Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Reng, reng, reng,đồng hồ báo thức reo lên. Người con gái nằm trên giường ngủ đã bật dậy một cách rất nhanh chóng và liền vào phòng tắm để vệ sinh cá nhân. Xong xuôi cô liền chọn cho mình một bộ đồ thể thao rất năng động để tập thể dục, Người con gái đó chính là Gia An,một cô gái đã có tính tự lập khi còn nhỏ, cô luôn tự làm mọi việc mà không cần đợi ai phải nhắc, chính vì vậy khi gia đình cô đi Mĩ thì cô đã không đi mà chỉ muốn ở Việt Nam. Dù ba mẹ có nói như thế nào thì cô vẫn giữ nguyên lập trường của mình. Cuối cùng ba mẹ cô cũng đành phải cho cô con gái duy nhất của mình ở lại Việt Nam. Thói quen dậy sớm cũng được cô rèn khi cô còn nhỏ. Nãy giờ tác giả tả nhiều về Gia An quá đi, giờ phải quay lại truyện thôi, một sự gặp gỡ định mệnh giữa hai con người trái ngược hoàn toàn khác nhau, liệu có tình yêu sét đánh giữa hai người không nhé.

Đang chạy tập thể dục gần tới cua quẹo thì Gia An bất ngờ bị một chiếc xe đạp đang chạy ra đụng phải, chắc do bất ngờ quá mà cả người đi xe đạp và người chạy đều ngã sóng xoài. Sau một trấn tĩnh lại thì người chạy xe đạp cũng chạy tới chỗ Gia An xin lỗi và hỏi thăm rối rít, Lúc này thì Gia An cũng đứng dậy, có lẽ cũng không có gì nghiêm trọng với lại người kia cũng biết lỗi nên Gia An cũng không làm lớn chuyện mà chỉ nói:

- Tôi không sao, nhưng sau này có đi qua cua quẹo thì đi chậm, sẽ không có may mắn lần thứ hai đâu.

Nói xong Gia An chạy tiếp mà không biết rằng có một trái tim của ai đó đang đập loạn nhịp vì cô. Khi Gia An đi khuất rồi thì Như Lan mới tiếp tục đi mà lòng đầy suy nghĩ về Gia An, chẳng lẽ mới gặp mà đã yêu rồi sao. Cũng phải thôi người như Gia An thì ai gặp mà chả yêu.

Sau khi tập thể dục về, Gia An đi tắm cho mát rồi làm bữa sáng cho chính mình, vữa ăn vừa nghĩ tới chuyện vừa này gặp, đúng thật xui xẻo quá, nhưng dù sao không bị sao là may rồi, trong cái rủi cũng có cái may, Gia An bật cười, có lẽ đây là lần đầu tiện mà Gia An tự cười một mình. Ăn xong Gia An lên phòng thay đồ và chuẫn bị đi học, bắt đầu năm học thứ 3 của cô ở giảng đường đại học.

Nói về Như Lan sau khi không may đụng phải người đẹp, cô cũng trở về và bắt chuẩn bị đi học cũng là năm học thứ 3 của cô ở giảng đường đại học. Như Lan là một cô gái rất đỗi bình thường, cô không có ngoại hình và chiều cao khiêm tốn nên cô rất tự ti về bản thân mình, cô luôn thu mình trong vỏ bọc, cho nên cô rất ít bạn bè. Đối với cô khi đi học xong về nhà, có ai muốn rủ cô đi uống nước cô đều viện cớ riết rồi mọi ngườ đều ngại tiếp xúc với cô. Như Lan sống với mẹ, ba cô đã bỏ mẹ con cô khi cô mới chào đời. Chính vì cô dành hết tình thương của mình cho mẹ, chẳng bao giờ cô hỏi mẹ cô là bố đâu cả. Có một lần mẹ cô hỏi:

- Như Lan, nếu sau này ba con đến tìm con thì con sẽ như thế nào?

- Con không thích mẹ nhắc đến ba, nếu ba thương con thì đã không bỏ con rồi. Sẽ không có ba tìm con đâu mẹ ak, không có người cha nhẫn tâm bỏ đi khi đứa con mới chào đời cả. Bây giờ và mãi mãi con chỉ có mẹ là người con yêu thương nhất mà thôi. Mẹ con mình đừng nhắc đến ba nữa nha mẹ. Nghe con nói mà bà Hoa chì muốn khóc, bà thương đứa con này, mới sinh ra mà đã mất đ tình thương của cha, nên bà vừa là cha vừa mẹ của con mình. Đôi lúc bà cũng muốn đi bước nữa nhưng nghĩ đến con mà bà đã quyết định ở dậy cho đến bây giờ.

Sau khi đã chuẩn bị xong, thì Như Lan cũng đi ra chổ xe đạp và bắt đầu năm học mới của mình.

Vậy lần gặp thứ 2 của hai người như thế nào thì chúng ta tiếp tục theo dõi ở chap nhé. Cảm ơn mọi người đã coi truyện của mình.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net