng tự đi đến mấy khối mao liêu nhìn.

Sử dụng dị năng dùng mắt xuyên thấu hết mấy khối mao liêu nhỏ bên ngoài, không thấy một khối mao liêu nào bên trong có ngọc thạch Dạ Nhược Uyển tặc lưỡi lắc đầu, nàng không hi vọng nhiều.

Vào phía bên trong gặp một số người có ý tưởng làm giàu bằng đổ thạch, người cầm kính lúp soi, người sờ tay, người áp tai vào tảng đá rất buồn cười.

Điều chỉnh cảm xúc, Dạ Nhược Uyển quay đi xem mấy khối mao liêu to hơn một chút.
Sờ lên các tảng đá, cảm giác mát lạnh truyền vào tay, Dạ Nhược Uyển nhìn chăm chú vào từng viên khác nhau, nàng phát hiện ra một khối mao liêu bên trong ánh lên màu xanh lục và vài thứ đặc biệt khác. Dạ Nhược Uyển híp mắt lại đánh giá độ tính khiết và khối lượng của ngọc thạch.

Cầm lên lên khối mao liêu đi đến chỗ lão bản hỏi '' Bao nhiêu ? ''
'' Này khối mao liêu hơi lớn, tính theo kg, một nghìn hai trăm nguyên trên một kg. '' Lão bản cười cười, cho rằng Dạ Nhược Uyển là người mới lên cố ý tăng giá một chút.
'' Ân, sáu trăm nguyên trên một kg, ta biết '' Dạ Nhược Uyển cười lạnh.
Lão bản khuôn mặt cứng đờ, nhìn Dạ Nhược Uyển với ánh mắt khác xưa, cười làm lành.
'' A! Là ta nhớ nhầm, may mà có tiểu hữu nhắc nhở, thật xin lỗi ''
'' Ta lấy cái này, thêm ba cái này nữa, ở đây có sư phó giải thạch luôn không ? '' Dạ Nhược Uyển cũng không làm khó, đưa tiền mao liêu cho lão bản rồi hỏi.
'' Có có, đây là Liêu sư phó giải thạch của quán, ân không lấy thêm tiền '' Lão bản kéo ra trung niên năm nhận gần đấy, vội vàng nói.
'' Cô nương đây là giải thạch ? '' Liêu sư phó nhận lấy mao liêu từ tay Dạ Nhược Uyển cười nói, nàng gật nhẹ.
                        ********
̉
Tảng đá khai ra phỉ thúy càng là lấy diễm lục vi tôn, nhận định ba cái chủng loại, đệ nhất là đế vương lục lại xưng ngọc lục bảo, thuần khiết, lục sắc đậm rực rỡ, nhan sắc đều đều trong suốt độ đẳng chỉ tiêu Cao. Cực khó được.

Thứ hai loại 'Thương phẩm cấp', phức tạp bán trong suốt ngọc lục bảo sắc tế mạch hòa lấm tấm thúy. Là bình thường sa hoa phỉ thúy.

Loại thứ ba liền kêu 'Bình thường cấp', đục phỉ thúy, bình thường chỉ làm Ngọc liêu trang sức, quán mấy chục, mấy trăm nguyên nơi nơi đều là.

Phỉ thúy hảo phá hư chủ yếu chia làm tam điểm, nhất là loại, nhị là sắc, tam là thế nước.

'Loại' là chỉ phỉ thúy tính chất, 'Sắc' là thẳng phỉ thúy nhan sắc, 'Thế nước' là chỉ phỉ thúy trong suốt độ, nếu như tính chất bóng loáng tinh tế, nhan sắc nùng, trong suốt độ Cao, như vậy chính là hàng cao cấp.

Phỉ thúy chủng loại phi thường tạp nhiều, cực phẩm phỉ thúy cũng chính là thủy tinh loại vi tôn, tiếp theo là Băng loại, còn lại xanh nhạt loại 【 tương đối đục ngầu thủy tinh loại 】, du thanh loại, Phù Dung loại, đậu loại, tơ vàng loại... Chủng loại phi thường tạp nhiều, các địa phương cách gọi cũng không thống nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net